“Xú tiểu tử thật lớn mật!
Chờ lão tử thu nhập nhóm bà cô này thì sẽ đến thu thập ngươi.”
Lâm Thiên Vũ lạnh lùng nhìn chằm chằm Trác Phàm hồi lâu. Trong mắt đột nhiên lóe một tia sát ý. Thân là người của bảy thế gia ngự hạ, ở đâu không phải là nhìn thấy ánh mắt kính sợ của mọi người?
Ánh mắt khinh miệt giống như Trác Phàm này, chỉ cần lộ mảy may chính là đại bất kính đối với bọn họ. Vậy thì phải chết, đây cũng là quy củ của toàn bộ Thiên Vũ Đế Quốc.
Dường như phát giác ra được sát ý trong mắt hắn, Đổng Thiên Bá không khỏi kinh hãi, mặt lo lắng thở dài nhìn về phía Trác Phàm.
“Ha ha ha...một con tôm tép nhãi nhép, Đổng huynh không cần quá để ý.”
Hoàn toàn cảm nhận được không khí chung quanh nhưng Trác Phàm vẫn cười nhạt như cũ nói.
Nhìn đến phương hướng ánh mắt Trác Phàm đang nhìn, Đổng Thiên Bá dfột nhiên giật mình vội vã bước đến trước mặt Tiếu Đan Đan, cười nói: “Vị tiểu thư này, mấy người chúng ta đã may mắn ngăn được Lâm công tử một lần. Nghĩ rằng đệ tử Hoa Vũ Lâu nói không thể không giữ lời. Vậy chuyện này coi như quên đi. Tại hạ xin mang theo muội muội trở về trước.”
Đổng Thiên Bá đang muốn dẫn người rời đi thì một tiếng quát lớn đột nhiên vang lên.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!