Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đại Quản Gia Là Ma Hoàng - Trác Uyên (Trác Phàm)

"Hừ, nể mặt đại ca, ta tha cho ngươi một lần. Nếu ngươi còn dám có lần sau, hừ hừ!" Tên mập vung tay áo, ném lại hai câu đe doạ vô cùng phóng khoáng, nhưng trong lòng lại thở phào nhẹ nhõm.  

             Má ơi, cuối cùng cũng qua rồi, nếu thực sự đánh nhau với tên quái vật này, tám trăm cân mỡ của hắn ta sẽ bị nấu thành cặn dầu chỉ trong chốc lát!  

             Trác Uyên chẳng nói chẳng rằng hừ khẽ một tiếng, không thèm để ý.  

             Sau đó, mọi người cùng nhau trở lại đại sảnh, ngồi thành một vòng tròn. Thái tử vỗ tay, kêu người dâng lễ vật lần này lên. Vậy mà lại là hàng chục kiện Linh Dược cấp tám, còn có một số Linh Khoáng dùng để tinh luyện Linh Binh cấp tám.  

             Những khoáng vật này, có thứ thậm chí còn vượt qua Kim Cang Lưu Sa mà lúc trước Trác Uyên xem như báu vật, đặc biệt là cánh Lam Hải Mị Ảnh là cánh của Linh Thú cấp bảy- Hải Tâm Mị Điệp!  

             Nghe nói loài Hải Tâm Mị Điệp này cực kỳ quý hiếm, thường xuất hiện ở dưới đáy biển rộng lớn, thân ảnh mờ ảo, giỏi thuật sai khiến nam nhân. Cao thủ Nguyên Thần tu luyện đến thượng tầng gặp phải Linh Thú này, cũng sẽ bị nó mê hoặc, cuối cùng bị nó hút hết Nguyên Thần mà chết.  

             Mà đôi cánh của loài thú này, đương nhiên cũng có tác dụng mê hoặc, mạnh hơn rất nhiều so với cánh Lôi Vân trước đây của hắn. Không chỉ về sức mạnh, mà còn là về phương thức tấn công của nó.  

             Nhưng càng tu luyện đến tầng cao hơn, sẽ càng tu luyện về Nguyên Thần. Vì vậy phương thức tấn công nhắm vào Nguyên Thần sẽ càng quan trọng hơn.  

             Cánh Lam Hải Mị Ảnh này có thể nói là cơn ác mộng của cao thủ Thần Chiếu Cảnh, thậm chí là cao thủ ở cảnh giới cao hơn.  

             Nhìn chằm chằm vào những đồ vật mà thái tử mang đến, ánh mắt Trác Uyên bất giác sáng rực, trong lòng âm thầm tán thưởng. Hoàng thất Thiên Vũ quả nhiên là tài chủ chân chính, là nơi tích lũy ngàn năm của Thiên Vũ. Một vị thái tử còn chưa phải là hoàng đế, vậy mà có thể bày ra trọng lễ như vậy, thật sự không thể coi thường. Mà thái tử cũng rất hài lòng với ánh mắt của Trác Uyên lúc này, gật đầu cười nói: "Trác quản gia, bản điện biết ngươi đã từng có một đôi lôi cánh, nhưng không may nó đã bị hư hại trong Bách Gia Tranh Minh. Hôm nay đặc biệt dâng lên một phần lễ mọn, mong ngươi không chê mà nhận cho!"  

             "Vô công bất thụ lộc, hôm nay thái tử tặng Trác mỗ một phần đại lễ, không biết có chuyện gì phân phó, cứ nói đi!" Trác Uyên cười khẽ, không tin có chuyện bánh từ trên trời rơi xuống, bất giác bình thản nói.  

             Chậm rãi lắc đầu, khóe miệng thái tử cong lên thành một vòng cung thần bí: "Trác quản gia chính là anh hùng đương thời, Lạc gia cũng là trụ cột của đế quốc, sau này bản điện muốn cùng các vị chung tay an bang định quốc*, thật sự không có mong cầu gì khác!"  

             (*Mang lại hoà bình và sự ổn định cho đất nước)  

             Hừ, không phải là muốn lão tử và Lạc gia phò tá ngươi sao? Còn nói kiểu khó hiểu như vậy, thật là tốn sức!  

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận