Chương 992
Trần Tuấn thở dài: “Một chân thôi mà, mất đi cũng không sao, anh vẫn còn sống, vẫn có thể bảo vệ được những người mà anh muốn bảo vệ.”
Dương Tâm hít một hơi thật sâu, lau nước mắt, cố gắng nói từng chữ một: “Em sẽ dùng tất cả những gì mà em đã học cả đời để giúp anh chữa lành vết thương, Trần Tuấn, anh tin em, nhất định em sẽ chữa cho anh.”
Trần Tuấn không nói gì, dù cho đau đớn đã khiến khuôn mặt anh ta bắt đầu méo mó, ánh mắt anh ta vẫn rất dịu dàng.
“Sau khi anh tỉnh lại, anh chưa từng nhìn chân của mình, không phải đã bị cưa rồi sao? Bởi vì anh cảm nhận được không chỉ bắp đùi đau đớn, mà cả chân đều đau.”
Dương Tâm lại khóc.
“Không quan trọng, anh hứa với em, đừng nhìn, ít nhất là không nhìn trong vòng một tháng.”
Trần Tuấn gật đầu: “Được, anh hứa với em, anh không nhìn, em có thể nói anh biết tình trạng như thế nào rồi không?”
Dương Tâm không muốn nói.
Cô nói như thế nào bây giờ?
Nói cho anh ta biết là toàn bộ bắp chân anh ta đã bị hoại tử, phải lấy hết thịt ở chân ra, giờ chỉ còn lại xương trắng, ngoài ra khớp xương còn có nhiều chỗ bị rạn nứt, có thế phải lắp xương nhân tạo sao?
Những lời này rất tàn nhẫn, cô không muốn nói.
“Tình trạng không nghiêm trọng như anh tưởng tượng đâu, em không có cưa chân anh, chân anh vẫn còn ở đó. Nhưng có thể tháng sau sẽ là quãng thời gian khó khăn, anh sẽ bị những cơn đau hành hạ.
Nhưng anh yên tâm, em sẽ ở bên cạnh chăm sóc anh, anh hãy tin em, ba năm, chỉ ba năm thôi, đến lúc đó em sẽ giúp anh đứng lên một lần nữa.”
Trần Tuấn gật đầu cười: “Được.”
Có lẽ vì quá mệt mỏi, nói chuyện với Dương Tâm một lúc thì anh ta đã ngủ thiếp đi.
Dương Tâm đưa tay mơn trớn khuôn mặt tái nhợt của anh ta, thì thầm: “Ngủ đi, ngủ rồi sẽ không cảm thấy đau đớn nữa.”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!