- Tống Tứ Nương, ngươi ra đây cho tai
Mắt nhìn chiếc móng ngựa cuối cùng được đóng đỉnh xong, thì chợt nghe được một trận ồn ào bên ngoài.
Một âm thanh cao vút bén nhọn vang lên, con ngựa Đột Quyết màu đỏ thâm như bị kinh hãi, vang tiếng hí dài, thúc chân đá hậu, thiếu chút nữa đã đá trúng Dương Thanh Nô đang tò mò xem náo nhiệt bên cạnh Dương Thủ Văn, Dương Thanh Nô kinh hãi ngồi phệt dưới đất, sợ tới mức oa oa khóc lớn lên.
- Lão Hồ Đầu, bắt lấy hàm thiếc và dây cương.
Dương Thủ Văn cũng hoảng sợ, liền chạy lên trước, ôm lấy Dương Thanh Nô.
Bên cạnh, Lão Hồ Đầu đã bắt chặt hàm thiếc và dây cương. Cũng may con ngựa Đột Quyết đỏ thẫm kia chỉ bị kinh hãi nhẹ. Bằng không mà nói, với sức lực của Lão Hồ Đầu muốn chế phục nó, cũng không phải là chuyện dễ
dàng.
- Tống Tứ Nương, mau ra đây... Tống An, ngươi còn ngăn cản ta, đừng trách ta không khách khí.
Âm thanh bên ngoài càng lúc càng lớn, hơn nữa nghe tiếng cũng không ít người.
- Hủy Tử ca ca, muội biết ca ca sẽ bảo vệ Nô Nô mà.
Dương Thanh Nô nằm trong lòng Dương Thủ Văn, nhanh chóng bình tĩnh trở lại.
Nàng còn ló đầu ra, nhìn hướng về phía Ấu Nương, đồng thời làm vẻ mặt quỷ. Đương nhiên, cảnh tượng này Dương Thủ Văn không nhìn thấy.
Lúc này trong đầu hắn vô cùng tức giận, lệnh cho Lão Hồ Đầu mang ngựa trấn an, liền buông Dương Thanh Nô xuống.
- Ai đang tranh cãi ầm ï? - Sợ lại là Tam Cữu Nương kia.
Dương Thanh Nô còn chưa dứt lời, cửa phòng ngủ mở ra, Tống thị đi ra từ bên trong.
Bà nghe bên ngoài có tiềng ồn ào, sắc mặt âm trầm: - Hủy Tử, thay ta đi ngăn bọn họ lại... Thật là không biết tốt xấu.
Dương Thủ Văn đáp thuận một tiếng, xoa xoa đầu của Thanh Nô.
- Dương Mạt Ly, đi theo ta.
- Được.
Dương Mạt Ly lập tức đứng lên, cất tiếng trả lời.
Hai người một trước một sau, xuyên qua hành lang đi vào tiền viện, liền nhìn thấy Tống An đang liều mình ngăn cản mấy người phụ nữ, miệng càng không ngừng nói những lời khách sáo.
Xem hình dạng của y, quả thực có chút thê thảm.
Trên mặt một vết một vết tất cả đều là vết cào cấu, quần áo càng lộ vẻ hỗn độn không thể tả.
- Tống An, đã xảy ra chuyện gì?
Dương Thủ Văn chắp tay sau lưng, đi xuống cửa hiên, hướng mắt nhìn mấy người phụ nữ.
Cầm đầu là một nữ tử thô tráng tuổi chừng bốn mươi, nhìn qua có chút nhanh nhẹn dũng mãnh. Mà sau lưng ả, còn có thêm mấy ả kiện phụ, cũng là vai rộng eo tròn. Tống An mặc dù là người đàn ông, nhưng đối mặt với mấy người phụ nữ này, cũng có chút khốn đốn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!