Chương 1047
“Trần…”
“Dương Tâm, nếu em nói thêm một câu nữa thì anh sẽ từ bỏ điều trị.”
Dương Tâm trừng mắt liếc anh ta một cái, bỗng nhiên từ trên ghế đứng lên.
“Em thì có gì tốt chứ, em chỉ là một con nhóc bướng bỉnh không lễ phép, không có giáo dục mà thôi, trước kia em còn có tiếng xấu đồn xa, bây giờ thân thể còn bị thương, anh nhìn em đi chẳng khác nào một con ma bệnh, em làm gì xứng đáng với phần tình cảm này của anh chứ, chẳng lẽ anh bỏ ra không cần em báo đáp ư?”
Trần Tuấn cười trầm thấp một tiếng, giãy dụa muốn đứng lên.
Dương Tâm vội vàng giơ tay ra giữ vai anh ta lại, nhấn anh ta quay trở về.
“Đừng nhúc nhích, nghiêm túc nằm xuống cho em.”
Trần Tuấn trở tay nắm chặt ngón tay của cô, cười nói: “Dương Tâm, anh biết chỉ khi em ở trong vòng tay của Lục Gia Bách em mới có thể vui vẻ tươi cười như hoa, cho nên mấy ngày này anh đã nghĩ thông suốt rất nhiều chuyện, thật ra yêu một người cũng không nhất định phải có được người đó, có đôi khi yên lặng bảo vệ cũng là một loại hạnh phúc, hai chúng ta mỗi người đều lùi lại một bước đi, anh sẽ không chen chân vào cuộc sống của em nữa, em cũng không được can thiệp vào tương lai của anh, có được không?”
Dương Tâm ngồi xuống ghế hơi cúi đầu, trầm mặc trong chốc lát cô thở dài: “Cả đời này, chung quy là em nợ anh, anh nói cái gì thì cứ như vậy đi, em không phản đối.”
“Vậy thì đúng rồi, nếu có một ngày anh có thể đứng lên được, anh nhất định sẽ sống thật tốt, một thân một mình sống đến già, sau khi chết già anh hi vọng khiếp sau anh đến sớm hơn một chút.”
“……”
…
Biệt thự nhà họ Dương.
Trong phòng ngủ.
Dương Nhã đang ngồi dựa trên ghế sô pha gọi điện thoại.
“Đã bỏ độc rồi, nhưng người trúng độc không phải Dương Tâm mà là Lục Gia Bách.”
Im lặng một cách chết chóc.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!