Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đại mình tinh và chàng vệ sĩ

Trên xe, Dạ Ngân Tuyết nhíu mày khẽ mở mắt quay đầu nhìn Lăng An Vũ cười tít mắt với anh quay cả người về phía của anh nhéo má của anh giọng nói vô cùng đáng yêu:

“Lần nào tôi gặp nguy cũng điều là anh xuất hiện, anh khiến cho tôi mắc nợ anh nhiều quá rồi đó. Đúng rồi! Tôi muốn hỏi anh một câu.”

Lăng An Vũ quay đầu nhìn cô, cô cười hì hì hai má đỏ ửng vì say hai bàn tay của cô xòe ra đặt lên mặt của mình hỏi anh:

“Anh thấy tôi có dễ thương không? Ai cũng nói tôi lạnh lùng nhưng tôi thấy tôi đâu có lạnh lùng mấy đâu chứ?”

Lăng An Vũ bật cười anh muốn nhân cơ hội lúc này trêu cô vừa cười anh vừa hỏi cô:

“Tôi thấy người ta nói cô đúng mà tôi thấy cô rất lạnh lùng nếu như cô nói mình dễ thương thì cô hãy tìm cách chứng minh là mình dễ thương đi.”

“Chứng minh sao?” Dạ Ngân Tuyết nghiêng đầu suy nghĩ đôi môi đỏ mọng của cô chu chu ra rất đáng yêu.

Lăng An Vũ thấy cô sắp làm gì đó anh liền bấm nút cho xe tự động lái rồi nhanh chóng lấy điện thoại ra quay lại, anh muốn sau khi cô tỉnh rượu cô sẽ nhìn thấy được bản thân mình lúc say rượu đáng yêu như thế nào? Anh dám chắc rằng cô sẽ không tin được đây chính là mình.

Dạ Ngân Tuyết bắt đầu làm những động tác đáng yêu khiến anh phì cười liên tục, làm những động tác đáng yêu xong cô lại hỏi anh:

“Tôi đâu có lạnh lùng đâu đúng không? Rất là đáng yêu đúng không?”

Lăng An Vũ miệng vẫn còn cười gật gật đầu:”Rất đáng yêu.”

Lái xe về đến Dạ viên thì cô đã ngủ mất rồi, Lăng An Vũ bế cô vào trong mọi người trong biệt thự đều đã sớm chìm vào giấc ngủ nên anh phải bế cô đi thẳng lên phòng.

Lăng An Vũ nhẹ nhàng đặt cô lên giường cởi giày cho cô rồi đắp chăn cho cô anh quan sát phòng của cô, căn phòng của cô chỉ có hai màu trắng đen được trang trí rất đơn giản nhưng sang trọng, tao nhã.Anh bước ra ngoài nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại rồi đi xuống phòng mà lúc trước cô đã cho người chuẩn bị cho anh.

Sáng hôm sau, Dạ Ngân Tuyết thức dậy bước xuống lầu đầu vẫn còn đau nhức vô cùng cô xoa xoa hai bên trán ngồi xuống ăn sáng, bỗng điện thoại của cô reo lên người gọi đến chính là Trần Uyển Dư:

“Tiểu Tuyết! Hôm nay tớ xin nghỉ một ngày mẹ tớ bảo tớ phải đi xem mắt tớ không muốn làm mẹ tớ phiền lòng nên đã đồng ý rồi.”

“Ừm! Cậu cứ đi đi.”

Dạ Ngân Tuyết tắt điện thoại tiếp tục ăn sáng Lăng An Vũ đi đến vừa nhìn thấy cô anh lại nhớ đến chuyện tối qua mà không kìm được bật cười, Dạ Ngân Tuyết đang ăn đột nhiên nghe thấy tiếng cười của anh liền ngẩng đầu nhìn cau mày khó hiểu hỏi:

“Anh đang cười cái gì vậy? Tự nhiên nhìn tôi rồi cười.”

Lăng An Vũ lắc lắc đầu, nín cười hỏi cô:”Tiểu thư!..”

Vừa phun ra hai chữ tiểu thư thì cô đã nhìn anh, anh hiểu ý liền cất giọng:

“Tiểu Tuyết! Hôm nay cô có lịch trình không?”

Dạ Ngân Tuyết vừa ăn vừa trả lời anh:

“Có! Hôm nay tôi sẽ đến phòng thu ăn xong sẽ đi ngay.”

Lăng An Vũ gật gật đầu đi ra ngoài chuẩn bị xe, Dạ Khải Hiên bước xuống lầu ăn sáng anh ngồi xuống cất giọng hỏi cô:

“Tiểu Tuyết! Em có biết khi nào ba và mẹ về không? Ba và mẹ thường xuyên cùng nhau đi du lịch mà chẳng thèm rủ anh em mình.”

Dạ Ngân Tuyết ăn xong, cầm ly nước lên uống rồi đáp:

“Em nghe mẹ nói là tuần sau sẽ về với lại nếu anh muốn đi thì cứ xin còn em không có thì sẽ không đi đâu.”

Cô đứng dậy bước lên phòng thay đồ để đi đến phòng thu, Dạ Ngân Tuyết bước lên xe ngồi ở ghế lái phụ. Lăng An Vũ nhìn cô cười mỉm rồi lấy điện thoại ra:

“Tiểu Tuyết! Tôi có cái này muốn cho cô xem.”

Dạ Ngân Tuyết quay đầu nhìn anh, cất giọng hỏi:

“Cho tôi xem sao? Xem cái gì?”

Lăng An Vũ bật đoạn clip mà anh đã quay vào tối hôm qua giọng nói đáng yêu, nũng nịu của cô cất lên. Dạ Ngân Tuyết vừa thấy hình ảnh say khướt làm những động tác dễ thương kia mặt ngay lập tức đỏ ửng lên, luống cuống bảo anh:

“Anh dám quay sao? Mau xóa cho tôi! Anh hãy mau xóa cho tôi.”

Lăng An Vũ bật cười nhìn cô lắc đầu làm sao anh có thể xóa được anh phải lưu lại làm kỉ niệm chứ, Dạ Ngân Tuyết hai cánh tay muốn giật lấy điện thoại của anh nhưng giật mãi vẫn không được.

Bỗng cô mất thế ngã người về phía anh hai tay của cô chống lên cửa sổ bên anh, cô khẽ chớp mắt nhìn anh, hai người đứng hình vài giây rồi cô vội vàng ngồi ngay ngắn lại, giả vờ ho vài tiếng thắt dây an toàn, nói:

“Sắp trễ giờ rồi anh mau lái xe đến phòng thu đi còn về cái clip kia tôi nhất định sẽ xóa nó rồi xử anh sau.”

Tại một nhà hàng, Trần Uyển Dư mặc một cái váy màu trắng đơn giản đi đến xem mắt vừa đến cô đã nhìn thấy một người đàn ông ăn mặc phong độ cô bèn bước đến khẽ hỏi:

“Xin hỏi anh có phải là Ngô Thừa không?”

Người đàn ông ấy ngẩng đầu lên nhìn, quan sát cô rồi khẽ gật đầu hỏi lại:

“Em chính là Trần Uyển Dư sao?”

Trần Uyển Dư gật đầu, Ngô Thừa đứng dậy mời cô ngồi cô cười nhẹ ngồi xuống, Ngô Thừa mỉm cười thân thiện đôi mắt luôn quan sát cô không dừng:

“Nghe bảo em hiện tại là quản lý của Selina nữ minh tinh nổi tiếng nhất hiện nay đúng không?”

Trần Uyển Dư khẽ gật đầu không hiểu sao cô không mấy thiện cảm với người con trai tên Ngô Thừa này, Ngô Thừa mở lời với cô:

“Anh thấy em rất đáng yêu rất hợp với anh hay là chúng ta hãy quen nhau thử đi.”

Trần Uyển Dư suy nghĩ một lúc lâu rồi gật đầu đồng ý quen thử, Ngô Thừa vui mừng vô cùng nói với cô:

“Thật tốt quá! Vậy chúng ta ăn xong rồi đi chơi có được không?”

“Được!” Trần Uyển Dư cười nhạt đồng ý với anh.

Tại phòng thu, Dạ Ngân Tuyết đã thu âm xong bài hát cô bước ra ngoài được tất cả mọi người vỗ tay tấm tắc khen ngợi:

“Thật sự không ngờ cô lại có giọng hát hay như vậy đó.””Bộ phim Tình Yêu Vĩnh Cửu đã hot rồi bây giờ lại càng hot hơn khi có bản nhạc phim này.”

“Đúng vậy! Quá xuất sắc rồi.”

Dạ Ngân Tuyết cười nhẹ cất giọng:”Mọi người đã quá khen rồi. Nếu không còn chuyện gì tôi xin phép đi trước.”

Mọi người gật đầu vẫy tay chào tạm biệt cô, Lăng An Vũ lái xe chở cô đến địa điểm chụp hình, trên xe anh khen cô không ngừng:

“Tôi rất ngạc nhiên khi cô cất giọng, không ngờ rằng cô có giọng hát hay đến như thế.”

Dạ Ngân Tuyết nhướng mày nhìn anh với vẻ mặt đắc ý, nhìn vẻ mặt xinh đẹp kia đắc ý anh lại bật cười:”Diễn xuất tốt, hát hay, thần thái đỉnh cao ngoại trừ ba tài năng này cô còn tài năng gì khác nữa không? Tôi rất tò mò đấy.”

“Nói ra thì còn gì hay nữa từ từ anh sẽ biết tôi còn những tài năng gì nữa.”

Lăng An Vũ bật cười, nhiều lúc anh nghĩ lại thật sự cảm ơn cô rất nhiều nếu lúc trước cô không chọn anh làm vệ sĩ thì bây giờ anh đã không thể cười nói vui vẻ thoải mái đến như thế điều đặc biệt hơn đó chính là có thể yêu cô.

Ở nhà hàng, Trần Uyển Dư cùng Ngô Thừa ăn xong Ngô Thừa chở cô đi chơi anh ta lái xe chở cô đến một khu chung cư nơi đó khá ít người bước xuống xe Trần Uyển Dư quan sát xung quanh trong lòng cô bỗng dâng lên một cảm giác bất an vô cùng nhưng cô cũng ráng đi theo xem Ngô Thừa sẽ làm gì?

Trần Uyển Dư từ từ bước lên cầu thang đi theo Ngô Thừa đứng trước một căn phòng Trần Uyển Dư cau chặt đôi mày hỏi:

“Anh đưa tôi đến đây để làm gì? Chẳng phải anh nói là đưa tôi đi chơi sao?”

Ngô Thừa mỉm cười gian tà kéo lấy tay của cô:

Trần Uyển Dư hất mạnh tay của Ngô Thừa ra nhanh chóng chạy xuống cầu thang Ngô Thừa vội vàng đuổi theo, xuống đến sân đuổi kịp cô kéo cô lại:

“Cô định chạy đi đâu hả? Cô muốn chạy sao không dễ đâu.”

Cô vùng vẫy nhưng không thể nào chống lại sức lực của một người đàn ông cô đành hét lớn lên:”Cứu tôi với! Cứu tôi! Cứu tôi với.”

“Chát!” Ngô Thừa tát mạnh vào mặt của cô rồi quát lớn:

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận