Không đợi ả nói xong, chỉ thấy Dương Thủ Văn đột nhiên tiến lên, đưa tay tát vào mặt của ả.
Cái tát vang dội, nương theo giọng kêu thảm thiết của ả nữ nhân tráng kiện quẩn quanh trong sân. Người phụ nữ kia tuy rằng thân thể cường tráng, nhưng khí lực trên tay Dương Thủ Văn lớn hơn. Một tát này, trực tiếp khiến người phụ nữ miệng đầy bọt máu, phù phù liền ngồi xuống đất.
Vài kiện phụ khác vừa thấy, tiến lên trước muốn kéo Dương Thủ Văn lại.
- Dương Mạt Ly.
Theo tiếng hô của Dương Thủ Văn, Dương Mạt Ly vụt lủi chạy qua.
Dương Thủ Văn không muốn động thủ, nhưng không có nghĩa là Dương Mạt Ly sẽ thủ hạ lưu tình. Tiểu tử ngốc này trời sinh thần lực, ngay cả Dương Thủ Văn cũng kém ba phân. Ngay khi gã vừa chạy lên, giơ tay liên đẩy ngã
một kiện phụ, rồi sau đó nhấc chân đá người kiện phụ kia trở mình.
Mà thừa dịp ả phụ nhân phát mộng công phu, Tống An liền chạy đi, đóng cửa lớn lại.
- Ngươi dám đánh ta? Ả kiện phụ nhìn Dương Thủ Văn, bụm mặt khóc thét lên.
Tuy nhiên, ả cũng không dám khóc lóc om sòm nữa, chỉ có điều chỉ vào Dương Thủ Văn nói: - Cái tên si ngốc nhà ngươi, dám đánh ta?
- Dương Mạt Ly, đừng đánh nữa.
Dương Thủ Văn không để mắt tới người phụ nữ khóc lóc kia, chỉ lui ra phía sau vài bước, ngồi lên hiên cửa.
- Tam Cữu Nương, ngươi cứ khóc lóc mắng chửi đi... Tuy nhiên ngươi hãy nhớ kỹ, ngươi khóc hô một tiếng, Tống Tam Lang sẽ chịu một trận gậy đánh; ngươi mắng ta một câu, ta sẽ tìm người đánh gã một trận. Ta tuy rằng không phải người trong công môn, nhưng làm được như thế này cũng không phải khó khăn. Ngươi nếu như không tin, thì cứ thử xem... Ta cam đoan, ngày mai ngươi gặp lại gã, trên người gã không có một khối thịt lành lặn.
Dương Thủ Văn hô Dương Mạt Ly trở về, sau đó cười tửm tỉm nhìn người phụ nữ nói.
Hắn giọng không lớn, nhưng tiếng khóc của người phụ nữ lại đột nhiên dừng lại.
- Dương... Đại Lang, sao ngươi lại lòng dạ ác độc như thế?
Dương Thủ Văn cười nói: - Vì sao ta không được lòng dạ ác độc? Ngươi xông đến ở nhà ta, vừa khóc vừa náo loạn, mặt mũi cha ta còn để đâu. Dương gia ta mặc dù không phải vọng tộc tại Xương Bình, nhưng cha ta dù tốt xấu cũng đã làm Huyện Úy mười mấy năm tại Xương Bình này. Ngươi như bây giờ, có thể nghĩ đến danh dự của Dương gia ta? Nếu ngươi không có suy nghĩ, thì ta cần gì phải để ý đến sự sống chết của Tống Tam Lang?
Nói xong, Dương Thủ Văn đứng lên. - Nghe, mẹ ta nhận ra ngươi là thân thích, nhưng ta không nhận.
Đây là Dương phủ, không phải Tống phủ... Ngươi dám tới nhà của ta gây rối, chẳng qua là xem mẹ ta dễ bắt nạt sao? Nếu thông minh, hãy lập tức rời khỏi nhà của ta, sau này đừng đến náo sự ầm ï. Về chuyện của Tống Tam Lang, thời cơ chín muồi, cha ta tự sẽ thả ã ra. Cha giam gã, là vì tốt cho gãt Ngươi không biết phân biệt tốt xấu, nếu còn tiếp tục đến nhà ta tranh cãi ầm , thì đừng trách ta thật sự lòng lang dạ sói. Tin tưởng ta, ta muốn người nào chết trong đại lao Xương Bình kỳ thật rất dễ dàng.
Dương Thủ Văn nói xong, chắp tay sau lưng chăm chú nhìn người phụ nữa kia.
Phụ nhân sắc mặt lập tức trắng bệch, ả nhìn Dương Thủ Văn, sau một hồi lâu cúi đầu xuống...
'Tống Tứ Nương ngồi trên công đường, nhẹ xoa huyệt thái dương, nụ cười khổ trên mặt.
- Hủy Tử, may mắn con đang ở nhà, nếu không... Tuy nhiên, Tam tẩu cũng không có ác ý, nói vậy cũng là vì sốt ruột. Tam huynh cũng bị giam trong đại lao đã lâu, nếu không có vấn đề gì lớn, chỉ bằng thả y ra đi, con thấy được không?
Người nhà Tống Tam Lang u ám rời đi, Tống Tứ Nương mới đi ra.
Bà cũng cảm thấy bất đắc dĩ, Tam ca nhà mình bị giam thời gian dài như vậy, đổi lại mình cũng sẽ cảm thấy sốt ruột.
Nhưng bà lại biết, Tống Tam Lang là do Dương Thủ Văn đưa vào đại lao, cần hắn gật đầu mới được.
Dù sao, cái nhà này hiện giờ đã không còn như xưa.
Sau khi Dương Thủ Văn tỉnh lại, đang dân dần nắm hết đại quyền trong tay, cho dù là Tống Tứ Nương cũng không muốn xảy ra xung đột với hắn.
- A nương, nếu vài ngày trước mẹ nói những lời này, con nhất định sẽ thương lượng với cha, thả Tống Tam Lang ra.
Dương Thủ Văn khoanh tay đứng về một bên, đồng dạng là vẻ mặt cười khổ.
- Nhưng hiện tại, lại không thể thả y.
- Vì sao?
'Tống Tứ Nương được nghe ngẩn ra, kinh ngạc nhìn Dương Thủ Văn. Tưởng rằng Dương Thủ Văn sẽ nể mặt bà, nhưng...
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!