CHƯƠNG 11: ANH BỊ CƯỠNG HÔN
Cửa phòng bị người đẩy ra !
Chỉ nghe thấy người đàn ông bị đá văng đi, phát ra một tiếng kêu thảm, sau đó cô rơi vào một vòng tay rộng lớn lại ấm áp.
Hai mắt Lý Triều Kha mơ màng, mê man túm lấy cánh tay anh.
Lúc này cả người cô nóng bừng, trước đó cắn rách đầu lưỡi muốn dùng đau đớn giữ cho lý trí thanh tỉnh, giờ phút này phản tác dụng, khí huyết dâng trào càng mạnh hơn, cô đã hoàn toàn mất đi cảm giác phương hương cùng nhận thức……
Gã đàn ông bị đá văng vào tường rồi bắn ngược trở lại, chảy đầy máu mũi, kinh sợ quỳ rạp trên đất cầu xin Thịnh Thế Hùng thương xót: “Tôi sai rồi, tôi xin lỗi, tôi xin lỗi……”
Thịnh Thế Hùng mặt như Diêm La, cúi đầu trông thấy cổ áo của người phụ nữ trong lồng ngực bị kéo rớt hơn nửa, con ngươi co rút, cởi áo khoác trên người ra, bọc người phụ nữ trong lồng ngực lại kín mít, ngữ khí âm lãnh khát máu: “Người phụ nữ của tao mà cũng dám động vào? Chặt hai tay hai chân, ném vào trong thú tràng cho sư tử ăn.”
“Tuân lệnh.”
Trương Tùng Bách tháo cà vạt ra, vặn hai tay gã đàn ông ra sau lưng, hai ba phát đã trói lại, khiêng ra ngoài cửa, đi xuống dưới tầng.
Tầng dưới vốn yên tĩnh nhất thời vang lên những tiếng kêu thảm như heo bị chọc tiết.
Trông thấy thảm trạng sợ đến vãi cả ra quần của gã, Trương Tùng Bách lắc đầu thở dài: Mày nói xem mày đụng vào ai chẳng được? Cố tình lại động vào người phụ nữ của anh Thịnh cơ. Đáng đời mày hôm nay gặp xui xẻo.
Thịnh Thế Hùng ôm Lý Triều Kha đi đến trước chiếc xe Rolls-Royce, mới phát hiện mình thất sách, chỉ mang theo Trương Tùng Bách đi đón con trai, bây giờ Trương Tùng Bách ở lại giải quyết hậu quả, anh phải tự mình lái xe à.
Anh nhíu mày, nhìn người phụ nữ quyến rũ trong lồng ngực mình, kéo cửa xe ra, cúi người muốn đặt cô vào hàng ghế sau, nhưng khi anh thẳng người dậy muốn rời đi, cổ lại bị cô nhào tới ôm chặt, cả người cô nóng bừng bừng, còn dẫn theo mùi hương mê hoặc lòng người……
Vẫn luôn giữ mình trong sạch, Thịnh Thế Hùng kinh ngạc phát hiện cơ thể mình dần trở nên hưng phấn?
Trong hoảng hốt, anh dường như về đến buổi tối năm năm trước……
Trong lúc anh còn đang thất thần, Lý Triều Kha thần trí đã cực kỳ hỗn loạn bắt đầu vụng về hôn lên hầu kết anh, thậm chí còn vươn đầu lưỡi liếm láp.
Anh chỉ cảm thấy cả người tê rần như có dòng điện chạy qua.
“Cái cô này, còn muốn châm lửa nữa à?”
Anh khàn giọng hô.
“Uhm……”
Căn bản không biết mình đang làm cái gì, Lý Triều Kha đã bắt đầu hôn đến môi Thịnh Thế Hùng, xúc cảm mềm mại khiến cô cảm thấy thoải mái, còn mút mút, Thịnh Thế Hùng……
“sếp, tôi đã xử lý xong hết rồi, để tôi lái xe đưa hai người tới bệnh……”
Gấp hề hề chạy tới, Trương Tùng Bách lại trông thấy sếp nhà mình đè hơn nửa thân người lên người Lý Triều Kha, nhất thời sửng sốt, nếu không phải đôi chân dài miên man của Thịnh Thế Hùng ở trước mặt, Trương Tùng Bách đều phải nghi ngờ mình bị hoa mắt rồi.
Phản ứng đầu tiên của anh ta chính là lẽ nào sếp muốn làm chuyện đó?
Nhưng nghĩ đến mình thân là trợ lý đặc biệt của sếp, trước giờ chưa từng trông thấy bên cạnh sếp có người phụ nữ, lại lập tức phủ định.
Phản ứng thứ hai là sếp nhà mình bị sàm sỡ !
sếp gặp nguy hiểm, thân là trợ lý đặc biệt, anh ta đương nhiên phải liều mình xông lên ứng cứu sếp rồi.
Trương Tùng Bách không nói hai lời, dùng hết toàn lực kéo Thịnh Thế Hùng ra, sau đó chỉ vào Lý Triều Kha thần trí đã không còn thanh tỉnh mà tức giận mắng: “Cô thật to gan, thế mà dám vọng tưởng ăn thịt Đường Tăng à !”
“Rầm !”
Mắng xong, Trương Tùng Bách đóng mạnh cửa xe lại, sau đó cung kính nói với Thịnh Thế Hùng: “sếp, ngài ngồi ghế phó lái đi, để tôi lái xe.”
Thịnh Thế Hùng: “……”
Đôi mắt sâu thẳm phủ đầy hơi lạnh, nhìn chằm chằm Trương Tùng Bách, gương mặt anh tuấn lan tràn lửa giận.
Trương Tùng Bách: “? ? ?”
Anh ta nhìn nhìn chiếc xe, đột nhiên tỉnh ngộ, ngượng ngịu cười cười, nói: “Cái đó, sếp, tôi chỉ là nhất thời giận quá nên mới đóng cửa hơi mạnh một chút thôi, nhưng mà ngài yên tâm, xe hạng sang mà, sẽ không……”
“Cút.”
Sắc mặt Thịnh Thế Hùng lạnh như băng, trực tiếp lên xe, nổ máy lái đi.
Trương Tùng Bách đứng nguyên tại chỗ, nhìn theo bóng chiếc xe rời đi, đột nhiên cảm thấy chỉ số thông minh của mình không đủ dùng.
Lẽ nào……
sếp thích người phụ nữ này rồi?
Thịnh Thế Hùng cũng không biết mình trúng tà gì, thế mà lại đưa người phụ nữ này về nhà mình.
Bác sĩ riêng của gia đình nửa đường gặp chuyện, nhất thời không thể tới ngay được.
Thịnh Thế Hùng kéo cà vạt, cảm thấy trong người có ngọn lửa không ngừng nhảy loạn, anh bước đến chỗ bình nước, muốn rót một cốc nước để uống, hai cánh tay lại đột nhiên vòng quanh eo anh.
“Nóng, nóng quá……”
“Khát……”
“Hu hu……”
Người phụ nữ kia tựa như một con mèo hoang, cơ thể nóng bừng bừng, giọng điệu lại quyến rũ tới tận xương tủy.
Thịnh Thế Hùng nghĩ đến hôm nay cô thiếu chút nữa đã bị người khác làm ô uế, trong lòng liền buồn bực không chịu được, quay người, bàn tay to túm lấy cái cằm thon nhỏ của cô, đáy mắt lóe lên tia sáng nguy hiểm: “Thật không dám tưởng tượng, con trai tôi thế mà lại được nuôi dưỡng bởi người phụ nữ như vậy.”
Đến chính bản thân mình còn chẳng bảo vệ nổi, thì làm sao bảo vệ được con trai anh cơ chứ?
Càng nghĩ, Thịnh Thế Hùng lại càng cảm thấy muốn lập tức đón con trai về bên người.
Anh ngay lập tức liên lạc với Trương Tùng Bách, hạn cho anh ta trong vòng năm phút phải tìm được địa chỉ nhà của Lý Triều Kha.
Trong nhà Lý Triều Kha lúc này, Lý Tuấn Kiệt đang cùng với Thanh Bảo chơi xếp gỗ, hai người chiếu theo bản vẽ đua nhau lắp ráp một mô hình cung điện có độ khó cao.
“Hoàn thành rồi, đỉnh quá đi !”
Đứa nhỏ vui vẻ cùng Thanh Bảo vỗ tay chúc mừng.
“Cốc cốc cốc —–”
Tiếng gõ cửa truyền tới.
Hai người nhìn nhau một cái, đứa nhỏ vội vàng chạy ra mở cửa: “Nhất định là mẹ cháu về đó !”
Cửa mở ra.
Đứa nhỏ đầu tiên là trông thấy một đôi chân dài, thẳng tắp như cán bút được bọc trong ống quần tây màu đen, cậu bé ngước cái đầu nhỏ lên, vừa nhìn, nhất thời cực kỳ hưng phấn, sôi nổi xông lên ôm lấy đôi chân dài trước mặt: “Woa, sao chú lại tới đây?”
Lần này đứa nhỏ không dám giống như lần trước trực tiếp bổ nhào tới gọi ba nữa, dù sao Thanh Bảo vẫn còn đang ở đây mà, cậu bé cũng phải giữ lại chút thể diện cho mẹ mình chứ.
“Là……Là ngài Thịnh sao?”
Thanh Bảo cũng kinh ngạc đến rớt tròng mắt rồi !
Anh ta làm sao cũng không thể ngờ, thế mà lại có thể gặp được ngài Thịnh Thế Hùng của Văn Danh Toàn Cầu ở nhà của nhà thiết kế Lý, đó chính là người khổng lồ của giới kinh doanh đó !
Cho dù tòa nhà thương mại ở ngay đối diện công ty mình, nhưng trước giờ chỉ nghe giang hồ đồn đại về truyền thuyết của ngài ấy thôi, chứ chưa từng được gặp người thật lần nào.
Ngày hôm nay chân chính gặp mặt, khiến cho Thanh Bảo sâu sắc nhận thức được khoảng cách của người bình thường với Thịnh Thế Hùng.
Thịnh Thế Hùng liếc mắt về phía Thanh Bảo, chỉ một ánh mắt, Thanh Bảo đã cảm thấy hai đùi run run, máu huyết toàn thân đều như sắp sôi trào, miệng cũng nhất thời trở nên khô khốc, nói: “Tôi là trợ lý của nhà thiết kế Lý, cô ấy bận công chuyện, tôi qua đây giúp cô ấy chăm sóc đứa nhỏ. Tôi……tôi còn có việc, đi trước đây.”
Thịnh Thế Hùng khom thân thể cao quý xuống, nhìn đứa nhỏ, trong mắt đều là dịu dàng: “Đi thôi, chúng ta về nhà.”
“Về nhà?” Trong đôi mắt đen sáng như trái nho của đứa nhỏ đong đầy nghi hoặc.
Người đàn ông cong môi cười đến cưng chiều: “Sao vậy, không gọi ba nữa à?”
“Ba?” Đứa nhỏ kinh ngạc, mừng rỡ đến mở to hai mắt: “Ngài đồng ý quay lại với mẹ con rồi à?”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!