Nhưng trên mu bàn tay lại nổi gân xanh, cốt cách lởm chởm, hiển nhiên là cao thủ sử dụng kiếm.
Tạ Thiên Dương vừa thấy được hắn, liền trên mặt vui vẻ kêu ra tiếng, U Quỷ Thất cũng là cười lạnh nói: "Kiếm Tùy Phong, 50 năm không gặp, gần đây ổn chứ?"
"Vốn đang tốt, nhưng vừa thấy ngươi, thì toàn thân liền không thoải mái!"
Hung hăng khẽ cắn môi, Kiếm Tuỳ Phong quay đầu nhìn về phía U Quỷ Thất, trong đôi mắt già nua lại đột nhiên dần hiện ra hận ý khắc cốt ghi tâm.
"Bát trưởng lão, ngươi đến vừa đúng lúc, mau giúp ta cứu Ngưng Nhi!"
Tạ Thiên Dương vội vã lôi kéo Kiếm Tùy Phong tay áo, chỉ hướng Tiết Ngưng Hương nói.
Nhìn thiếu nữ kia một chút, Kiếm Tùy Phong lắc đầu: "Thiên Dương, đây là việc của U Minh Cốc bọn họ, chúng ta không cần để ý."
"Đúng vậy a, người trẻ tuổi, xen vào việc của người khác sẽ phải bỏ ra đại giới rất lớn đấy."
U Quỷ Thất cười tà một tiếng, nhìn về phía Kiếm Tuỳ Phong nói: "Bên cạnh ngươi có một cái ví dụ rất tốt, nếu không phải hắn xen vào chuyện bao đồng, như thế nào lại vô duyên vô cớ vứt bỏ ba ngón tay."
Nghe được lời này, Kiếm Tuỳ Phòng tròng mắt hung hăng run run, hai mắt đỏ như máu nhìn tới U Quỷ Thất nói: "Năm đó nếu không phải lão phu trẻ người non dạ, làm thế nào có thể mắc vào quỷ kế của ngươi?"
Đột nhiên, không trung ngàn dặm không mây sáng sủa đột nhiên vang lên kinh thiên lôi minh. Ngay sau đó một đạo lôi quang bỗng nhiên đánh xuống, nghe oanh một tiếng vang thật lớn, đánh lên bốn giá gỗ treo Tiết gia già trẻ, khí thế cường đại làm cho đám đoán cốt cao thủ đang hành hình tất cả đều bị đánh bay ra xa mấy chục thước.
Bụi đất tung bay, lôi quang lấp lóe, tất cả mọi người cùng nhau nhìn về phía bụi mù tràn ngập, bị hiện tượng quỷ dị này làm chấn kinh.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!