Tên tóc vàng thấy Đường Yên Linh đang định gọi điện liền hất văng điện thoại của cô, hung hăng đẩy Đường Yên Linh ngã xuống đất.
"Anh, xảy ra chuyện gì vậy? Bác sĩ nào khốn kiếp. như vậy? Để mấy anh em ta dạy cô ta cách cư xử!”
Tên tóc vàng vừa hô lên một tiếng, đám thanh. niên kia cũng lập tức tru tréo lên theo, nói răng bác sĩ từ chối khám cho bệnh nhân.
Nhất thời, toàn bộ hành lang bệnh viện trở nên hỗn loạn.
Bác sĩ phòng khám bên cạnh nghe thấy tiếng huyên náo, đang định đi xem chuyện gì xảy ra thì bị tên tóc vàng khác đấy lùi lại.
"Bớt tọc mạch đi! Có người cần phải được dạy cho một bài học, đừng có sang đó rồi lại ăn đòn lây!"
Đường Yên Linh không bị ngã quá đau, sau khi đứng dậy từ dưới đất, cô tức giận đến nỗi toàn thân run rẩy, cô không để ý rằng chiếc điện thoại bị đập vào góc đã bấm nứt gọi cho Trần Vạn Nam.
May mắn thay, ở lối vào phòng khám có nhân viên bảo vệ nên họ nhanh chóng chạy đến.
Chủ nhiệm khoa Mạnh Hiến Nghiêm cũng đến ngay sau khi biết tin.
Nhóm thanh niên bị bảo vệ bao vây, nhưng chúng không hề nao núng, vẫn kêu gào ăn vạ.
Mạnh Hiến Nghiêm hỏi đầu đuôi câu chuyện, sau đó liền hạ giọng hỏi Đường Yên Linh: "Gần đây cô có đắc tội với ai không?”
Đường Yên Linh lập tức nghĩ tới Lý Thiên Dương, sau đó lại nghĩ tới ông ba Hà, cuối cùng mím môi không nói gì.
"Gọi cảnh sát, chúng ta nhất định phải gọi cảnh sát!" Hoàng Mẫn đi vào, nhìn thấy cảnh này thì cả kinh,
Mạnh Hiến Nghiêm cau mày, nhìn đám thanh niên tóc vàng rồi nói: "Người anh em, bệnh viện có chế tài của bệnh viện, nếu các cậu lại gây sự, tôi sẽ gọi cảnh sáu."
"Tên tóc vàng cười toét miệng: "Chuyện này mấy anh em tôi không sợ! Muốn báo cảnh sát thì cứ báo. Tệ nhất là bị giam giữ ba ngày, sau khi được thả ra, chúng tôi sẽ lại đến khám bệnh!"
"Bên dưới của tôi không thoải mái, phải mời bác sĩ Đường đến khám cho tôi!”
Nghe được những lời vô liêm sỉ này, ai cũng muốn xông lên tát tên khốn nạn này vài cái.
Các nhân viên y tế có mặt càng tức giận hơn, tất cả đều nhìn Mạnh Hiến Nghiêm và ra hiệu rằng phải gọi cảnh sát và trừng phạt nghiêm khắc đám người này.
Mạnh Hiến Nghiêm do dự một lát, viện trưởng Trương Đức Tiêu vừa mới bị bắt. Bệnh viện hiện đang trong thời kỳ nhạy cảm, trong thời gian này lại phát sinh mâu thuẫn giữa bác sĩ và bệnh nhân là việc tối kỵ, tốt nhất chuyện to nên biến thành nhỏ, chuyện nhỏ nên biến thành không có gì.
Đúng lúc này, ở ngoài đám đông vọng tới giọng nói của một người đàn ông.
"Không cần gọi cảnh sát! Không có ai bị thương cả, nên chuyện này dừng ở đây đi!"
Đường Yên Linh ngẩng đầu nhìn thấy Trần Vạn Nam đang đi tới. Vốn anh chỉ đưa Đường Yên Linh đến cổng bệnh viện là định đi vẽ, nhưng lại nhận được điện thoại của Tống Tư Minh.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!