Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đại Tiên Y - Trần Vạn Nam (FULL)

Trần Vạn Nam không nhúc nhích mà lạnh lùng nhìn Trần Diêu Dương: 'Bộ ấm trà của bố tôi và vòng cổ bằng sáp ong của mẹ tôi đâu?"

Ngô Mẫn vô thức lao vào Trần Vạn Nam để cứu con trai mình.

Nhưng bà ta đã bị anh đá cho bay ra ngoài.

Lần đầu tiên, Trần Diêu Dương nhìn thấy trong mất cháu trai mình lóe lên tia sáng dữ tợn, giống hệt như lúc người anh trai đã chết của ông ta phát điên.

"Thật sự là bán rồi!" Trần Diêu Dương hoảng sợ đến nỗi phải nói ra sự thật.

“Vật đó không có giá trị” Trần Vạn Nam hơi nheo mắt lại.

Nhìn khuôn mặt đỏ bừng như sắp chịu không nổi của con trai mình, đồng tử của ông ta bắt đầu co rút lại.

Trần Diêu Dương hét lên: "Công ty sưu tập Thiên Dương đã mua lại rồi! Bọn họ còn nói rõ là muốn mua bộ ấm trà và vòng cổ sáp ong của mẹ cậu!"

"Họ ra giá hai triệu! Đương nhiên là tôi bán!"

"..." Trần Vạn Nam buông Trần Hoan Thuỵ ra, trong đầu đột nhiên như có một tiếng nổ. 

Bộ ấm trà của bố anh là do một nghệ nhân gốm làm ra, giá trị không cao, nhiều nhất là ba mươi đến năm mươi nghìn tệ.

Còn chiếc vòng cổ bằng sáp ong của mẹ thì chỉ là một món đồ bình thường được mua khi gia đình họ. còn có hoàn cảnh bình thường, giá nhiều nhất là một trăm nghìn tệ.

Tại sao công ty kia lại đồng ý với giá hai triệu? Nhìn biểu cảm của Trần Diêu Dương ban nấy thì có vẻ là ông ta không nói dối

Lúc này, nhiều chuyện trong quá khứ, nhiều chỉ tiết mà anh chưa bao giờ quan tâm lại hiện lên trong đầu.

"Một tháng, các người chỉ có một tháng! Bằng không tôi cam đoan với các người chuỗi khách sạn sẽ đổi chủ, từ phó cục trưởng thành tù nhân, còn công ty sưu tập gì đó sẽ thành đống giẻ rách!"

Nói rồi Trần Vạn Nam rời đi cùng với Đường Yên Linh

Trần Hoan Thuỵ vẫn còn thở hổn hển, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi: "Tại sao không báo cảnh sát? Tại sao chúng ta không..."

"Giết hắn, nhất định phải giết hắn! Nhìn xem hắn tàn nhẫn đến thế nào! Gia đình chúng ta chừng nào hẳn chết mới yên ổn!"

Nghe con trai chửi bới, Trần Diêu Dương bực dọc. tát hẳn ta một cái: "Câm miệng!"

Ngô Mẫn đau khổ ôm lấy con trai, tức giận nói: "Ông làm gì vậy? Ông có gan thì đi mà đánh thằng cháu điên của ông đi"

Trần Diêu Dương vẻ mặt u ám nói: "Tôi sẽ cho nó đi xuống với bố nó. Chắc anh trai tôi cũng nhớ nó lắm đúng không?"

....

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận