Trong đại sảnh Lão Quân khách điếm tiếng người ồn ào, loạn thành một đám.
Dương Thủ Văn đứng trong đám người, sau khi lắng nghe chốc lát, liền hiểu được đại khái mọi chuyện.
Nói đúng ra, sau khi Cái Lão Quân được thả tự do, ông ta trở nên vô cùng cẩn thận. Ông ta nghiêm khắc trói buộc các đoàn đầu lớn nhỏ trong huyện Xương Bình, lại càng không cho thủ hạ ra ngoài làm chuyện xăng bậy, vì vậy làm cho tập thể đoàn đầu phẫn nộ.
Dĩ nhiên đây chỉ là một nguyên nhân.
Sâu xa chính là do các nhóm đoàn đầu ở Xương Bình sớm đã bất mãn cách thống trị của Cái Lão Quân, lợi dụng mọi cách bắt Cái Lão Quân từ bỏ quyền thống lĩnh. Lần này Dương Thừa Liệt tróc nã Cãi Lão Quân, đây là cơ hội tốt để thực hiện ý đồ của nhóm đoàn đầu. Bọn họ nhận ra rằng, Cái Lão Quân hiện giờ đã bị quan phủ chú ý tới, tuy rằng tạm thời được thả, nhưng sớm hay muộn cũng sẽ bị bắt lại.
Dưới tình huống này, Cái Lão Quân phải thận trọng từ lời nói đến việc làm, không thể như trước kia không biết kiêng nể gì hết.
Vì thế... Dương Thủ Văn mỉm cười hứng thú nhìn Cái Lão Quân.
Cái Lão Quân có thể thống trị hệ thống ngầm ở Xương Bình nhiều năm như vậy, tuyệt đối không phải là loại người dễ đụng vào.
Hắn muốn tìm hiểu một chút, xem Cái Lão Quân sẽ vượt qua tình thế này như thế nào.
Quả nhiên, đối mặt với tình thế như vậy, Cái Lão Quân vẫn giữ nét mặt bình thản. Không nhìn ra một chút tức giận nào. Ông ta nhìn qua Dương Thủ Văn, thấy Dương Thủ Văn hướng về mình mỉm cười, gật gật đầu.
Cái Lão Quân là nhân vật nào?
Thống trị hệ thống ngầm của Xương Bình hơn mười năm, làm hệ thống †ồn tại vững chắc như núi thái sơn.
Chỉ thấy nụ cười của Dương Thủ Văn, Cái Lão Quân lập tức hiểu hắn đang muốn ở đây tìm kiếm tin tức.
- Suy nghĩ của mọi người Lão Quân đã biết.
Với thể lực nhiều năm xây dựng được, khi Cái Lão Quân vừa mở miệng, cả đại sảnh lập tức yên tĩnh trở lại.
Chỉ thấy ông ta từ trên trường kỷ đi xuống, tươi cười khắp bốn phía, ánh mắt cuối cùng dừng ở một vài người.
- Cũng không phải Lão Quân ta muốn ngăn cản các vị huynh đệ làm ăn, nhưng thế cục hiện tại quá mức hỗn loạn.
~ Trước đây huyện thành liên tiếp xảy ra án mạng đã khiến cho quan phủ theo dõi chúng ta, hiện giờ có tin tức truyền đến nói rằng Mặc Xuyết đang có ý định tao phản... hahaha, mưa gió sắp nổi lên rồi! !! Hai năm trước người Khiết Đan đánh tới Xương Bình, đã tạo ra tình huống như thế nào, hẳn mọi người còn nhớ. Cho nên, Lão Quân ta nghĩ, lúc này chúng ta nên cẩn thận một chút, tránh cho quan phủ tìm được lý do để tiêu diệt chúng ta, khi đó ta mất nhiều hơn được.
- Chỉ là ta không nghĩ tới...
Không đợi Cái Lão Quân nói xong, từ trong đám người một đại hán bước ra.
Người đó thân cao ước chừng sáu thước, dáng người hùng vũ cường tráng, màu da ngăm đen, diện mạo hung ác, mặt có râu quai nón.
- Lão Quân đừng nói những lời dễ nghe như vậy.
- Nếu không có giặc đánh tới, quan phủ sẽ không chú ý tới chúng ta? Lão Quân, nghe nói trước đó vài ngày bị bắt, một lần vào đại lao, liền nhát gan như thỏ. Đừng nói với chúng ta những điều vô nghĩa nữa. Ta chỉ hỏi ngươi, thủ hạ ta trên dưới một trăm, không thể ra ngoài làm ăn, một ngày
hai bữa cơm, ai có thể cáng đáng nổi cho bọn ta?
- Lão Quân ngươi hiện giờ của cải nhiều nhưng đừng quên những thứ đó đều là do huynh đệ chúng ta giúp ngươi có được.
- Ngươi muốn cuộc sống thanh bình, có thể, nhưng chúng ta còn phải làm ăn... ngày hôm nay, ngươi phải cho chúng ta một công đạo hợp lý.
Đại hán lớn tiếng nói, trong lời nói tràn đầy ý khiêu khích. - Ai vậy?
Dương Thủ Văn thấp giọng hỏi một câu.
Dương Thụy bước lên trước hạ giọng nói:
- Thằng nhãi này tên Đông Cửu Lang, cũng là một trong những đại đoàn đầu, hắn và Cái Lão Quân luôn bất hòa.
- Người Oa? Dương Thụy sửng sốt, sau đó lắc đầu:
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!