Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đại Tiên Cá Koi Muốn Ra Mắt

Sau khi An Tử Yến đến hiện trường, anh nhìn dáng vẻ của Tô Cẩm Lê, sau đó nhìn thiết bị ở hiện trường, cuối cùng nhìn về phía Hồ Đằng.

Mấy ngày này, An Tử Yến ngày nào cũng nhận được báo cáo công việc của Địch Địch, biết Tô Cẩm Lê gần đây thế nào.

Biết gần đây việc quay phim của Tô Cẩm Lê không quá thuận lợi, rất nỗ lực, nhưng bởi vì là lần đầu tiên đóng phim, phải quay những cảnh khó yêu cầu cao độ, không theo kịp tiến độ.

Càng sốt ruột, càng làm lỗi.

Làm lỗi nhiều, niềm tin vào bản thân cũng sụp đổ.

Cảm giác này tựa như, một đứa nhỏ vừa mới học được đi đường, đã để nó ra trận với bộ đội đặc chủng đấu tranh anh dũng.

Thật là An Tử Yến nóng lòng cầu được tài nguyên tốt, không nghĩ tới cho Tô Cẩm Lê thời gian quá ngắn.

Lần trước nhận diễn, Tô Cẩm Lê còn đang tham gia tuyển tú, bọn họ căn bản chưa từng hiểu biết kỹ thuật diễn của Tô Cẩm Lê như thế nào, ấn Tô Cẩm Lê đi diễn kịch, Tô Cẩm Lê cũng rất khó làm.

Cho nên An Tử Yến nguyện ý gánh vác tổn thất.

Tô Cẩm Lê là người mới, vừa mới ra mắt, không có khả năng giải ước với Khương Đinh, bằng không sẽ ảnh hưởng rất lớn tới tương lai Tô Cẩm Lê.

An Tử Yến không sao cả, hoà bình giải quyết, truyền ra tin tức cũng có thể ứng đối tự nhiên.

Cho nên anh đẩy kịch bản của mình, chủ động đưa ra bồi thường, vẫn duy trì quan hệ hữu hảo, bên này, cũng cùng Khương Đinh câu thông sẽ chủ động gánh vác.

Kết quả Khương Đinh cự tuyệt: “Không cần cậu, có Thời lão rồi.”

An Tử Yến nghe xong gật đầu, không lại hỏi nhiều, trong lòng lại không muốn Tô Cẩm Lê cùng Thời lão có quá nhiều liên lụy.

Người khác chỉ sợ không rõ ràng lắm, nghe nói Thời lão muốn nhận con nuôi, trong lòng hướng tới tài phú của Thời lão, liền thật sự đi nịnh bợ.

Lại không biết là Thời lão đang bài trừ dị kỷ, thu nhận con riêng nhưng không bảo vệ sự an toàn của con riêng, nhìn ai sẽ làm tổn thương đứa con riêng này, ông ta sẽ biết ai đang nhớ thương tài sản của mình.

Gần đây Thời lão đã không làm như vậy, có vẻ là đã bị người ám toán một hồi. Cho nên bắt đầu tăng mạnh bảo hộ cho mình, thậm chí bắt đầu liên hệ luật sư, đem di thư đưa đi ngân hàng trữ vật quốc tế nổi danh.

(ngân hàng trữ vật chuyên giữ vàng, tài sản, cổ vật nói chung là đồ siêu siêu có giá của nhà giàu)

Quá có tiền, cũng sẽ có rất nhiều sự tình.

Nói là thuyền cỏ mượn tên cũng được, con nuôi chính là thuyền cỏ, thu hoạch mũi tên của người bất trung với ông, sau đó diệt trừ từng cái.

(cho thuyền chạy qua chỗ địch, địch sẽ bắn lên con thuyền này vì nghĩ là đối phương nhưng thực ra là thuyền rỗng, thuyền về ta còn có thể thu hết mũi tên trên đó bắn trả địch)

An Tử Yến không muốn Tô Cẩm Lê bị đẩy ra làm bia ngắm.

Anh muốn cho Tô Cẩm Lê an toàn, thật bồi thường, An Tử Yến cũng tự bồi thường được.

Nhưng anh lại không thể cự tuyệt ý tốt của Thời lão, rốt cuộc, Thời lão cũng là một người không thể đắc tội, điều này khiến tâm tình An Tử Yến vô cùng phức tạp.

Sau khi An Tử Yến đến, anh tìm điều phối viên của tổ sản xuất, đọc cách sắp xếp từ anh ấy, sau đó đi sang một bên để vẽ bằng bút lông, thảo luận với điều phối viên sắp xếp cảnh quay.

Sau đó, người chuyển thiết bị đổi vị trí quay cảnh khác, An Tử Yến kéo Tô Cẩm Lê đi.

An Tử Yến đã sớm xem qua kịch bản trên máy bay, lấy tới kịch bản của Tô Cẩm Lê, nhìn Tô Cẩm Lê ghi chú, nói với cậu: “Anh em ý nghĩ là đúng, nhưng rất nhiều điều quá thâm ảo, giải thích có chút khó khăn, anh cũng chỉ có thể sử dụng phương pháp đường ngang ngõ tắt, để em nhanh chóng đại nhập.”

Tô Cẩm Lê gật gật đầu, nhìn An Tử Yến chờ mong.

An Tử Yến lấy công khóa mình làm ra, chỉ vào tràng cốt truyện tiếp theo, nói với Tô Cẩm Lê: “Em xem Hồ Đằng như mèo yêu mà làm, cậu ta muốn ăn em, còn muốn lóc vảy em, cho nên em sợ cậu ta.”

“Hả?”

“Đại nhập một chút.”

“Cực kì đáng sợ.”

“Đúng không.”

Thấy Tô Cẩm Lê đại khái đã hiểu, An Tử Yến chủ động đáp diễn với Tô Cẩm Lê: “Chúng ta tới thực nghiệm một chút.”

An Tử Yến lại nhìn thoáng qua kịch bản, sau đó bắt đầu cùng Tô Cẩm Lê đối diễn, nhìn Tô Cẩm Lê biểu diễn đi tới, nâng cằm Tô Cẩm Lê.

Anh đại nhập phong cách Thế tử gia, kiên định toàn thân, không giận tự uy.

Đây là đương nhiên, Thế tử gia tương lai là tướng quân uy chấn tám phương, tuy rằng thanh danh thực xấu, lại ở quân doanh lăn lộn mười mấy năm, có năng lực rất mạnh, lại nhất chiến thành danh.

Tô Cẩm Lê nhìn An Tử Yến, nỗ lực tưởng tượng An Tử Yến là một mèo yêu, kết quả đối diện rồi đột nhiên sửng sốt.

An Tử Yến nhìn rõ ràng Tô Cẩm Lê mất diễn, hỏi: “Không đại nhập với anh được?”

“An đại ca…… sao anh đẹp trai vậy?”

An Tử Yến vốn nhéo cằm Tô Cẩm Lê, dứt khoát lắc đầu cậu: “Em nghiêm túc cho anh, không thì anh sẽ thu thập em.”

“Thu thập thế nào?”

“Đánh mông.”

Tô Cẩm Lê lập tức gật đầu.

“Không cho ăn.” An Tử Yến bổ sung.

Tô Cẩm Lê lúc này mới luống cuống.

con ơi giá còn đâu

Trong cảnh này, Tô Cẩm Lê đang quỳ trên mặt đất, cho nên An Tử Yến trực tiếp ngồi xổm xuống nói chuyện với Tô Cẩm Lê, bảo cậu phải làm gì, sau đó anh sẽ diễn cùng Tô Cẩm Lê.

Xem qua biểu hiện của Tô Cẩm Lê rồi lại cho ý kiến.

Sự khác biệt lớn nhất giữa An Tử Yến cùng Thẩm Thành chính là, An Tử Yến sẽ không tức giận hay thiếu kiên nhẫn.

Thẩm Thành thấy kỹ thuật diễn của Tô Cẩm Lê rất kém cỏi, lúc đầu rất kinh ngạc, sau đó rất tức giận, mặc dù giảng giải cho Tô Cẩm Lê nhưng anh vẫn thiếu kiên nhẫn.

Tính cách của Thẩm Thành là như vậy, nếu cậu hỏi quá nhiều, anh sẽ khó chịu.

Chỉ sợ sự khoan dung lớn nhất của Thẩm Thành chính là cho Tô Cẩm Lê.

Tương tự như vậy, sự khoan dung lớn nhất của An Tử Yến cũng là cho Tô Cẩm Lê, nếu An Tử Hàm khó dạy như vậy, An Tử Yến không bao lâu liền sẽ giơ chân đạp.

Đây là khác biệt giữa vợ và em trai.

An Tử Yến nghiêm túc dạy xong, cho Tô Cẩm Lê đi theo Hồ Đằng vừa mới chụp xong màn ảnh riêng đáp diễn.

Lúc này thuận lợi hơn trước rất nhiều, Tô Cẩm Lê biểu hiện cũng đáng thưởng thức.

Khi An Tử Yến nhìn Tô Cẩm Lê, anh bỗng dưng cảm thấy vui mừng như nhìn con trai mình.

Trong giờ nghỉ trưa, An Tử Yến vứt bỏ Tô Cẩm Lê, đi tìm Hồ Đằng.

Hồ Đằng đã sớm dự đoán được An Tử Yến sẽ đến, cũng không kinh ngạc, hỏi: “Muốn ăn không?”

“Tới cùng cậu tâm sự, không lâu nữa tôi đi rồi, còn phải dạy người mới của tôi diễn xuất, không thể chậm trễ tiến độ, cậu nói có phải hay không?” An Tử Yến ngồi đối diện Hồ Đằng, tùy tiện nói.

Hồ Đằng nhìn An Tử Yến một cái, biết ý của An Tử Yến, liền hỏi: “Nói gì đây?”

“A…… xin lỗi cậu, người mới nhà tôi không quen, chậm trễ chuyện của cậu.”

“Ừm, không sao cả.”

“Người mới nhà tôi vẫn luôn xin lỗi cậu, tôi lại thấy không xin lỗi cũng không sao cả.”

Hồ Đằng nghe xong, không nhịn được cười, trả lời An Tử Yến: “Bộ dạng bao che cho con của cậu chẳng khác gì trước.”

An Tử Yến chỉ vào mặt mình, hỏi: “Cậu không cho tôi chút mặt mũi sao? Trực tiếp ở trước mặt người mới nhà tôi, làm em ấy ngày càng khẩn trương, trong lòng ủy khuất khổ sở làm sao bây giờ?”

“Không thì sao? Tôi còn phải vì mặt mũi cậu đi hầu hạ cậu ấy?”

“Cậu dẫn dắt em ấy không được sao?”

“Tôi rất bận.”

An Tử Yến gật đầu: “Được, tôi không cầu gì cậu nữa. Sau khi phim ra mắt hai người các cậu sẽ xào CP, có thể …… giúp một chút không?”

“Này……” Hồ Đằng cũng sẽ không dễ dàng hỗ trợ.

“Tôi rời tổ dẫn người mới, không cho cậu thêm phiền toái, tận khả năng nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, thuận tiện để mẹ tôi mua cho cậu chút quà, được chưa?”

“Tôi cũng chưa nói không giúp.” Hồ Đằng quan tâm nhất chính là tiến độ.

An Tử Yến gật đầu, moi trong túi nửa ngày, móc ra một tờ giấy nhăn bèo nhèo, đưa cho Hồ Đằng: “Tới, văn án.”

Hồ Đằng duỗi tay nhận, không nhịn được mỉa mai: “Cái chữ xấu xí này.”

“Có thể nhận ra là được.”

“Tôi cần bút ký của cậu à?”

“Chờ cậu khốn cùng thất vọng, có thể cầm đi đầu cơ trục lợi.”

Hồ Đằng ghét bỏ nhìn một hồi, đem tờ giấy ném tới túi đựng rác: “Tôi không cần.”

“Vâng vâng vâng, cậu có học, giúp tôi nghĩ ra một cách tốt hơn.” An Tử Yến nói xong, trông mong chờ đợi.

Hồ Đằng còn chuẩn bị tiếp tục ăn cơm, kết quả tư thế của An Tử Yến này, hiển nhiên là anh không nói An Tử Yến liền không đi.

Cùng nhau ăn cơm cũng được, nhưng mình ăn, An Tử Yến nhìn, này thì không thể nào nói nổi.

Anh chỉ có thể lấy điện thoại ra, nghĩ nghĩ rồi biên tập đăng Weibo.

Hồ Đằng: Đến nay vẫn bị giọng hát của Tô Cẩm Lê chấn động. [ video ]

Video là từ vòng bạn bè của Phùng Cường, là vẻ mặt Khương Đinh thưởng thức khi Tô Cẩm Lê hát tuồng. Còn có Vương tổng say mê vô thức rung đùi đắc ý, cùng vài người dưới lầu ngẩng cổ, nghiêm túc nghe diễn.

Đăng Weibo xong, Hồ Đằng tắt điện thoại.

An Tử Yến lấy điện thoại nhìn thoáng qua, không nhịn được bĩu môi: “Thêm một câu người mới nhà tôi thực nỗ lực có thể chết à?”

“Có thể.”

“Tiểu tử cậu trừ cái vóc dáng cao, còn có chỗ nào coi được?”

“Cậu thì sao? Không phải cậu cũng vậy?”

“Lão tử có tiền.”

Hồ Đằng ngừng nói, thậm chí không muốn nói chuyện với An Tử Yến nữa, trò chuyện lâu với loại người này, rất dễ tức giận đến mức đầu thiếu dưỡng khí.

“Giúp người mới nhà tôi, cậu sẽ có vận may.” An Tử Yến nói xong liền đi rồi.

An Tử Yến tất nhiên biết chuyện này không phải Hồ Đằng làm, Hồ Đằng không phải là người như vậy, An Tử Yến hiểu, chỉ có thể là nhân viên công tác đoàn phim.

Làm Tô Cẩm Lê bị hắc đến như vậy, nhân viên công tác này sẽ xui xẻo tột đỉnh, còn sẽ bị An Tử Yến tự mình thu thập.

Hồ Đằng không nhịn được hừ lạnh, tiếp tục ăn cơm.

Hồ Đằng đã đăng Weibo, hiển nhiên là đang giúp Tô Cẩm Lê nói chuyện, chứng minh Tô Cẩm Lê là dựa vào thực lực được đạo diễn Khương Đinh coi trọng.

Tô Cẩm Lê trong video quả thực đã nhận được nhiều lời khen ngợi.

Một số người am hiểu văn hóa cổ xưa thậm chí còn nhận xét rằng giọng hát của Tô Cẩm Lê mới là kiểu hát lúc đầu, không hề có vấn đề gì.

Tiếp theo đó là tin tức An Tử Yến đã đẩy kịch bản của mình, vào tổ bồi dưỡng Tô Cẩm Lê.

Một đám tài khoản tẩy trắng Tô Cẩm Lê xuất hiện, thống nhất khẩu hiệu đều là: kỹ thuật diễn của Tô Cẩm Lê đúng là không được, cho nên vẫn luôn rất nỗ lực.

Truyền Kỳ Thế Gia cũng nguyện ý gánh vác hết thảy tổn thất, hơn nữa ảnh đế tự mình ra trận, đi dạy Tô Cẩm Lê diễn kịch, tuyệt đối sẽ không để Tô Cẩm Lê ảnh hưởng chất lượng điện ảnh.

Trong nháy mắt, xoay chuyển càn khôn.

Ngắm mai ngửi hoa: # Tô Cẩm Lê kỹ thuật diễn # nói đến cùng, là mong muốn với Tô Cẩm Lê quá cao, anh trai là ảnh đế trẻ nhất lịch sử, chúng ta liền cho rằng kỹ thuật diễn của cậu ấy cũng sẽ không tồi, nhưng tiếng ca thiên phú của Tô Cẩm Lê là những người khác không ai có. Làm không tốt thì nỗ lực, thái độ vẫn rất tốt, tốt hơn nhiều so với những diễn viên cắt hình tìm người thế thân.

Bạch có thể đạt tới cư: # Tô Cẩm Lê kỹ thuật diễn # chỉ riêng hóa trang đủ để lựa chọn Tô Cẩm Lê, nhìn khắp toàn bộ giới giải trí, sợ là lại khó tìm ra người kinh diễm thế này. Hơn nữa lần này là hí khang, cũng đủ để Khương Đinh lựa chọn Tô Cẩm Lê. Chúng ta tin tưởng đạo diễn Khương Đinh còn có An Tử Yến có thể ngăn cơn sóng dữ.

Gia & mai: # Tô Cẩm Lê kỹ thuật diễn # nhìn một video NG đã phủ định Tô Cẩm Lê, mấy người đều mở Thiên Nhãn hả? Quay phim gì mà không NG? Tô Cẩm Lê là một người mới, quay phim của đại đạo diễn thì khẩn trương, cộng thêm đã tốt còn muốn tốt hơn, NG vài lần đã bị hắc, thật là người nổi tiếng nhiều thị phi.

Nhẹ nhàng: Tiểu Cẩm Lý lại còn biết hát tuồng?! Cậu là Jack Sue sao? Nghĩa tốt. # Tô Cẩm Lê kỹ thuật diễn #

(Jack Sue: là một biến thể từ “Mary Sue”, tương tự “Tom Sue”, ám chỉ nhân vật nam chính được buff siêu ảo lòi, thường dùng để cho tác giả tự sướng)

*

Lúc Tô Cẩm Lê đóng phim, An Tử Yến đều sẽ ở bên cạnh cùng phó đạo diễn ngồi chung, chụp không hài lòng còn sẽ chủ động yêu cầu Tô Cẩm Lê làm lại, chất lượng là trên hết.

Thỉnh thoảng xem hồ sơ, ra ngoài gọi điện thoại, tiếp tục bận rộn với công việc của công ty.

Lúc Tô Cẩm Lê đi tẩy trang, An Tử Yến bắt chéo chân nhìn điện thoại.

Không lâu sau, Tô Cẩm Lê đi tới hỏi An Tử Yến: “An đại ca, chúng ta chốc nữa còn phải đối diễn sao?”

“Ừm, đối diễn phần ngày mai.” An Tử Yến đáp ứng Hồ Đằng, tất nhiên sẽ nói được làm được.

“Ồ vâng, em sẽ cực kì cực kì nỗ lực, sẽ không để anh mất mặt.” Tô Cẩm Lê lập tức gật đầu đáp ứng, hỏi tiếp: “Anh thật sự ở đoàn phim sao, em có làm chậm trễ công việc của anh không?”

“Không, vừa lúc cũng có thể xem chương trình ra mắt nhóm mấy em, sắp bắt đầu làm việc.” An Tử Yến tiếp tục lướt Weibo, trả lời không chút để ý.

Anh đang xem tình huống tẩy trắng cho Tô Cẩm Lê.

Tô Cẩm Lê ngồi cạnh An Tử Yến, nhìn xung quan, xác định chung quanh không có những người khác, mới thấp giọng nói với An Tử Yến: “An đại ca, chúng ta yêu đương đi.”

Điện thoại của An Tử Yến trực tiếp tuột khỏi tay.
Nhấn Mở Bình Luận