“Cái gì, nhiệm… nhiệm vụ của bọn họ?”
“Đúng vậy, nhiệm vụ báo tin!” Đôi mắt của hắn hơi híp lại, cười xấu xa nói: “Bằng không ngươi cho rằng, tại sao ta còn phải chú trọng dẫn theo mấy chục tên phế vật trong lần tập kích U Minh Sơn Cốc này chứ, không phải sẽ thành gánh nặng hay sao?”
“Vậy ngài đang…”
“Để bọn họ báo tin cho hoàng đế!”
Trác Uyên nở nụ cười, thì thầm: “Trước khi Lạc gia vùng lên, hoàng đế đã lưu ý sắp xếp bọn họ làm trinh sát ở Lạc gia. Cho nên trong những năm này, ta vẫn luôn kêu Lôi trưởng lão khống chế bọn họ tránh cho thông tin thực tế về Lạc gia bị lộ ra ngoài, nhưng nuôi nhiều năm như vậy cuối cùng cũng có công dụng rồi. Chính là lúc này đây để bọn họ nói toàn bộ hành động của chúng ta cho hoàng đế biết!”
“Cái gì? Cái… cái này… Trác quản gia, tại sao ngài lại làm như vậy, không phải bây giờ hoàng đế đang nhằm vào ngài sao?” Lệ Kinh Thiên ngạc nhiên, sợ đến mức suýt chút nữa cắn vào lưỡi.
Hành động này của hắn cũng quá to gan lớn mật rồi. Nếu như hoàng đế liên thủ với Đế Vương Môn lập một cái bẫy ở nơi này, vậy có lẽ toàn quân bọn họ sẽ bị diệt ngay!
Cho dù thực lực của Trác Uyên mạnh mẽ có thể chạy thoát được, nhưng những đệ tử Lạc gia này đều trở thành vật hy sinh. Gần mười năm bồi dưỡng bị hủy hoại trong phút chốc, chuyện này chắc chắn sẽ là một tổn thất lớn nhất của Lạc gia.
Dường như nhìn thấu được sự lo lắng của lão ta, Trác Uyên lại lắc đầu với vẻ từ chối cho ý kiến, cười nhạt rồi đáp: “Lão Lệ, ngươi nói hoàng đế nhằm vào ta cũng chỉ nói đúng một nửa thôi, thực ra lão ta không chỉ nhằm vào ta mà còn nhằm vào toàn bộ người trong thiên hạ. Ý của cô gia quả nhân, chính là trừ bỏ mình ta ra thì toàn bộ người trong thiên hạ đều là kẻ địch của lão ta, bất kể trong triều hay ngoài triều!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!