Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đại Đường Kỳ Án - Dương Thủ Văn (FULL)

Dương Thủ Văn nâng thân thể y lên, dựa vào tường.

Nhìn thoáng qua bên ngoài, chỉ thấy hai tên Võ Hầu đứng ở trên đường cái cách đó không xa, đang đưa lưng về ngõ nhỏ nhẹ giọng nói chuyện với nhau.

Dương Thủ Văn không dám chần chừ, vội vàng đi dọc theo ngõ nhỏ vào sâu trong, rồi sau đó dán vào góc tường đi rất nhanh đến chân tường phường.

Sương mù dày đặc, tầm nhìn đại khái chỉ có hơn mười thước. Từ góc độ của Dương Thủ Văn nhìn lại, nếu không có lửa chiếu sáng, hắn căn bản không thể nhìn thấy bóng dáng của hai Võ Hầu kia. Như vậy, từ góc độ của hai Võ Hầu nhìn qua, sương mù mịt một mảnh.

Hắn không dám kéo dài lâu, nhảy lên tại chỗ, lấy tay bám vào đầu tường, hai cánh tay dùng sức, vụt phát liền nhảy lên tường phường.

Giờ phút này, sương mù bên ngoài Hòa Bình phường càng dày đặc.

'Trên đường phố càng im ắng, không thấy một tiếng động nào cả.

Dương Thủ Văn phân biệt rõ ràng phương hướng, tiếp tục dán vào tường mà đi. Trên đường, hắn còn gặp một đội tuần binh. Nhưng sau khi hắn giấu mình vào bụi cỏ, đội tuần binh căn bản cũng không phát hiện, đi thẳng về phía trước ngang qua người hắn.

- Đợi một chút.

Ngay lúc Dương Thủ Văn nghĩ đội tuần binh đã đi qua chợt nghe có người hô lên.

Sau đó, vài Võ Hầu dân tráng đi về hướng hắn, đứng ở ngoài lùm cây, vừa thấp giọng nói chuyện vừa cởi bỏ đai lưng.

Mẹ nó, các ngươi không phải định...

Dương Thủ Văn lập tức đen mặt, trong lòng cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ.

Đúng lúc này, chợt nghe xa xa truyền đến một tiếng cười bén nhọn. Tên đứng đầu nhóm dân binh lập tức la lớn:

- Đi mau, có biến.

Hai tuần binh kia không dám chậm trễ, hùng hùng hổ hổ xoay người rời khỏi.

Dương Thủ Văn lúc này mói nhẹ nhàng thở ra, hắn biết rằng, chỉ sợ là thi thể của Trần Nhất đã bị người khác phát hiện ra rồi.

Sau đó, Xương Bình tất nhiên sẽ điều tra toàn thành. Dương Thủ Văn không dám kéo dài nữa, lập tức bước nhanh hơn, sau khi đi đến ngoài tường Dương phủ, nhìn ra bên ngoài hẻm, ánh lửa lóe lên, tiếng cười bén nhọn truyền đến, càng ngày càng gần.

Dương Thủ Văn vội vàng thả người bay qua tường viện, tiến vào hoa viên của Dương phủ.

Trong Dương phủ, một mảnh tối đen, đưa tay không nhìn thấy được năm ngón tay.

Dương Thủ Văn nhẹ nhàng thở ra, đang định trở về phòng, chỉ nghe trong một gian sương phòng truyền đến tiếng chó sủa, là Bồ Đề cảm giác được động tĩnh bên ngoài. Sau đó, mấy gian sương phòng đèn sáng lên, loáng thoáng truyền đến tiếng nói.

Dương Thủ Văn không dám dây dưa nữa, dọc theo cửa hiên nhanh như chớp đi đến ngoài gian phòng của mình, nhanh chóng bước vào phòng.

- Bồ Đề, không được kêu... Ai khóa Bồ Đề ở trong phòng hả?

Giọng nói của Tống thị từ ngoài truyền vào.

Còn chưa dứt lời, chợt nghe Dương thị nói:

- Đại nương tử, là Ấu Nương nhốt Bồ Đề... Buổi tối Ấu Nương chơi đùa

với nó, bắt nó nhốt vào phòng, kết quả quên mất... Không ngờ nó nửa đêm đột nhiên lại sủa, quấy rầy giấc ngủ của đại nương tử.

- Ồ, bảo sao.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận