Chương 21. Chia cổ phần cho Lãnh Tử Duật
Lãnh Tử Duật có chút ngây người ra suy ngẫm. Chẳng lẽ dạo gần đây Châu Thu Huệ đáp lại anh nồng nhiệt như vậy… chỉ là vì cảm thấy áy náy thôi hay sao?! Suy nghĩ này vừa nảy ra đã khiến trái tim Lãnh Tử Duật khó chịu không thôi. Anh còn đang tự đắc nghĩ rằng Chậu Thu Huệ kia phải si mê anh như điếu đổ, muốn dính chặt lấy anh không rời. Vậy mà hóa ra chỉ là do cảm giác mắc nợ đối với Lãnh Tử Duật anh.
Lục Gia Hân quay sang nhìn Châu Minh Đạt, hai người nhìn nhau rồi thầm cười vì biết Lãnh Tử Duật đã mắc bẫy mà hai người tốn công bày ra. Nhưng màn kịch hôm nay đâu có đơn giản như vậy, Châu Minh Đạt làm theo lời chỉ bảo của vợ, thấy Lục Gia Hân ra dấu với mình thì từ từ rút ra một túi giấy tờ bên trong có đựng hai tập hợp đồng. “Tử Duật, bác biết đối với cháu, Châu gia chỉ là một công ty nhỏ bé không đáng kể đến. Nhưng hai bác cũng không muốn Châu Thu Huệ đứng cạnh cháu mà phải cảm thấy áy náy hay mắc nợ. Nếu con bé thực sự thích cháu, bác chỉ mong muốn con bé có thể đường đường chính chính tự tin ở bên cháu mà không cần phải tự ti.”
“Bác… ý của bác là sao ạ?”
Châu Minh Đạt vội vàng đến mức không để cho Lãnh Tử Duật kịp thắc mắc, ông đã giải thích ngay: “Ở đây bác có bản hợp đồng chia cổ phần công ty cho cháu, từ giờ, cháu sẽ trở thành một trong những cổ đồng lớn của Châu gia bác. Chia cho cháu 10%, cháu thấy có ổn không?”
Giọng Châu Minh Đạt nghe run run có vẻ như không nỡ, nhưng vì muốn bắt được một con cá lớn” như Lãnh Tử Duật nên ông ta đành phải nghe lời vợ mình, Lục Gia Hân để cùng liều một phen. Nếu hai nhà đã kết thông gia với nhau thì còn tiếc gì 10% cổ phần nhỏ nhoi kia nữa chứ. Lãnh Tử Duật nhìn đống giấy tờ trên bàn lúc này, hẳn là Châu Minh Đạt đã soạn thảo ra từ trước, bên trong cũng ghi rõ ràng khoản cổ phần mà Lãnh Tử Duật nhận được là 10%. Thật sự nhà họ Châu kia đang muốn trả nợ ân nghĩa của anh hay sao. Muốn ngay lập tức sòng phẳng?! Chẳng lẽ Châu Thu Huệ thật sự không thích anh mà chỉ ở bên Lãnh Tử Duật anh vì lợi ích hợp tác. Sau khi công ty phát triển thành công thì muốn đá anh ra thật xa khỏi cô.
Cảm xúc lúc này dù chưa rõ ràng nhưng Lãnh Tử Duật ngờ ngợ nhận thấy, anh đã coi Châu Thu Huệ kia như người của anh rồi. Dù không biết đây có phải gọi là yêu hay không, nhưng nếu cô dùng cách này để rời xa anh thì anh chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua cho nhà họ Châu của cô như vậy đâu.
“Bác Châu, chắc ý của cháu hai bác chưa hiểu. Việc giúp đỡ kia đối với cháu vốn không to tát gì. Công sức thật sự đều là do Châu Thu Huệ cố gắng mà có được. Khoản cổ phần của Châu gia, cháu xin ghi nhớ nhưng không thể nhận được. Mong hai bác thông cảm”.
“Tử Duật, con đừng hiểu sai ý của chồng bác. Bọn bác Coi con như người nhà, như con cháu trong gia đình vậy. Dù con và Thu Huệ có đến được với nhau hay không, sau này con cũng quan trọng với Châu gia như máu mủ ruột rà, Khoản cổ phần này chỉ là để hai bác chứng minh cho con thấy hai bác luôn coi trọng con.
Còn đối với Thu Huệ thì cũng là để con bé bớt đi áy náy mỗi khi gặp con”
Lục Gia Hân toát mồ hôi lạnh, ra sức giải thích cho vị tiểu tổ tổng kia nghe. Bà chỉ sợ nói sai một chữ, Lãnh Tử Duật nhận ra sự bất thường trong câu chuyện, sẽ nghi ngờ cả nhà bà mất.
Lãnh Tử Duật trầm ngâm không nói gì, chỉ ngả người lưng ra sau ghế rồi trầm ngâm nhìn bản hợp đồng trong tay lúc này. Đối với anh mà nói 10% cổ phần này thực sự không đáng là gì… .
Nhưng nếu nhìn xa hơn, trong tương lai Châu gia sẽ trở thành nhà vợ của Lãnh Tử Duật anh. Anh đường nhiên là sẽ giúp cho nhà họ Châu này ngày càng phát triển, vậy thì 10% này sẽ cực kì đáng giá.
Vả lại, anh cũng không muốn Châu Thu Huệ ở bên cạnh anh vì muốn trả nợ mà muốn có không chút vưởng bận, đường hoàng sánh đôi cùng với Lãnh Tử Duật anh.
“Được, vậy thì cháu cung kính không bằng nghe lời hai bác rồi.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!