Dạ Thành Đông cùng Hạ Tử Quyên bước lên phòng của mình Dạ Ngân Tuyết ngồi xuống ghế nét mặt buồn bã, chẳng phải cô là con gái cưng của họ hay sao? Tại sao họ lại không đồng ý chứ? Dạ Khải Hiên và Lăng An Vũ nhanh chóng ngồi xuống hai bên của cô, Dạ Khải Hiên khoác tay qua vai của cô an ủi:
“Em đừng buồn sẽ không sao đâu, anh sẽ cùng em thuyết phục ba và mẹ An Vũ cũng sẽ ở bên cạnh em cùng em vượt qua ải khó khăn này.”
Lăng An Vũ nắm lấy bàn tay của cô gật gật đầu, trong lòng của Dạ Ngân Tuyết cũng được an ủi, vui phần nào.
“Tiểu Tuyết! Tiểu Tuyết!” Trần Uyển Dư chạy nhanh vào trong chưa vào đến đã nghe thấy giọng của cô vọng vọng vào.
Dạ Ngân Tuyết cùng Lăng An Vũ và Dạ Khải Hiên quay người lại, Dạ Ngân Tuyết cau mày, cất giọng hỏi Trần Uyển Dư:
“Có chuyện gì mà cậu gọi tớ lớn tiếng như vậy? Bộ có chuyện gì nghiêm trọng lắm à?”
Trần Uyển Dư chạy vào ngồi xuống ghế đối diện với cô, rót nước rồi uống một hơi hết sạch, nói với Dạ Ngân Tuyết:
“Cậu chưa xem đọc bình luận của fan cậu sao?”
Dạ Ngân Tuyết lắc lắc đầu:”Bọn họ đã bình luận cái gì? Bọn họ phản đối chuyện tình cảm của tớ sao?”
Trần Uyển Dư tươi cười ngay lập tức trả lời:
“Những người phản đối chuyện tình cảm của cậu chỉ là một phần nhỏ thôi số đông ai nấy đều ủng hộ chuyện tình cảm của cậu, tớ phát hiện lúc trước có một số người đã ship cậu với An Vũ rồi bây giờ hai người hẹn hò khiến cho mong muốn của bọn họ thành sự thật bọn họ rất là vui.”
“Vậy sao? Vậy thì tốt quá rồi.” Dạ Ngân Tuyết cười nhạt tin tốt này cũng không khiến cho lòng cô vui hơn được là bao.
Lăng An Vũ vỗ vỗ vai của cô mỉm cười nhẹ:”Không sao đâu, đừng buồn nữa.”
Trần Uyển Dư thấy sắc mặt của cô không được tốt bây giờ cô mới nhận ra sự khác thường của Dạ Ngân Tuyết:
“Tiểu Tuyết! Cậu sao vậy? Đã có chuyện gì xảy ra với cậu sao? Sao nhìn mặt của cậu buồn đến như vậy?”
Dạ Ngân Tuyết cất giọng đầy ủ rũ, nặng nề:
“Ba mẹ của tớ phản đối chuyện giữa tớ và An Vũ.”
“Hả? Phản đối sao? Vậy thì bây giờ phải làm sao đây?” Trần Uyển Dư gãi gãi đầu, không biết phải giúp cô như thế nào?
Dạ Ngân Tuyết gục đầu xuống được một lúc cô đột ngột ngẩng đầu lên ánh mắt hy vọng, sáng rực:
“Đúng rồi! Có một người rất có thể sẽ giúp được.”
“Ai?” Lăng An Vũ, Dạ Khải Hiên cùng Trần Uyển Dư đồng loạt lên tiếng.
“Bà nội! Bây giờ người mà có thể hy vọng, trông cậy chỉ có bà nội thôi.”
Vừa nói dứt lời, Dạ Ngân Tuyết kéo Lăng An Vũ cùng Dạ Khải Hiên, Trần Uyển Dư đi đến biệt thự của Lạc Tuyết Nhàn.
Đến biệt thự, Dạ Ngân Tuyết đi thẳng vào trong không nhìn thấy bà cô đi lên phòng Lăng An Vũ cùng Dạ Khải Hiên và Trần Uyển Dư ở dưới phòng khách đợi cô.
Mở cửa phòng thấy Lạc Tuyết Nhàn đang xem phim cô ngay lập tức đi đến ôm lấy bà làm nũng:”Bà nội!”
Lạc Tuyết Nhàn ôm lấy cô thấy cô làm nũng như thế thì bà biết đã xảy ra chuyện gì đó rồi bởi vì cô rất hiếm khi làm nũng với bà:
“Cháu ngoan của bà hôm nay cháu đến đây là có chuyện gì muốn nhờ bà giúp sao?”
Cô cười hì hì nói với bà:”Đúng như bà nói cháu đến đây quả thật là có chuyện muốn nhờ bà ra mặt.”
“Cái gì? Cháu và An Vũ gì đó quen nhau sao? Ý cháu nói là cái cậu vệ sĩ riêng của cháu đó hả?” Lạc Tuyết Nhàn không khỏi ngạc nhiên khi biết chuyện.
Dạ Ngân Tuyết gật gật đầu:”Bà hãy giúp cháu khuyên ba mẹ đi.”
Lạc Tuyết Nhàn nheo mắt hỏi cô:”Tiểu Tuyết! Cháu có chắc chắn là cậu ta đối xử tốt với cháu không? Hay là đến với cháu có ý đồ khác? Chuyện này bà phải cho người điều tra kĩ càng rồi bà mới có thể xem bà có nên giúp cháu hay không?”
Dạ Ngân Tuyết chỉ đành gật đầu đồng ý cô không còn biết nói gì thêm, cô quay người nhìn thấy phim mà bà đang xem, cô đã để ý rất nhiều lần bà của cô toàn là xem phim của Du Hải diễn viên đang được săn đón nhất hiện nay, cô nhếch môi cười:
“Bà nội! Bà thích diễn viên Du Hải sao?”
Lạc Tuyết Nhàn gật gật đầu ánh mắt chăm chú xem phim cô mỉm cười tủm tỉm:
“Bà nội! Nếu như bà giúp cháu chuyện này cháu sẽ giúp bà gặp được Du Hải.”
Lạc Tuyết Nhàn quay đầu nhìn cô ánh mắt sáng rực:
“Thật sao? Cháu sẽ giúp bà để bà được gặp Du Hải?”
Dạ Ngân Tuyết gật đầu đầy chắc chắn:”Tất nhiên là thật rồi bà đừng quên là cháu gái của bà là diễn viên đó mà tại sao bà lại thích Du Hải vậy?”
“Tại vì bà thấy cậu ta diễn hay rất nhập tâm một điều đặc biệt là rất đẹp trai còn đẹp trai hơn ba của con lúc còn trẻ nữa.”
Dạ Ngân Tuyết phì cười nhưng không dám cười lớn chỉ có thể cười tủm tỉm cô không ngờ là bà cũng thích trai đẹp.
Dạ Ngân Tuyết cắn môi, cười mỉm hỏi Lạc Tuyết Nhàn:
“Vậy bà có đồng ý giúp cháu không?”
Lạc Tuyết Nhàn gật đầu chắc chắn:”Giúp! Tất nhiên là giúp! Tiểu Tuyết! Con đã hứa với bà rồi đó nhất định phải dẫn bà đi gặp Du Hải.”
“Cháu hứa!” Dạ Ngân Tuyết bật cười không ngừng.
Dạ Ngân Tuyết rời khỏi phòng đi xuống lầu với tâm trạng rất vui vẻ, Lăng An Vũ cùng Dạ Khải Hiên, Trần Uyển Dư nhìn thấy nét mặt rạng rỡ, tươi cười của cô ba người họ ngay lập tức nở nụ cười, chờ mong, hy vọng.
“Sao rồi? Bà nội chịu giúp em thuyết phục ba mẹ không?” Dạ Khải Hiên kéo lấy tay của cô ngồi xuống hỏi cô.
Dạ Ngân Tuyết gật gật đầu:”Bà nội đồng ý giúp chúng ta thuyết phục ba và mẹ.”
“Tốt quá rồi!” Ba người đồng loạt cất giọng tràn đầy vui mừng.
“Tiểu Tuyết! Em đã làm cách nào để thuyết phục bà của em giúp em vậy?” Lăng An Vũ vô cùng tò mò, thắc mắc cách mà cô thuyết phục bà của mình.
Dạ Ngân Tuyết phì cười nói với ba người họ:
“Lúc nãy em lên phòng vô tình thấy bà đang xem phim của Du Hải mà em đã để ý nhiều lần rồi bà nội chỉ xem phim của Du Hải thôi và sau đó em mới biết bà nội thích Du Hải nên em mới nói với bà nếu như bà giúp thì em sẽ dẫn bà đi gặp Du Hải vậy là bà đồng ý.”
Dạ Khải Hiên há hốc miệng không thể tin được chuyện này:”Bà đã lớn tuổi như vậy rồi mà còn thích trai đẹp sao? Anh thật không ngờ bà lại trở thành fan của Du Hải đó.”
“Đến em còn không tin được nữa là.” Dạ Ngân Tuyết vẫn cười không ngừng.
“Chết cha! Tại sao tớ lại quên chuyện này chứ?” Trần Uyển Dư chợt nhớ ra chuyện gì đó rồi hét lên.
“Cậu quên chuyện gì?” Dạ Ngân Tuyết nhướng mày nhìn cô, hỏi.
Trần Uyển Dư kéo cô đi ra xe vừa đi vừa nói cho cô biết:
“Chị Kiều bảo tớ kêu cậu và An Vũ đến công ty vậy mà tớ lại quên mất đến bây giờ mới nhớ ra.”
Lăng An Vũ lái xe chở Dạ Ngân Tuyết, Trần Uyển Dư đến công ty còn Dạ Khải Hiên lái xe quay trở về tập đoàn Dạ thị.
Đến công ty, Dạ Ngân Tuyết, Lăng An Vũ và Trần Uyển Dư bước vào phòng làm việc của Bạch Kiều, vừa bước vào cô đã cất giọng hỏi:
“Cô muốn gặp tôi và An Vũ là có chuyện gì?”
Bạch Kiều cười tươi muốn đến tận mang tai nói với cô:
“Nếu sớm biết chuyện hẹn hò của cô có ích như vậy tôi đã tự tung tin từ sớm rồi không phải chờ đến bây giờ.”
Bạch Kiều không nhanh không chậm trả lời:
“Sau khi tin hẹn hò của hai người được tung ra đã có rất nhiều hợp đồng phim, hợp đồng quảng cáo đến muốn hai người cùng nhau làm việc.”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!