Thanh Hòa cười xấu hổ nói: “Lúc đầu tôi cũng nghĩ trong vòng một tháng sợ rằng sẽ không đủ thời gian để bàn giao sổ sách cho người mới, nhưng quả thực Linh Đan cô ấy rất giỏi và có trí nhớ siêu phàm. Chỉ trong năm ngày cô ấy. đã nằm số liệu cụ thể kinh doanh hàng năm của các chỉ nhánh công ty đến tập đoàn, năm được hạng mục hợp tác và con số với các đối tác kinh doanh, ngoài ra tôi còn cho cô ấy xem qua các hạng mục, đề án kinh doanh và đối tác kinh doanh trong thời gian tới. Tôi cũng không tin chỉ trong thời gian ngắn cô ấy có thể tiếp thu lượng tài liệu khổng lồ như vậy. Nhưng khi cô ấy đọc thuộc làu tên hơn một trăm công ty chỉ nhánh của tập đoàn về địa chỉ, số điện thoại, tên giám đốc và cả số điện thoại cá nhân của họ thì tôi không còn gì nghỉ ngờ nữa. Năm ngày qua cô ấy cũng là người phục vụ thức uống cho giám đốc các bộ phận và trưởng các phòng ban. Cô ấy khoe cô ấy đã quen biết hết quản lý trong tập. đoàn chỉ còn tổng giám đốc và hai phó tổng giám đốc là chưa được gặp. Vậy nên khi tổng giám đốc gọi cafe cô ấy đã xung phong bưng qua”.
Trên trán Thanh Hòa toát đầy mồ hôi hột, lòng bàn tay đang näm chặt cũng túa đầy mồ hôi mặc dù ngồi trong phòng máy lạnh. Cô ngồi giải thích cho Victor Nguyễn mà cảm giác lo sợ, hồi hộp như ngày đầu đi phỏng vấn việc làm. Không, đúng hơn là giống cảm giác của một học sinh tiểu học đang bị thầy giáo dò bài cũ khi không thuộc bài.
Lượng thông tin về Linh Đan mà Thanh Hòa đưa ra không khác nào những quả bom hạng nặng quăng vào đầu ba người đàn ông trong phòng.
Anh Tài ngơ ngẩn: “Tập đoàn chúng ta vừa tuyển được một siêu nhân sao? Hồi nảy tớ không kịp nhìn, cô ấy có xinh không?”
Nguyên Vũ mỉm cười nhìn nét mặt đăm chiêu của Victor Nguyễn nói: “Có một báu vật làm việc cho mình, cậu không vui còn thể hiện cái bản mặt đó làm gì?”
Victor Nguyễn nhìn Nguyên Vũ và Anh Tài nói : “Rất nhanh các cậu sẽ biết sự thật thôi”.
Victor Nguyễn vẫn giữ nét mặt lạnh như băng nhìn Thanh Hòa nói: “Chín giờ họp, bây giờ là tám giờ, cô chuẩn bị tài liệu có kịp không?”
“Tổng giám đốc có thể lui cuộc họp lại ba mươi phút không?” Thanh Hòa lo lăng nói thấp giọng.
“Vừa lúc tôi có thể kiểm tra những lời cô vừa nói, cô về nói với cô ấy chuẩn bị tài liệu cho cuộc họp, còn cô sang đây tôi giao việc khác. Cuộc họp vẫn diễn ra đúng.Truyện được cập nhật nhanh nhất tại truyenazz nhé cả nhà. Các bạn vào google gõ tìm kiếm : truyenazz là sẽ thấy nhé.Bên mình đang ra chương liên tục lắm nhé!
Nghe Victor Nguyễn nói ba người ngồi đối diện giật nảy mình xém rớt khỏi ghế. Anh nói giao việc khác cho Thanh Hòa nghĩa là Linh Đan phải tự mình chuẩn bị tài liệu mà không có sự trợ giúp của cô. Một nhiệm vụ mà ngay cả Thanh Hòa cũng tự nhận không thể hoàn thành trong một giờ đồng hồ.
Quả thực, ăn một miếng của anh không hề dễ dàng. Làm việc tại tập đoàn Victory, mức lương mỗi người nhận được sẽ tương ứng với lượng chất xám người đó bỏ ra. Không có tình trạng ngồi nhầm vị trí hay ưu tiên con ông cháu cha. Luật đào thải tại đây cũng rất khắc nghiệt, nếu mỗi người không tự mình vươn lên trong công việc thì vị trí đó sẽ nhanh chóng thuộc về tay người khác. Và con số mỗi người nhận được nói lên công sức họ bỏ ra là xứng đáng.
Nói xong Victor Nguyễn còn làm động tác mời ra khỏi phòng như đuổi khách. Nguyên Vũ và Anh Tài không hẹn mà gặp cùng nhìn Victor Nguyễn nhún vai tỏ vẻ không hiểu hành động của anh.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!