Chương 28. Quyết định tiết lộ bí mật động trời
Lục Gia Hân ngừng lại một lúc rồi mới nói tiếp: “Cũng chẳng khác gì so với việc phát hiện ra con có đứa con này cả. Dù y học giờ phát triển, nhưng cũng không chắc chắn được 100% là sẽ không lộ”
“Mẹ dự tính thế này, tìm cho con một người thế thân để lên giường với Lãnh Tử Duật, sau đó nói là con đã mang thai con của nó. Như vậy thì nó đối với con tuyệt đối sẽ không có một chút nghi ngờ nào, trái lại còn nhất kiến chung tình với con.”
Tìm một người thế thân ư?!” – Chầu Thu Huệ ngạc nhiên tới nỗi không đứng vững nổi, phải tựa vào bức tường bên cạnh. Trong khi đó Lục Gia Hân và Châu Minh Đạt lại nhìn nhau bằng ánh mắt vô cùng khó hiểu.
Tại một quán cà phê nhỏ.
Gia Hân, bà thấy chuyện này… cỏ hợp tình hợp lý hay không. Tôi nghĩ hay là thôi đi, để tôi tìm cho bà một người khác thích hợp hơn”
Châu Minh Đạt và Lục Gia Hân đang ngồi cạnh nhau trong một căn phòng riêng cách biệt của quán cà phê nằm sâu trong một con hẻm nhỏ. Châu Minh Đạt nóng tới mức toát hết cả mồ hôi, vừa lấy khăn tay lau trán, vừa luôn miệng khuyên vợ điều gì đó.
Mà Lục Gia Hân ngồi bên cạnh ông lại vô cùng điềm đạm, bình tĩnh. Thái độ này của bà cho thấy bà đang phải kiềm chế cơn giận dữ tới mức nào.
“Ông im miệng ngay cho tôi. Giờ ông lại bắt đầu tỏ vẻ thương xót đứa con rơi đó hay sao? Chuyện này là để tốt cho nhà họ Châu các ông, tuyệt đối không thể để xảy ra sơ suất nào cả.”
Nghe thấy vợ mình nói vậy thì Châu Minh Đạt chỉ đành im miệng ngồi đợi.
Đúng giờ hẹn, Châu Cẩm An đẩy cửa bước vào, thuận miệng chào hỏi.
“Xin chào, tôi là chuyên viên trang điểm..”
Chỉ có điều lời nói còn chưa kịp thốt ra hết, ánh mắt lạnh lùng của Lục Gia Hân đã chĩa thẳng vào người cô, khiến cô chỉ biết bất động mà không dám lên tiếng.
“Cô mau vào ngồi đi, tôi chính là người cho gọi cô tới đây ngày hôm nay”
Dù có đôi chút ngạc nhiên lúc đầu, nhưng rất nhanh sau đó, Châu Cẩm An đã lấy lại sự bình tĩnh rồi cẩn trọng ngồi xuống. Hai người trước mặt không phải là Châu Cẩm An cô chưa từng gặp mặt qua bao giờ, cô thừa đủ nhận ra đây là ông Châu và bà Châu, bố mẹ của Châu Thu Huệ – khách hàng cũng được coi là khá thân thiết của cô.
“Chào hai bác, cháu nghe chị Thu Huệ nói có người cần trang điểm nên cháu mới tới đây hôm nay. Không biết..”
“Chị Thu Huệ cơ đấy, nói ra mấy từ này cũng thật là thân thiết, tưởng rằng chúng ta là người một nhà hay sao?” – Lục Gia Hân gầm lên từng tiếng, Châu Minh Đạt ngồi bên cạnh phải khẽ khàng VỖ VỖ vào mu bàn tay của bà để bà bớt giận.
Lục Gia Hân chẳng thèm quan tâm tới đứa con gái đang ngồi trước mặt bà lúc này nữa, bà cầm tách trà lên uống một ngụm lớn để lấy lại bình tĩnh. Không hiểu sao mà cứ mỗi lần gặp Châu Cẩm An, Lục Gia Hân lại dễ dàng tức giận tới như vậy. Dù bình thường bà là một người kiềm chế rất giỏi, nhưng cứ hễ gặp cô gái này, bà lại không nhịn được mà nhất quyết phải phát tiết ra ngoài mới cảm thấy dễ chịu. Nhưng chắc phải lý do quá dễ hiểu rồi đó hay sao. Chính là bởi Châu Cẩm An kia là con của con hồ ly tinh Cẩn Y Tuệ ấy. Nhìn thấy Châu Cẩm An, Lục Gia Hân như nhìn thấy Cẩn Y Tuệ đang ngồi trước mặt mình. Hình ảnh hơn hai chục năm trước lại hiện về rõ mồn một trong tâm trí của bà.
Cẩn Y Tuệ lúc đó đã mang thai Châu Cẩm An được hơn 3 tháng thì bị Lục Gia Hân bà phát hiện. Cô ta nhục nhã quỳ dưới chân bà, khóc lóc xin bà tha cho mẹ con cô ta, cho Cẩn Y Tuệ cô ta một con đường sống.
Lục Gia Hân bà lúc đó đã thế nào. Đã mềm lòng mà thả Cẩn Y Tuệ đi. Nhưng cuối cùng thì sao? Con hồ ly tinh đó vẫn mặt dày quyến rũ chồng bà, còn khiến cho Châu Minh Đạt bỏ mẹ con Lục Gia Hân bà nheo nhóc mà đến sống cùng Cẩn Y Tuệ.
Nếu không phải do Cẩn Y Tuệ thì Lục Gia Hân bà cũng không bị động thai rồi sinh non. Cùng vì vậy mà bà không thể mang thai được nữa. Châu gia gần như là không có người kế thừa. Việc đó cũng chính là nguyên nhân hình thành nên một Lục Gia Hân thẩm độc, hiểm ác như ngày hôm nay. Lục Gia Hân từng thề độc rằng sẽ không dễ dàng tin tưởng một ai được nữa, kể cả người nhà của mình. Và bà cũng không cho phép bản thân mình được một giây một phút nào nảy sinh ra cảm giác mềm lòng trước kẻ thù của bà.
Châu Cẩm An thấy hai người trước mặt mình có vẻ không có thiện chí đối với cô, đoán chắc cũng không gọi cô tới đây hôm nay để trang điểm đầu, nên cô lạnh lùng đứng dậy rồi nói: “Nếu hai người không tìm tôi tới để trang điểm thì tôi xin phép đứng lên trước, tôi còn có rất nhiều người đang đợi”
“Ngồi xuống!”
Hai chữ từ miệng Lục Gia Hân phát ra, nặng như nghìn tấn đá đè lên đổi chấn của Châu Cẩm An, khiến cố bất giác khuyu xuống.
“Rốt cuộc hai người tìm tôi có việc gì?” – Châu Cẩm An vẫn là không nhịn được đành khó chịu, lên tiếng hói.
“Tất nhiên là có việc mới tìm đến cô rồi. Châu Minh Đạt, ông còn không mau nhận con gái đi” Lục Gia Hân nói xong, cả Châu Cẩm An và Châu Minh Đạt đều ngây người ra nhìn vào đối phương. Mãi một lúc sau Châu Minh Đạt mới lên tiếng giải thích với Châu Cẩm An.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!