Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đại Quản Gia Là Ma Hoàng - Trác Uyên (Trác Phàm)

Sau đó, mọi người hàn thuyên vui vẻ thêm vài câu, thái tử liền đứng dậy hành lễ rồi hài lòng rời đi. Còn Trác Uyên thì cũng tiễn hắn ta ra khỏi cửa một cách rất vui vẻ, trên miệng luôn nở một nụ cười khó hiểu.  

             Xem ra thái tử không hề nhận ra việc mình bị tên mập bán đứng, dáng vẻ vẫn đang ngập tràn đắc ý.  

             Thế nhưng, Trác Uyên vẫn cảm thấy cứ nhận không lễ vật của người ta như vậy, thì thật bất lịch sự.  

             Nhưng chuyện này cũng không thể trách hắn được, tên mập kia kéo đại ca mình xuống cống cũng không liên quan gì đến hắn. Còn về lời hứa phục vụ Thiên Vũ thì cũng không thành vấn đề. Dù sao thì tương lai đế quốc này thuộc về ai vẫn còn chưa chắc chắn, hừ hừ...  

             Trong lòng âm thầm cười lạnh, Trác Uyên đưa mắt nhìn bóng dáng hai người dần dần biến mất rồi mới đắc ý trở về.  

             Hai vị hoàng tử còn chưa đi được một trăm mét, thái tử đã ôm quyền với tên mập, cười nói: "Tam đệ, lần này cảm ơn đệ đã đến đây cùng với vi huynh. Bằng không, với sự kiêu ngạo của Trác quản gia, cho dù vi huynh là thái tử, thì cũng rất khó để kết giao!"  

             "Đại ca nói cái gì vậy, chúng ta là huynh đệ ruột thịt, huynh có chuyện gì, đương nhiên đệ cũng phải giúp một tay!" Tên mập vỗ ngực bốp bốp, vô cùng nghĩa khí nói to.  

             Nhưng ngay sau đó, hai mắt nhỏ của hắn ta đảo quanh, lẩm bẩm nói: "Nhưng mà đại ca, không phải bình thường huynh hay phản đối chúng ta kết giao với Ngự Hạ Thế Gia sao? Tại sao lần này..."  

             Thở dài một hơi, thái tử lắc đầu bất lực: "Đệ cho rằng vi huynh của đệ tình nguyện làm trái ý phụ hoàng, kết giao với những gia tộc Ngự Hạ này sao? Chẳng qua là...haizz, phụ hoàng tuổi đã cao, những năm gần đây phụ hoàng xử lý triều chính càng ngày càng tệ. Mà hai gia tộc lớn là Lạc gia và Đế Vương Môn thì như nước với lửa, rất dễ khiến Thiên Vũ rung chuyển, làm cho phụ hoàng lo lắng. Thân là nhi tử, đương nhiên phải giúp phụ hoàng phân ưu. Vậy nên huynh mới thân cận với Lạc gia, kéo gần quan hệ. Vào thời điểm quan trọng, có thể sẽ giảm bớt mâu thuẫn giữa hai bên, trả lại một Thiên Vũ hòa bình thịnh vượng!"  

             "Ồ, đại ca thật sự vì nước, vì dân vì phụ hoàng mà lo lắng hết lòng. Tiểu đệ thật sự vô cùng khâm phục!" Vũ Văn Thông ôm quyền, trịnh trọng nói với vẻ mặt ngưỡng mộ: "Đại ca, sau này huynh có phân phó bất kỳ chuyện gì, tiểu đệ nhất định chết cũng không từ, giải quyết mọi việc thoả đáng, xem như là vì huynh phân ưu, vì Thiên Vũ và phụ hoàng cống hiến một chút sức mọn!"  

             Tán thưởng gật đầu, thái tử vỗ vai hắn ta, kích động nói: "Tam đệ, nếu đệ có lòng như vậy, đại ca vô cùng vui mừng. Nhưng nếu lão nhị cũng có nửa phần tâm tư của đệ, huynh nghĩ ba huynh đệ chúng ta thật sự sẽ làm nên chuyện. Huynh đệ đồng lòng, tát biển Đông cũng cạn. Đáng tiếc, haizz..."  

             "Đại ca đừng thương tâm, nhị ca huynh ấy sớm muộn gì cũng sẽ hiểu được nỗi khổ tâm của huynh!" Tên mập nắm chặt tay thái tử, lộ ra ánh mắt kiên định.  

             Thái tử cười khổ, khẽ gật đầu: "Hi vọng là vậy..."  

             "Được rồi tam đệ, đại ca phải về hoàng thành giúp phụ hoàng xử lý một số công văn, chúng ta cáo biệt tại đây thôi!" Thái tử nhìn trời, ôm quyền với tên mập.  

             Tên mập cũng vội vàng ôm quyền, gật đầu nói: "Được, đại ca vất vả rồi, cáo từ!"  

             Nói xong, hắn ta dẫn theo một đội nhân mã, đi về một hướng khác.  

             Nhìn dáng người mập mạp nhúc nhích từng thớ từng thớ mỡ dưới cái nắng gay gắt, thái tử lộ ra một nụ cười cưng chiều. Nhưng sau khi bóng người như quả đồi kia hoàn toàn biến mất, sắc mặt thái tử dần dần trở nên lạnh nhạt, trong mắt thậm chí còn lộ ra vẻ chán ghét.  

             "Cái tên mập này, đúng là nhiều lời!"  

             Thái tử khẽ nheo mắt, lấy ra một chiếc khăn tay trắng tinh, lau mạnh dầu mỡ trên tay do bị tên mập nắm lấy, sau đó vung tay, không chút do dự ném chiếc khăn tay đi.  

             Sau đó, hắn ta dẫn theo mọi người đi về phía lối vào của một con hẻm u ám. Sau khi đi vào bóng tối sâu thẳm, có ba bóng người đang đợi ở đó.  

             "Gia Cát thừa tướng, bản điện giá sương hữu lễ*!" Thái tử thành khẩn hành lễ về phía người ngồi ở giữa, bình thản nói.  

             (*Cách chào hỏi của người cổ đại)  

             Ba người đó là thừa tướng Gia Cát Ngọc Long, và hai hộ vệ thân cận của lão ta- hai vị trưởng lão  m Dương  

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận