Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đại Đường Kỳ Án - Dương Thủ Văn (FULL)

- Thúc phụ cứ đùa, mọi người còn đang bận rộn, cha cháu sẽ không về nhà sớm như vậy. Cháu đến là vì có chuyện muốn nói với cha... Trưa nay gia nhân của tam cữu lại tới cửa tranh cãi ầm ï, cháu vừa vào đại lao một chuyến, tam cữu đã biết sai rồi, cho nên cháu đến thương lượng với cha xem có thể sớm thả tam cữu được không?

Tin tức gia quyến của Tống Tam Lang đến Dương phủ gây rối, không thể nào giấu được.

Bao gồm cả chuyện Dương Thủ Văn vào đại lao thăm Tống Tam Lang, chỉ sợ cũng đã bị người có ý biết được.

Bây giờ Xương Bình, địch ta khó phân.

Mà người đàn ông bề ngoài hào phóng này, đã từng là người cha tín nhiệm nhất, cũng trở nên không thể dựa vào.

Dương Thủ Văn cũng không biết nên tin ai, nhưng nhìn qua lại không có chút bất thường nào.

Nếu không giấu được, đơn giản cứ ăn ngay nói thật. Quản Hổ cười nói:

- Chuyện của Tam Lang, ta từng khuyên bảo Huyện Úy, tuy nhiên tác dụng không được tốt lắm.

- Hủy Tử ngươi có thể tiếp tục thương lượng với ông ấy một chút, dù sao cũng là người một nhà... Hơn nữa lại không phải chuyện lớn, không cần phải quá coi trọng.

- Cháu sẽ khuyên bảo cha.

Dương Thủ Văn nghiêng người nhường đường, Quản Hổ vội vàng rời đi.

Nhìn bóng lưng y, Dương Thủ Văn lại như đang suy tư điều gì.

Quản Hổ này, còn có Trần Tử Ngang liệu có thể có quan hệ gì với Lư Vĩnh Thành hay không?

Y khuyên bảo Dương Thừa Liệt thả Tống Tam Lang, là thật lòng hay giả W

Nghi vấn liên tiếp hiện lên trong đầu, khiến Dương Thủ Văn nhất thời không khỏi phiền não.

Lúc này, Dương Thừa Liệt đi ra từ phòng trực, thấy Dương Thủ Văn đang đứng ở cửa ngẩn ngợ, vì thế liền cười đi đến.

- Hủy Tử, đang suy nghĩ gì vậy?

Dương Thủ Văn bỗng phục hồi lại tinh thần, vội vàng nói:

- Cha, con có việc tìm cha.

- Ồ, vậy đi dạo với ta.

Dương Thừa Liệt nói xong, duỗi cái lưng mệt mỏi, làm ra vẻ mỏi mệt nói: - Hôm nay ngồi trông cả ngày trong phòng trực, cũng thực mệt mỏi.

- Đi dạo với ta một chút, chút nữa ta cho người đưa cơm chiều tới.

Y liếc mắt nhìn Dương Thủ Văn một cái, liền cất bước đi dọc theo hành lang, sau khi đi ra khỏi cửa trái của cửa chính, liền từ một bên cửa nhỏ đi ra.

Ngoài cửa nhỏ, là một ngõ nhỏ hẻo lánh. Trong ngõ ánh sáng mờ tối, vắng ngắt.

Dương Thừa Liệt thấy hai bên không có ai, lúc này mới thở dài một hơi, hung tợn mắng:

- Trực nương tặc, cha bây giờ ở trong huyện nha cũng phải thật cẩn thận, không biết nên tin tưởng ai. Mà ngay cả đi ra ngoài, cũng cảm thấy có người đang âm thầm theo dõi dò xét.

- Cha, không nghiêm trọng như vậy chứ. Dương Thừa Liệt tựa vào tường, lộ vẻ cô đơn.

- Ta cũng không biết rằng... Ngay cả Quản Hổ cũng có vấn đề, con nói xem ta còn có thể tin tưởng ai?

Cảm giác được, Dương Thừa Liệt thực sự rất coi trọng Quản Hổ, cho tới khi y biết rằng Quản Hổ cấu kết với người ngoài, cả người đều có vẻ sa sút.

Tuy nhiên, y rất nhanh điều chỉnh cảm xúc, lắc đầu cười nói: - Để Hủy Tử cười chê rồi... Vốn tưởng là, ta làm Huyện Úy ở Xương Bình mười mấy năm, tam ban nha dịch đều nắm trong tay. Chưa từng nghĩ...

Được rồi, có chuyện gì, nói đi.

- Cha chắc là biết, trong đám dân binh có một đội trưởng tên là Trần Nhất?

- Trần Nhất Lang?

Dương Thừa Liệt cười gật đầu: - Ta đương nhiên biết.

- Y có thể là gian tế.

Giọng nói của Dương Thủ Văn không lớn nhưng Dương Thừa Liệt lại nghe được rất rõ ràng.

Y biến sắc, chợt khôi phục lại bình thường, trầm giọng nói: - Chỉ chuyện này sao?

- Còn có, Tam Lang nói với con, sáng sớm hôm huyện nha bị tập kích, tam cữu nhìn thấy có mười mấy người đi vào cửa sau Bảo Hương Các.

- Cha, Bảo Hương Các là sản nghiệp của Lư thị Phạm Dương, Lư Vĩnh Thành lại là con cháu Lư thị Phạm Dương.

- Con lo lắng, lần này Lư Vĩnh Thành đến tìm cha gây phiền toái, rất có thể là do Lư thị Phạm Dương ở phía sau sai khiến. Ngoài ra, trong hàng hóa của Tam Lang bí mật mang theo hàng cấm, rất có thể cũng là do Lư Vĩnh Thành làm. Nếu quả thật là Lư thị Phạm Dương muốn đối phó với cha, cha nhất định phải cẩn thận một chút.

Đúng như những gì Dương Thủ Văn đoán, Dương Thừa Liệt vốn là hi hi ha ha, một bộ dáng không thèm để ý.

Nhưng sau khi nghe đến bốn chữ Lư thị Phạm Dương, cả người lập tức có chút luống cuống, thần sắc cũng trở nên khẩn trương hơn.

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận