Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cửu Ly, Lương Duyên Sa Ngã!


Suốt ba ngày qua, Lục Vân Vân cũng không có chút động tĩnh gì, từ sâu thẳm trái tim cô luôn hy vọng, Lục Vân Vân chỉ là trong lúc nóng giận mà nói dối, bà ta dẫu gì cũng là cô ruột, có lẽ sẽ vẫn còn một chút tình người mà buông tha cho anh trai cô. Nhưng không, mọi hy vọng của cô ngay trên phiên tòa đều đã bị dập tắt. 

“Phiên tòa chính thức hoạt động xét xử, xin mời bị cáo, nguyên cáo và nhân chứng trở về đúng vị trí của mình để tránh trường hợp gây rối mất trật tự!“ 

Tiếng chánh án đanh thép vang lên, dõng dạc lạnh lùng như đánh thẳng vào trái tim Lục Cửu Ly không thương tiếc. Sau đó, Lục Thịnh được dẫn ra. Cô nhìn anh trai, ánh mắt thất thần. Chỉ mới ba ngày không gặp, cả người Lục Thịnh bầm dập những vết thương, trên mặt cũng đã bầm tím hai má, nhìn có vẻ như ba ngày qua anh đã có cuộc sống không dễ dàng gì. 

Cô run rẩy, người đàn ông tiều tụy đó thực sự là anh trai của cô sao? Tại sao chỉ mới trải qua ba ngày lại thảm thương xuống sắc tới thế? Là bởi vì cuộc sống chốn lao tù khắc nghiệt hay bởi vì bản án lương tâm đã ăn mòn thể xác của anh rồi? 

“Anh...Mặt của anh...” 

Lục Cửu Ly nghẹn ngào cất tiếng gọi, đôi mắt diễm lệ tràn ngập sự bi thương. Dáng vẻ đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì với anh thế này? 

Lục Thịnh nhìn cô, nhận ra sự lo âu đến bần thần trong mắt cô, vẫn nhẹ nhàng mỉm cười, trong đôi mắt sâu ẩn chứa điều gì cô hoàn toàn không nhìn ra được. 

“Đừng lo, anh không sao! Chỉ là côn trùng cắn!“ 

Lục Thịnh chỉ đáp lại với Lục Cửu Ly một câu như thế để trán an cô. Gương mặt anh điềm đạm bình tĩnh đến lạ như thể sóng gió trước mắt cũng không gây nên hề hấn gì. Lục Thịnh không thể nói cho Lục Cửu Ly biết rằng, ba ngày qua anh sống như thế nào, bọn người đó mang anh nhốt cùng một đám tội phạm nguy hiểm toàn thành phần xăm trổ đầu gấu, bọn chúng sau khi biết tội trạng của anh đều kinh ngạc, không ngừng mắng chửi anh thậm tệ, sau đó đã đánh anh nhừ tử, ngày cũng như đêm dày vò. Lục Thịnh vì thân cô thế cô, căn bản là lấy trứng chọi đá nên chỉ có thể im lặng chịu đựng. Dĩ nhiên chuyện Lục Thịnh bị hành hung trong phòng giam cả hội đồng xét xử đều biết, nhưng đứng trước thế lực đồng tiền, tất cả đều xem như không biết. 

Họ cố ý nhốt anh vào đó chính là muốn mượn tay đám côn đồ đó xử anh. Và Lục Vân Vân, cô ruột của anh chính là người đã yêu cầu họ làm như thế. 

Phiên tòa diễn ra hơn hai canh giờ, Lục Cửu Ly nơm nớp lo sợ, quan sát nhất cử nhất động của cô ruột và anh trai, nhìn Lục Thịnh gầy gò xơ xác đứng trong vành móng ngựa, trên người đâu đâu cũng là những vết bầm, Lục Cửu Ly xót xa đau đớn vô cùng. Nhất thời không nhịn được, cô ném một cái nhìn cực kỳ oán hận về phía Lục Vân Vân. 

“Trải qua ba ngày thẩm vấn kỹ lưỡng, tòa xét thấy được tính nghiêm trọng của sự việc, bị cáo Lục Thịnh chính là cố ý mưu sát cha ruột là Lục Ngạn, hành vi đại nghịch bất đạo trái với lẽ trời. Nay, được sự chấp thuận của hội đồng xét xử, tòa tuyên án bị cáo Lục Thịnh sẽ chịu bản án cao nhất của pháp luật là tử hình. Bản án sẽ được thi hành vào một tuần sau, phiên tòa đến đây là kết thúc, nếu có câu hỏi gì thắc mắc với hình phạt này, chúng tôi sẽ mở một phiên ngoại hỏi đáp.” 

Chánh án đanh thép tuyên án, một nhát búa đập xuống, kết thúc phiên tòa. 

Vừa dứt lời, Lục Cửu Ly chết lặng, trái tim cô vỡ tan. Ngay lúc này, cô ước gì bản thân đã nghe lầm. 

Tử hình ư? Trái tim cô đập loạn, lý trí điên cuồng gào thét trong cơn thịnh nộ. 

“Không! Tôi không phục! Anh trai tôi không cố ý giết người, anh ấy không thể nhận án tử! Tòa tuyên án sai sự thật, tòa án bất công!” 

Lục Cửu Ly bất chấp mà gào lên giữa hàng chục con người đang ngồi trong im lặng, cả gương mặt cô đỏ lựng, cô kiên quyết dùng chút bình tĩnh cuối cùng ngăn không cho nước mắt được phép chảy. Cửu Ly không muốn anh trai nhìn thấy mình yếu đuối bi thương ngay thời khắc này. Tử hình ư? Đó vốn dĩ không phải bản án đúng đắn nhất mà pháp luật dành cho anh trai cô. Chẳng phải luật sư đã bào chữa rồi sao? Chẳng phải nguyên nhân chính đáng cũng đã được công khai rồi sao? Vậy thì tại sao, tại sao lại là án tử? 

“Tử...hình... sao?” 

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận