Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đại Quản Gia Là Ma Hoàng - Trác Uyên (Trác Phàm)

Thông xanh bách xanh, tượng đài lầu các!  

             Ẩn giấu bên trong một ngọn núi hoang vu vắng vẻ là một ngôi nhà yên tĩnh. Thần Toán Tử Lãnh Vô Thường im lặng ngồi nghỉ mát ở một nơi thanh nhã của hậu viện, vừa thưởng thức rượu vừa ngắm cảnh đẹp, vô cùng tự tại.  

             Vèo!  

             Đột nhiên, tiếng xé gió vang lên, một bóng đen đột nhiên xuất hiện trước mặt lão ta, nhìn kỹ lại chính xác là Trác Uyên.  

             Nhìn thấy vị đối thủ cũ, bằng hữu cũ này, Trác Uyên không khỏi cười lớn một tiếng, ôm quyền nói: “Ha ha ha… Thật xin lỗi, thật xin lỗi, bị Cổ Tam Thông đuổi cùng giết tận, hiện giờ vừa mới dứt ra được nên tới chậm trễ, mong ngươi rộng lượng thứ lỗi.”  

             “Ha ha ha… Tuy rằng Cổ Tam Thông chỉ có sức mạnh một người, nhưng muốn trốn thoát từ tay hắn ta cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy. Toàn bộ Thiên Vũ này, có lẽ cũng chỉ có Trác quản gia mới có thể làm được, bội phục bội phục!” Lãnh Vô Thường cũng ôm quyền, nói lấy lòng.  

             Trác Uyên gật đầu cười, quay đầu nhìn bốn phía, phong cảnh hoa lá chim muông, vẻ mặt cảm thán: “Đế Vương Môn đúng là Đế Vương Môn, vậy mà ở trong một ngọn núi cô quạnh cách Đế Đô hơn mười dặm còn cất giấu một biệt viện tao nhã như vậy, người ở ngoài không thể biết được, thật sự là hiếm thấy!”  

             “Đương nhiên rồi, Đế Đô đủ loại người hỗn tạp, tam giáo cửu lưu đều tập trung ở đó, cũng là nơi thông tin lưu chuyển nhiều nhất. Đế Vương Môn ta là trung tâm thiên hạ, đương nhiên phải xây dựng một trạm thông tin bí mật không ai biết ở đây. Hơn nữa, Trác quản gia yên tâm, ngay cả gián điệp của hoàng thất cũng không biết cứ điểm này, chúng ta có thể an tâm nói chuyện!”  

             Trác Uyên hiểu rõ gật đầu, sau đó đi thẳng vào vấn đề, ôm quyền nói: “Lãnh tiên sinh, lần này đa tạ ngươi ra tay tương trợ, có lẽ người của Lạc gia đều đang ở trong tay rồi, không biết hiện giờ bọn họ đang ở nơi nào?”  

             Nói tới đây, Trác Uyên giả bộ nhìn xung quanh, vẻ mặt nghi ngờ nói: “Ồ, sao vẫn chưa thấy bọn họ đi ra vậy?”  

             Tinh quang loé lên trong mắt, Lãnh Vô Thường mỉm cười, lắc đầu: “Trác quản gia, lúc trước ngươi tìm đến lão phu nhờ lão phu giúp đỡ. Sau khi gặp chuyện không may lại tìm mọi cách đưa toàn bộ con tim của Lạc gia vào tay Đế Vương Môn, nhưng mà lão phu đều đã làm tất cả. Vậy thì ngài sẽ không coi ta là kẻ thù nữa chứ?”  

             “Đương nhiên rồi!”  

             Trác Uyên gật đầu hiểu ý, vẻ mặt kiên định nói: “Lúc ấy ta đã nói, chỉ cần ngươi giúp ta hoàn thành một việc này thì chẳng khác nào đã lên thuyền của ta!”  

             “Nhưng mà sau đó còn có một câu, không phải sao?”  

             Tinh quang trong mắt chợt loé lên, Lãnh Vô Thường khẽ cười ra tiếng: “Lãnh mỗ chỉ giúp ngươi làm một việc này, sau đó, Lãnh mỗ vẫn là đại quản gia của Đế Vương Môn, tất cả đều lấy lợi ích của Đế Vương Môn làm chuẩn mực. Cho nên cho dù Trác quản gia không coi Lãnh mỗ là kẻ thù, lúc này Lãnh mỗ vẫn không thể không coi Trác quản gia là đối thủ lớn nhất được!”  

             Lông mày Trác Uyên bất giác nhếch lên, nhìn lão ta thật lâu, bật cười gật gật đầu: “Không sai, chính xác là như thế. Vậy thì Lãnh tiên sinh là muốn giống như hoàng thất, lấy con tin Lạc gia để áp chế, đối phó ta sao?”  

             “Làm sao dám? Tính khí của Trác quản gia, đâu phải lão phu không biết, ở Bách Gia Tranh Minh ta đã sớm lĩnh giáo rồi. Với thực lực hiện giờ của chúng ta, chọc giận một cao thủ tuyệt thế như Trác quản gia, tuyệt đối không phải là lựa chọn khôn ngoan. Nếu thật sự như vậy, chẳng phải là đã thỏa mãn ý đồ của hoàng thất, lưỡng bại câu thương, làm mai mối cho người khác sao? Lãnh mỗ có thể ngu xuẩn vậy sao?”  

             “Vậy ý của ngươi là…” Hai mắt hơi nheo lại, Trác Uyên lạnh lùng nói.  

             “Giao dịch!”  

             Lãnh Vô Thường nói như đinh đóng cột, vẻ mặt nghiêm túc: “Lúc trước Trác quản gia muốn đưa con tin Lạc gia vào tay Lãnh mỗ, chắc là cảm thấy muốn cứu người từ Đế Vương Môn nhẹ nhàng hơn nhiều so với việc cứu người từ tay hoàng thất. Mà theo tình hình thực tế thì đúng là như vậy. Cầm trên tay củ khoai lang nóng bỏng như vậy, đúng là chúng ta không dám làm gì bọn họ, hơn nữa còn phải cung phụng như cung phụng tổ tiên, chờ đợi để giao cho Trác quản gia một cách an toàn. Tuy nhiên, nếu như giao cho Trác quản gia dễ dàng như thế thì không phải chúng ta xuất lực không công rồi sao, như vậy cũng thiệt thòi quá rồi. Cho nên, mới mong Trác quản gia lấy một vật ra trao đổi!”  

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận