Chương 265: Vương Hi và Đồng Thiến
Mất cả nửa ngày, thì ra Hầu Đình Uy để ý tới Đồng Thiến, hắn ta cố ý bám theo anh chỉ là để tạo ra cuộc gặp gỡ tình cờ với cô ta.
Hắn cố tình kết bạn với Vương Hi, cũng chỉ vì muốn có được wechat của Đồng Thiến.
Vương Hi bị hắn ta cho vào tròng rồi.
Vương Hi không muốn làm bạn với Hầu Đình Uy, sau khi xảy ra việc của Lâm Khả Hân và Chu Mộng Dương, anh không muốn tiếp xúc với người lạ nữa. Cứ luôn bị người khác khinh thường, lại phải xem cảnh người ta khoe khoang trước mặt mình, anh không chịu được, Vương Hi không muốn bị đám người này làm phiền thêm nữa.
Lần này thì tốt rồi, Đồng Thiến khiến Hầu Đình Uy mê mệt, anh muốn trốn cũng không trốn được, bên cạnh có một cô gái đẹp cũng thật là rắc rối.
“Hầu Đình Uy kiếm được chút tiền thì không biết mình họ gì nữa, điên rồi, còn ba ngày nữa là lớp đào tạo Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc bắt đầu, tôi phải cho hắn ta một bài học mới được”, Vương Hi nói.
“Thật ra anh ta còn trẻ và rất có triển vọng, tôi thấy cũng không tồi”, Đồng Thiến nhìn Vương Hi với một nụ cười ám muội.
“Thích hắn ta hay không thì tuỳ cô, khi cô kết hôn tôi sẽ tặng cô một chiếc Rolls- Royce”, Vương Hi dúi điện thoại di động vào trong tay Đồng Thiến rồi đẩy cô ta ra ngoài.
Nửa đêm, Vương Hi chạy sang phòng Doãn Tâm ngủ cùng anh ta.
“…”, Doãn Tâm kinh ngạc nhìn Vương Hi.
“Ở khách sạn không thoải mái như ở nhà, ngủ một mình rất nhàm chán”, Vương Hi nói.
“Nhàm chán thì bảo Hàn Thiếu Kiệt tìm gái đẹp cho cậu ấy, tìm tôi làm gì? Giám đốc Vương, lúc ngủ tôi ngáy rất to đấy”, Doãn Tâm cười hi hi nói.
“Thật nhớ Phàm Gian”, Vương Hi thở dài.
“Phàm Gian rốt cuộc bao giờ mới có thể trở lại?”, Doãn Tâm hỏi.
“Hiện tại cậu ấy có thể trở về rồi, nhưng qua một thời gian nữa chúng ta phải quay lại thủ đô, cậu ấy không thể đi cùng được. Tôi có nhờ người nghe ngóng, Phàm Gian đã bị thủ đô cho vào danh sách đen, thân phận của cậu ấy bây giờ rất phiền phức”, Vương Hi nói.
“Phàm Gian làm có chút chuyện như vậy mà bị lôi vào danh sách đen? Còn Long Minh làm bao nhiêu chuyện bẩn thỉu thì sao”, Doãn Tâm nói.
“Còn vài tháng nữa là chúng ta sẽ ra nước ngoài, cậu ta sẽ nhanh chóng được đoàn tụ với chúng ta thôi”, Vương Hi nói.
“Tất cả đều do đám phú nhị đại này gây ra, giống như chó điên cắn loạn vậy”, Doãn Tâm vẫn hận vụ tố cáo của Vương Hoài An.
“Không sao”, Vương Hi khẽ thở dài nói.
Sau đó Vương Hi lại quay về phòng mình ngủ tiếp, bởi vì Doãn Tâm thật sự ngáy rất to, tiếng ngáy ấy làm anh không tài nào chịu được.
Vào ngày hôm sau, lúc Vương Hi, Doãn Tâm và Đồng Thiến đang cùng nhau ăn cơm, Hầu Đình Uy lại đem theo thủ hạ của mình đến.
“Đồng Thiến tiểu thư, xin chào”, Hầu Đình Uy nho nhã lễ phép ngồi xuống bên cạnh Đồng Thiến.
“…”, Vương Hi và Doãn Tâm kinh ngạc nhìn về hướng Đồng Thiến.
Đồng Thiến cười như không cười, lẳng lặng ăn cơm.
“Thật là trùng hợp, chúng ta lại gặp nhau rồi”, Hầu Đình Uy nhìn Vương Hi mỉm cười nói.
“Ừ”, Vương Hi đột nhiên không còn tâm trạng ăn cơm nữa.
“Vương Hi, có lẽ anh vẫn chưa là đại biểu của thành phố Minh Hải nhỉ? Ngày kia tôi phải tham gia một lớp đào tạo ở thành phố Minh Hải rồi, rất nhanh sẽ được chọn làm đại biểu của Đại hội nhân dân thôi, anh có muốn đạt được danh hiệu này không?”, Hầu Đình Uy cười nói.
“Tôi thật sự rất muốn”, Vương Hi nói.
“Có ước muốn là một việc tốt, có điều còn phải có thực lực và gia sản nữa, nếu anh biểu hiện tốt, tôi sẽ tiến cử anh với bên trên”, Hầu Đình Uy lộ ra nụ cười đắc ý.
Vương Hi hiện tại là Đại biểu nhân dân toàn quốc, chỉ cần một đề xuất đúng đắn có thể thay đổi cấu trúc của một địa phương, anh còn là phó chủ tịch hiệp hội Công nghiệp và Thương Mại trong nước, là một trong 10 thanh niên thành đạt toàn quốc, trên người anh có rất nhiều chức danh hào nhoáng.
Anh là một người thông minh, biết được lí do mà Hầu Đình Uy xuất hiện ở đây. Đồng Thiến tiếp cận anh vì cô ta coi anh như thần tượng, sùng bái anh, thích anh và muốn trở thành người phụ nữ của anh. Tuy nhiên anh đã nhiều lần từ chối Đồng Thiến, làm cô ta cảm thấy đau lòng. Bây giờ Hầu Đình Uy lại vác mặt đến, chắc chắn là Đồng Thiến nói với hắn ta nơi họ đang ăn cơm, cố ý để Hầu Đình Uy tìm đến chọc giận anh.
“Đúng là phụ nữ”, Doãn Tâm cũng là một người thông minh hiểu chuyện, anh ta khẽ lắc đầu.
Đồng Thiến cười đắc ý.
Vương Hi khẽ đá vào chân Đồng Thiến dưới gầm bàn, tỏ ý không hài lòng với cô ta.
Đồng Thiến ngoài mặt rất bình tĩnh, nhưng cô ta cũng nhẹ đá vào chân Vương Hi. Sau khi đá xong, cô ta lại lén lút cởi giày, dùng tôi chân đeo tất trắng của mình cọ lên đùi anh.
Vương Hi sợ tới mức lập tức rút chân lại.
“Giám đốc Hậu thật sự rất hào phóng, tôi đã nhận toàn bộ lì xì mà anh gửi rồi, cảm ơn anh nhé”, Đồng Thiến mỉm cười nhìn Hầu Đình Uy nói.
Giá trị tài sản hiện tại của Hầu Đình Uy là 300 triệu, còn mức lương bây giờ của Đồng Thiến là 100 triệu một năm, cộng thêm 0,5% cổ phần công ty vốn đầu tư Quang Phục, tài sản cá nhân của cô ta vào khoảng 1,5 tỷ.
Cô ta giàu hơn so với Hầu Đình Uy, nhưng lại cố ý dùng Hầu Đình Uy để chọc giận Vương Hi, muốn khơi dậy tính chiếm hữu nơi anh.
“Đồng Thiến tiểu thư có thích không? Tôi sẵn sàng tiếp tục gửi lì xì cho cô?”, Hầu Đình Uy cười nói.
“Khá là thích”, Đồng Thiến cười lạnh.
“Cô còn thích gì nữa, tôi đều có thể tặng cho cô”, Hầu Đình Uy nhìn chằm chằm vào Đồng Thiến, nước miếng thiếu chút nữa rớt ra ngoài.
Đồng Thiến gần đây trang điểm khá bình thường, cô ta mặc một chiếc áo sơ mi hợp thời trang phối với chiếc quần bò ngắn, cột hai bím tóc nhỏ. Dáng người hoàn hảo và đôi chân dài của cô ta rất hấp dẫn, khi Hầu Đình Uy nhìn chằm chằm vào vẻ ngoài thuần khiết của Đồng Thiến, trong lòng không khỏi hét lên, thật là cmn gợi cảm.
“Tôi thích nhẫn, đồng hồ, túi xách, xe hơi, biệt thự”, Đồng Thiến cũng là một cao thủ thả thính, cô ta cố tình nở một nụ cười xấu xa, khiến Hầu Đình Uy không nhịn được mà nuốt nước bọt.
“Chuyện nhỏ, tài sản của tôi có 300 triệu, muốn gì cũng được”, Hầu Đình Uy hào sảng nói.
“Sếp à, hắn ta đang lôi kéo người phụ nữ của cậu, cậu không tức giận sao?”, Doãn Tâm ngồi bên cạnh Vương Hi thì thầm nói.
“Giận cái gì, tôi cũng đâu thích cô ta”, Vương Hi nhàn nhạt nói.
“Đồng Thiến tiểu thư, tay cô thật trắng”, thân thể Hầu Đình Uy bắt đầu nóng ran, hắn ta chạm vào tay Đồng Thiến.
“Chính vì tay qúa trắng, nên phải đeo nhẫn mới đẹp”, Đồng Thiến mặt không cảm xúc khẽ giơ tay lên.
“Đồng Thiến tiểu thư, chỉ cần cô ở bên cạnh ông chủ của chúng tôi, anh ấy sẽ mua tất cả mọi thứ cô muốn, đừng đi theo sếp cô nữa, qua đây làm việc cho ông chủ chúng tôi đi”, thủ hạ của Hầu Đình Uy nhân cơ hội nịnh nọt Đồng Thiến.
“Đúng vậy, lão đại nhà chúng tôi sắp được bầu làm Đại biểu nhân dân toàn quốc rồi, có tiền lại có thế lực”.
“Anh Hi, bọn họ nói như vậy chẳng phải đang coi thường anh sao?”, Doãn Tâm ở bên cạnh Vương Hi thêm dầu vào lửa.
“Đó là hành vi của đàn em”, Vương Hi nói tỉnh bơ, nhưng lại bị chọc đến đỏ bừng mặt.
“Tối nay anh có thời gian không?”, Đồng Thiến cố ý tán tỉnh Hầu Đình Uy.
“Có, cả đêm đều rảnh”, Hầu Đình Uy nói.
“Tôi lại không rảnh”, Đồng Thiến khẽ cười đểu.
“Thật là ti tiện”, Vương Hi nghiến răng nói.
“…”, Doãn Tâm dùng ánh mắt kỳ quái nhìn anh.
“Vương Hi, thật là trùng hợp”, một cô gái đột nhiên vỗ nhẹ vào vai Vương Hi.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!