Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đại Đường Kỳ Án - Dương Thủ Văn (FULL)

Màn đêm buông xuống.

Sắp đến giờ Tuất rồi, giờ cấm túc sắp bắt đầu.

Dương Thừa Liệt sau khi xử lý xong công vụ, chuẩn bị về nhà. Đã nhiều ngày Lư Vĩnh Thành không ở Xương Bình, quả thật khiến thế cục trở nên yên bình không ít. Tuy nhiên, cũng chính bởi vì như vậy, Dương Thừa Liệt ngược lại cảm thấy càng thêm khổ cực hơn so với trước kia.

Lúc Lư Vĩnh Thành vẫn còn ở đây, tuy rằng có ngầm lục đục với nhau, nhưng về công vụ, thì vẫn làm rất cẩn thận kĩ lưỡng.

Rất nhiều chuyện sau khi Lư Vĩnh Thành sàng lọc xử lý sơ qua xong mới chuyển sang cho Dương Thừa Liệt. Cứ như vậy, Dương Thừa Liệt tất nhiên vô cùng thoải mái. Nhưng hiện tại, Lư Vĩnh Thành xin phép tạm rời khỏi, tất cả công vụ phức tạp liền đổ xuống đầu Vương Hạ và Dương Thừa Liệt. Lão Huyện thừa thật sự khó có thể trông cậy vào, thân là hai người đứng đầu huyện Xương Bình là Vương Hạ và Dương Thừa Liệt tự nhiên phải gánh vác hết.

Vương Hạ tỉnh thông chính vụ, nhưng lúc xử lý công vụ phức tạp, so với Lư Vĩnh Thành vẫn còn có chút thiếu sót.

Dương Thừa Liệt không thể không giúp Vương Hạ, càng gánh vác nhiều sự vụ hơn nữa.

Nếu Lư Vĩnh Thành không nhòm ngó quyền lực trong tay ông thì thật là tốt biết bao? Sau khi bận rộn cả một ngày, Dương Thừa Liệt thu dọn phòng một chút, chuẩn bị rời khỏi. Tuy nhiên trong lòng ông vẫn có chút nhớ nhung ngày tháng nhàn nhã khi Lư Vĩnh Thành vẫn còn ở đây.

Hơn nữa, Dương Thừa Liệt cũng rất hoang mang.

Ông đã hợp tác với Lư Vĩnh Thành mười mấy năm rồi, tuy rằng không có giao tình gì, nhưng hai bên vẫn duy trì sự tôn trọng lẫn nhau, cũng không có xung đột gì. Cho dù là Vương Hạ tranh chấp với Lư Vĩnh Thành, Dương Thừa

Liệt đa phần không quan tâm đến.

Nhưng, Lư Vĩnh Thành đột nhiên làm khó dễ ông, hơn nữa còn vươn tay vào địa bàn của ông.

Cái này có điều gì ẩn giấu?

Nghĩ đến đây, Dương Thừa Liệt liền cảm thấy vô cùng hoang mang.

Ông đóng cửa lại đang chuẩn bị rời khỏi huyện nha, lại không ngờ Vương Hạ đột nhiên phái người nói cho ông biết, trong huyện thành xuất hiện một số dấu hiệu bất thường. Dương Thừa Liệt chỉ đành phái người đi xem xét trước, rồi sau đó quay về công phòng, chờ đợi tin tức.

Xem ra, hôm nay nói không chừng phải ở lại nha môn chờ đợi rồi.

Dương Thừa Liệt ngồi xuống sau thư án, thuận tay cầm một hồ sơ lên lật xem.

Còn về phần cơm tối, đều đã có người chuẩn bị, cũng không cần phải lo lắng sẽ đói bụng.

Thời gian từng chút từng chút trôi qua. Dương Thừa Liệt cảm giác có chút buồn ngủ.

Ông nằm tạm xuống, chuẩn bị nghỉ ngơi một chút, lại nghe bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, sau đó có tiếng người nói:

- Văn Tuyên có ở trong không? Dương Thừa Liệt vội vàng đứng dậy, cửa phòng bị kéo ra.

Vương Hạ một thân thường phục đi vào, đi theo sau còn có một nam hầu trẻ tuổi, trong tay mang theo một hộp đồ ăn.

- Hóa ra là Huyện Tôn đến, ti chức đang chờ tin tức bên chỗ Mã thị, lại không biết Huyện Tôn đến có gì chỉ bảo?

Dương Thừa Liệt nói xong đứng dậy. Lại thấy Vương Hạ cười xua tay:

- Văn Tuyên không cần câu nệ như vậy đâu, ta cũng một mình rất nhàm chán, muốn tìm người nói chuyện phiếm.

- Đúng rồi, đã ăn cơm tối chưa?

Dương Thừa Liệt nói:

- Vẫn chưa ăn.

- Vừa hay, cùng ăn đi.

Vương Hạ nói xong, lệnh cho người hầu nam trẻ tuổi mở hộp đồ ăn ra, bên trong có ba món ăn, hai bầu rượu, còn có một khay lớn bánh nướng nóng hôi hổi.

Thượng quan đến đây, Dương Thừa Liệt tất nhiên không tiện cự tuyệt.

Ông dọn dẹp sạch sẽ cái bàn, bảo người hầu nam trẻ tuổi nâng giỏ đồ ăn đặt lên bàn, sau đó mời Vương Hạ ngồi xuống.

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận