Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đại Tiên Cá Koi Muốn Ra Mắt

Hầu Dũng mất tự nhiên trong giây lát, sau đó anh sửng sốt, mỉm cười đứng dậy, bước tới nghênh đón Kiều Lâm Nhi.

Hầu Dũng cũng biết anh hiện là người đại diện của Tô Cẩm Lê, với tư cách là một thành viên trong đoàn đội của Tô Cẩm Lê, mỗi tiếng nói cử động đều sẽ bị nhìn chằm chằm.

Nếu họ làm sai điều gì, Tô Cẩm Lê sẽ là người phải chịu trách nhiệm.

Hiện tại Tô Cẩm Lê nổi bật như mặt trời ban trưa, không thể xuất hiện bất luận sai lầm nào.

Giới giải trí ngươi lừa ta gạt, Hầu Dũng tất nhiên cũng sẽ không đi đắc tội bất luận kẻ nào. Lỡ như anh làm gì kéo giá trị thù hận sang Tô Cẩm Lê sẽ rất tệ.

Cho nên anh giả như mình chẳng biết gì, cười ha hả ôn chuyện với Kiều Lâm Nhi, thái độ không sai điều gì, chỉ là đánh thái cực làm Kiều Lâm Nhi đau đầu.

“Khi nào chúng ta cùng đi ăn một bữa cơm đi, lâu rồi tôi chưa gặp anh, rất nhớ anh.” Kiều Lâm Nhi nhiệt tình hỏi.

“Ừm, có thể!” Hầu Dũng trực tiếp đồng ý.

“Hiện tại anh không phải người đại diện Tô Cẩm Lê sao, tôi cùng Tô Cẩm Lê cũng coi như là cùng được một người mang, không bằng gọi cậu ấy tới, mọi người cùng ăn cho náo nhiệt, tôi mời khách.”

“Cô cũng biết, cậu ấy chưa thi đấu xong, sau khi kết thúc cũng đã sắp xếp nhiều công việc, chỉ sợ không được.”

“Không có việc gì, khi nào rảnh liên hệ tôi là được.” Kiều Lâm Nhi tiếp tục kiên trì không ngừng.

“Nếu là ăn cơm không bằng đi mấy ngày gần đây luôn đi, tôi cũng còn rảnh, qua đợt này là hết rồi. Cấp trên sắp xếp rất nhiều, thật là…… Ngượng ngùng, ha ha ha.” Hầu Dũng tiếp tục nói chuyện khác, nhưng không chịu nhắc Tô Cẩm Lê, ngân phiếu khống cũng không nhận.

Kiều Lâm Nhi rõ ràng không phải vì Hầu Dũng mà đến đây, mà là muốn kết bạn với Tô Cẩm Lê, lỡ như có thể thuận tiện truyền tai tiếng thì càng tốt, có lẽ cô còn được mấy ngày lên hot search.

Cho dù làm sáng tỏ thì sau này Tô Cẩm Lê làm việc gì cô cũng có thể hư hư thực thực có cái danh bạn gái cũ của Tô Cẩm Lê.

Không cắp được thì tự lăng xê.

Nhưng Hầu Dũng không đáp ứng, vẫn cười tủm tỉm, khách khách khí khí, cô ta nói gì cũng không được.

Vì thế, Kiều Lâm Nhi lại bắt đầu vận dụng bài cảm tình: “Anh sẽ không còn trách tôi chứ, tôi không quá hiểu chuyện, chọc phải phiền toái, lúc ấy cũng chỉ có thể xử lý như vậy, vẫn luôn cảm thấy thật xin lỗi anh.”

“Không có việc gì, đều là chuyện quá khứ.”

“Sau khi anh đi công việc của tôi cũng không nhiều lắm, trong công ty cũng không đủ coi trọng tôi, có chút không kiên trì nổi……” Vừa nói vừa rơi lệ.

Hầu Dũng hơi xấu hổ: “Người đại diện hiện tại của cô thế nào?”

“Người anh biết, chị Kiều Kiều, không thể cướp tài nguyên của người khác.”

“Kiều Kiều rất tốt.”

“Anh Dũng, anh giúp tôi được không?”

Hầu Dũng lấy khăn tay lau mồ hôi trên trán, thấy anh Đức lại đi ngang cửa lần nữa, lúc này mới nói: “Hợp đồng của cô còn bao lâu đến kỳ?” Anh là người đại diện cũ, nhớ rõ ngày hơn ai khác nhưng cố ý hỏi.

“Còn có hơn một năm.”

“Đổi một nhà khác đi.”

“Anh nói Truyền Kỳ Thế Gia có khả năng không?” Kiều Lâm Nhi lập tức hỏi.

Phòng làm việc Hầu Dũng mới vừa bị An Tử Yến thu mua chưa được mấy ngày, Hầu Dũng cũng chưa qua tổng công ty, căn bản không biết gì hơn nên cũng nói thật với Kiều Lâm Nhi.

Kiều Lâm Nhi có chút thất vọng, cô ta vẫn luôn nghe nói Hầu Dũng hiện tại thường xuyên gặp mặt cùng An Tử Yến, còn thăng tận 3 bậc, còn tưởng rằng lợi hại lắm.

Hiện tại Hầu Dũng chỉ dựa vào Tô Cẩm Lê, Tô Cẩm Lê lại là dựa vận khí mà nổi.

Kiều Lâm Nhi lần này tới bất lực trở về, chờ cô ta đi rồi, anh Đức mới vào nói với Hầu Dũng: “Cậu cười vui vẻ thế làm gì? Rõ ràng là muốn lợi dụng cậu.”

“Không muốn rước thù hận cho Tiểu Cẩm Lý.”

“Cậu nên may mắn Tiểu Cẩm Lý có triển vọng, nếu không cậu đã không có cơ hội quay đầu lại, hiện tại không phải là bị cô ta hãm hại tiếp sao?”

Hầu Dũng lau mồ hôi, thở dài.

“Vận khí tốt nhất đời này của tôi, chính là gặp được Tiểu Cẩm Lý.” Hầu Dũng cảm thán.

“Cũng may Tiểu Cẩm Lý không phải trà xanh, cậu ấy là em trai Thẩm Thành, có khi sẽ đến Ba Nhược Ba La, nhưng bởi vì chúng ta ở lại cậu ấy tự động gia hạn một năm hợp đồng, nhưng là một năm sau... “

Một năm sau, Tô Cẩm Lê rời khỏi công ty, phòng làm việc bọn họ sẽ bị nuôi thả đi? Không thì sắp xếp vài công việc kỳ quái.

“Có thời gian hãy nói, trước hết hãy làm thật tốt năm nay đã.” Hầu Dũng trả lời.

*

Tô Cẩm Lê đứng ở cửa phòng ngủ, nhìn Ô Vũ thu dọn hành lý, không nhịn được hỏi: “Là bởi vì An Tử Hàm sao?”

“Không phải.” Ô Vũ thuận miệng trả lời một câu.

“Bốn người cùng nhau ở khá tốt mà, chăm sóc lẫn nhau, buổi sáng đánh thức nhau.”

“Buổi sáng đều là tôi đánh thức mấy cậu.”

“Nhưng……” Tô Cẩm Lê còn muốn khuyên hai câu, Ô Vũ khóa lại vali.

Một ngày sau khi họ tham gia vòng thứ sáu, kết quả cuối cùng của số phiếu bầu đã được công bố.

Tuy rằng Ô Vũ giành được vị trí thứ nhất, được thêm vào 15 vạn số phiếu.

Nhưng nhân khí ở bên ngoài không bằng Tô Cẩm Lê, cuối cùng lúc công bố số phiếu có vẻ thực mất mặt, thứ hai cùng thứ ba cộng lại mới có thể theo kịp Tô Cẩm Lê.

15 vạn số phiếu, cũng chỉ hơn Tô Cẩm Lê 14 vạn được một vạn.

Nhưng số phiếu của Tô Cẩm Lê bên ngoài đến 230 triệu!

Kịch tính hơn là số phiếu bên ngoài Thường Tư Âm không bằng Trương Thải Ni, cuối cùng Trương Thải Ni lấy vị trí thứ chín lọt vào còng sau, Thường Tư Âm bị đào thải.

Nghe được kết quả Trương Thải Ni vô cùng bất ngờ, cô cho rằng lần này mình chắc chắn đã đi đến hồi kết, ngày hôm qua cô đã thu dọn hành lý, hôm nay còn từ biệt với mấy thí sinh khác, kết quả lại thăng cấp.

Vẫn ở vị trí cuối cùng.

Thường Tư Âm bị đào thải vẫn mỉm cười.

Thường Tư Âm nghĩ thực lực của cậu ấy so với thí sinh khác vẫn là kém một chút, sau này phải tiếp tục nỗ lực mới được.

Lúc trước có thể kiên trì toàn dựa vào An Tử Hàm cùng Tô Cẩm Lê dẫn cậu theo, bằng không thật sự không thể trụ đến hiện tại.

Trương Thải Ni có chút áy náy, khóc lóc ôm Thường Tư Âm, Thường Tư Âm còn đang an ủi Trương Thải Ni, nói không sao cả.

Khi đó, An Tử Hàm ghé vào tai Tô Cẩm Lê nói: “Thực ra, trong số tất cả các thí sinh, Thường Tư Âm là người bạn trai phù hợp nhất. Phật hệ còn biết làm việc nhà, người cũng săn sóc. Không hợp nhất là Ô Vũ, trừ cái mặt thì gì cũng không được.”

Lần này Ô Vũ mặc kệ An Tử Hàm, chỉ trầm mặc nhìn kết quả.

Chờ sau lần đào thải này vài phòng trong kí túc xá đã bị bỏ trống.

Ô Vũ liền xin tổ tiết mục chuyển qua một phòng trống chuyên tâm luyện tập, được tổ tiết mục phê chuẩn.

Tô Cẩm Lê nghe nói Ô Vũ muốn dọn phòng ngủ, hơi luyến tiếc, vì thế đi theo Ô Vũ khuyên bảo.

Không ngờ lúc này An Tử Hàm và Phạm Thiên Đình bưng nước vừa mua trở lại, nhìn thấy Ô Vũ đi xa, An Tử Hàm không khỏi cười nói:  “Thú vị không?”

Ô Vũ không để ý tới An Tử Hàm, trực tiếp đi ra ngoài.

An Tử Hàm cố ý tiếp tục nói: “Đi rồi thì tốt, Tô Cẩm Lê cậu dọn xuống giường dưới.”

Tô Cẩm Lê vội đẩy An Tử Hàm, để cậu ta câm miệng, sau đó đuổi theo Ô Vũ tiếp tục nói: “Cậu có phải tâm tình không tốt không?”

“Không có.”

“Lúc tâm tình tốt cậu sẽ cãi nhau với An Tử Hàm, hiện tại không để ý tới cậu ta, nhất định là tức giận.”

Ô Vũ nghe cái phân tích này, không khỏi sửng sốt một chút, quay đầu nghi hoặc nhìn Tô Cẩm Lê.

Mạch não này thật lợi hại!

Tô Cẩm Lê vẫn khẩn trương nhìn cậu, trong ánh mắt là sự quan tâm không thể che lấp.

Cậu hết cách với Tô Cẩm Lê, thở dài một hơi, giải thích: “Tôi vốn thích cô độc, không muốn ở chung với những người khác, ban đầu là bởi vì không thể không ở cùng. Hiện tại có cơ hội, muốn thanh tịnh mấy ngày, tìm cảm giác, chuẩn bị lần thi đấu cuối cùng.”

An Tử Hàm mang dép lào đi ra, cà lơ phất phơ dựa vào vách tường, nghe được câu này nói theo: “Vô dụng, cho dù cậu nỗ lực thế nào vòng cuối cùng nhiều lắm là thứ hia. Hiện tại nhân khí Tô Cẩm Lê đã rất khó đánh bại. Cậu cũng không cần không phục như vậy, chúng ta tới được đây cũng do tiết mục này không được xem trọng, thí sinh thực lực chẳng có mấy, nếu có thật cậu cũng chẳng còn đây.”

Nói thẳng ra những lời như vậy thực sự rất đau lòng, Tô Cẩm Lê tức giận đến véo An Tử Hàm một cái.

Ô Vũ đem vali đặt trước cửa phòng mới, đi về phía  An Tử Hàm: “Loại người sống trong nhung lụa ăn chơi trác táng như cậu thì biết cái gì?”

“Mẹ kiếp?” An Tử Hàm thấy Ô Vũ là muốn đánh nhau, lập tức ưỡn ngực tới.

“Cậu chỉ cần dựa vào gia đình để trở nên nổi tiếng, nhưng tôi thì khác. Cuộc thi tiếp theo của tôi có thể là màn trình diễn cuối cùng. Tôi muốn thể hiện trạng thái tốt nhất của mình.”

“Cậu coi Ba Nhược Ba La là ngốc tử? Nhân khí hiện tại của cậu trở lại trong công ty, cũng khẳng định sẽ sắp xếp công việc cho cậu, trừ phi bọn họ không muốn kiếm tiền.”

“Ha.” Ô Vũ hừ lạnh một tiếng, “Sự tình không đơn giản như cậu nghĩ đâu.”

Ô Vũ nói xong liền kéo vali đi vào phòng ngủ.

Cậu rất coi trọng từng cơ hội cho trận đấu tiếp theo, tất nhiên sẽ không đánh nhau với An Tử Hàm lúc mấu chốt này.

Tô Cẩm Lê vôi vào phòng Ô Vũ, nói: “Cậu đừng chấp nhặt với An Tử Hàm, cậu ta miệng tiện. Hơn nữa, cậu có thực lực có diện mạo, khẳng định sẽ tỏa sáng.”

“Chỉ mong vậy.” Ô Vũ trầm mặt trả lời, lại bắt đầu dọn phòng ngủ.

“Sở dĩ tôi có được số phiếu như hiện tại là do may mắn. Thực ra trước đây tôi chơi chiêu, muốn lợi dụng tên của mình để thu hút sự chú ý của mọi người, cảm thấy tôi sẽ mang lại may mắn cho mọi người nên mới được nhân khí như vậy.” Tô Cẩm Lê đi theo sau Ô Vũ phía sau.

Cậu thật sự cảm thấy Ô Vũ rất lợi hại, nhưng cậu không phải nhân loại, hơn người thường vài kỹ năng, nên mới khiến Ô Vũ trở thành thứ hai.

Nếu Ô Vũ thi đấu với một đám nhân loại bình thường, nhất định sẽ không bị nghiền áp giống như vậy.

“Cậu có phải cũng hiểu lầm hay không?” Ô Vũ không khỏi nhếch lên khóe miệng cười nói: “Tôi còn phải cảm ơn cậu mang đến độ đề tài, khiến mọi người chú ý tới tiết mục này, thuận tiện chú ý tới tôi. Ngoài việc biết ca hát, tôi không biết nói năng, tính cách cũng không đủ nổi bật, thậm chí còn có chút nhàm chán, nên có được sự nổi tiếng như hiện nay là tốt rồi.”

“Tôi cũng là…… chó ngáp phải ruồi.”

“Hơn nữa, tôi tin tưởng thực lực của cậu.” Ô Vũ nói, mở vali ra: “Thế giới này rất tồi tệ, cố gắng cũng không có nghĩa là cậu sẽ thành công.”

Tác giả có lời muốn nói:

An Tử Yến nằm mơ, trong mơ anh cùng Tô Cẩm Lê bạch bạch bạch……

Đến thời điểm mấu chốt, Tô Cẩm Lê đột nhiên nói: Em sợ đau, có thể cho em công không?

An Tử Yến ở trong mơ một chút nguyên tắc cũng không có, thế mà lại đồng ý.

Sau đó anh liền nhìn thấy tiếu chít chít của Tô Cẩm Lê đột nhiên biến thành màu vàng kim, hơn nữa che kín vảy, nói em sắp vào đây……

An Tử Yến nháy mắt bị doạ tỉnh, hút một điếu thuốc vào lúc nửa đêm, thầm hạ quyết tâm vị trí của mình quyết không thể nghịch.

Sau đó trở lại phòng hét vào mặt Tô Cẩm Lê đang luyện võ công trong lúc ngủ.

Tô Cẩm Lê cái gì cũng không biết:???
Nhấn Mở Bình Luận