Chương 814
Sau khi nhìn Tô Yến đi ra khỏi phòng ngủ, Lục Gia Bách nhếch miệng cười lạnh một tiếng.
Cửa phòng bị đẩy ra lần nữa, Lạc Hồ từ bên ngoài lách người đi vào, anh ta nói: “Xem ra bọn họ rất tự tin vào kế hoạch của mình, ai cũng khẳng định rằng anh sẽ bị mất trí nhớ hết á.”
Lục Gia Bách xoay người xuống khỏi giường, đi tới trước cửa sổ sát đất, nhàn nhạt nói: “Hãy tận dụng cơ hội này để giải quyết hết tất cả những chuyện cần phải xử lý đi.”
“Vâng ạ.”
Trong một khách sạn cao cấp nào đó ở Hải Thành.
Trần Nhiên uể oải dựa vào lưng ghế sô pha sau khi bò từ trên người của một ngôi sao nhỏ tuyến mười tám xuống. Khoảng thời gian gần đây sống quá phóng túng khiến cơ thể anh ta dường như bị đào rỗng, cả người có vẻ vô cùng suy sụp.
Sinh Từ vội vàng chạy từ bên ngoài vào, run giọng nói: “Boss, không, không xong rồi. Trần Thị đổi chủ rồi.”
Trần Nhiên đầu óc choáng váng, nhất thời không hiểu gì cả, khàn giọng hỏi lại: “Cái gì mà Trần Thị đổi chủ hả?”
“Chính là, vị trí chủ tịch và vị trí tổng giám đốc của anh ở công ty đã bị người khác chiếm đoạt. Từ nay về sau, anh không có quyền hỏi han bất kỳ chuyện gì về công ty nữa.”
“Cái gì?”
Trần Nhiên nhảy dựng lên khỏi ghế sô pha, tức giận trợn mắt lườm Sinh Từ, nghiến răng nghiến lợi nói: “Đó là công ty của nhà họ Trần, tại sao tôi lại không có quyền hỏi tới chứ?”
Nói đến đây, ánh mắt của anh ta đột nhiên sáng lên, gấp gáp hỏi: “Có phải là đã có kim chủ đến thu mua công ty rồi không? Đối phương trả bao nhiêu? Có tới ba ngàn tỷ không? Cậu nói với người đó là nếu như ít hơn ba ngàn tỷ thì tôi sẽ không bán đâu.”
Sinh Từ lắc lắc đầu, có vẻ như sắp khóc đến nơi rồi: “Hội đồng quản trị đã hủy bỏ chức vụ của anh, bây giờ anh không còn quyền bán công ty nữa. Chủ tịch mới đã lên nắm quyền, anh ta thay thế anh tiếp quản Trần Thị rồi.”
“Cậu, cậu nói vậy là có ý gì? Có thể nói rõ ràng hơn một chút không hả?”
Sinh Từ cắn răng, kiên nhẫn nói: “Không phải là lúc trước anh đã bán sạch cổ phần của mình rồi đó sao?
Hiện tại, ông chủ lớn kia nắm trong tay bốn mươi phần trăm cổ phần đã mua từ anh, gia nhập hội đồng quản trị và trở thành chủ tịch mới. Anh, anh đã bị đuổi rồi!”
‘Rầm.’ Một tiếng vang thật lớn vang lên.
Trần Nhiên nhấc chân đạp đổ bàn trà trước mặt, gào lên: “Ai? Người kia là ai? Là đứa nào không có mắt nhảy ra chặn đường của ông đây hả?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!