Chương 1537 Ngọc tỉ truyền quốc (1)
Nơi đó giống như có lực lượng thần bí gì đó đang triệu hoán hắn.
Khi thì phiêu miểu, khi thì chân thực.
Mãnh liệt lại càng mênh mông.
Chạm đến huyết mạch, linh hồn của hắn xao động....
Đại lục Đông Bắc bộ, 'Đọa Lạc Thiên Quốc'.
Nơi này có danh xưng là mãnh đất lưu vong lớn nhất Thương Huyền, bỏ vùng đất tội ác bị Thần Linh vứt bỏ.
Nơi này chiếm cứ vô số những kẻ gây tội ác, có một số có danh tiếng, có một số bị ép đào vong.
Trải qua hơn mấy ngàn vạn năm, nơi này cuối cùng biến thành 'Tội Ác Quốc Độ' danh chấn Thương Huyền, ngăn cách cùng 'Đọa Lạc Thiên Quốc', cũng là thế lực hoàng tộc 'Chí Tôn hoàng triều' Đông Bắc bộ!
Nơi này là cõi yên vui của tội ác, cũng là tội ác tịnh thổ sau cùng tại Thương Huyền.
Cho nên, mặc dù nơi này nội bộ hỗn loạn, cũng không cho phép bất cứ kẻ nào nhúng tay, càng cấm chế hết thảy hoàng tộc thế lực tiến vào.
Khi quốc vận vạn thế mở ra, khi ấn ký lịch sử tái hiện thần triều cầu nguyện, sâu trong vùng đất nguyên thủy ngập nước bên trong Đọa Lạc Thiên Quốc, một lão nhân chôn ở trong quan tài thức tỉnh.
Răng rắc...
Toàn thân hắn chỉ còn mỗi cái đầu lâu, bạch cốt sâm sâm, vẫn còn còn sống.
Hắn đẩy nắp quan tài ra, leo ra khỏi vũng bùn, ngóng nhìn phương xa.
Một loại Minh Hỏa màu xanh đang cuồn cuộn khắp người, ngưng tụ hiện ra thành huyết nhục làn da.
Ngoại trừ da thịt tái nhợt, con ngươi xanh đen, thì hắn cũng không khác gì so với người bình thường....
Đông Nam Tân Hải!
Bến tàu phồn hoa theo ánh nắng sáng sớm dần dần náo nhiệt, người người nhốn nháo, ồn ào liên miên.
Có người leo lên tàu thuỷ ra biển, có người vội vàng vận chuyển hàng hóa.
Rống...
Một tiếng long ngâm to rõ từ hải vực mênh mông truyền đến, nương theo long uy cường thịnh, kinh hồn nhiếp phách. Biển người kinh động, kinh ngạc nhìn về phía hải dương.
Một con ngựa đen thần tuấn đang đạp không trung phóng tới, những nơi đi qua, mây đen cuồn cuộn, lôi triều rơi xuống.
Cơ thể nó thon dài, nhưng không mất đi vẻ tráng kiện, toàn thân bao trùm lấy vảy rồng cứng cỏi, bốn vó càng là tương tự Kỳ Lân.
- Long Lân Lôi Mã?
Rất nhiều người nhận ra loại dị thú mạnh mẽ lại hiếm thấy này, càng khiếp sợ chính là trên lưng nó lại có một nam tử.
Long Lân Lôi Mã có thể phát ra tiếng long ngâm, phóng thích long uy cường đại, cũng giống như lôi long có thể cùng lôi điện giao hòa hoàn mỹ.
Bọn chúng có được tốc độ kinh người, một ngày có thể đi vạn dặm, thậm chí hai vạn dặm... năm vạn dặm...
Nhưng số lượng của bọn chúng thưa thớt, lại kiệt ngạo khó thuần, cho dù là bị khốn trụ, cũng thà chết chứ không chịu khuất phục. Trừ phi được tán thành, cho nên có rất ít người có thể hàng phục nó làm tọa kỵ.
Một tên nam tử hùng tráng khôi ngô cầm trọng đao trong tay, cưỡi Long Lân Lôi Mã, vượt qua đại dương mênh mông, đăng nhập Thương Huyền.
Hắn uy vũ bá khí, toàn thân phun trào uy lực cương mãnh cực hạn, như sấm như lửa.
- Phía trước... năm trăm bảy mươi ngàn dặm!
Nam tử thét lên một tiếng ra lệnh, Lôi Mã thét dài, giống như lôi triều tráng kiện, trong nháy mắt biến mất giữa khung trời, xông về thiên địa đụng vào nhau.
Đại La sơn!
Thiên Hậu bừng tỉnh, đi ra khỏi thạch điện cứng cáp, ngóng nhìn Trung Vực.
- Phong ấn Ngọc tỉ truyền quốc đã nứt ra? Hắn lại làm cái gì! Bây giờ còn không phải thời điểm đụng đến ngọc tỉ truyền quốc!
Thiên Hậu nhíu mày nhắm mắt, cẩn thận cảm nhận được tình huống của ngọc tỉ truyền quốc.
Một con Kim Hống từ trong thạch điện đi tới, toàn thân bao trùm bộ lông màu vàng óng thật dày, dữ tợn mà bàng bạc, hình thể cực lớn, khí thế hung ác ngập trời.
- Xảy ra chuyện gì?
- Chúng ta làm giao dịch...
Thiên Hậu mở to mắt, ngóng nhìn Trung Vực, xem ra nàng muốn đích thân đi Thượng Thương cổ thành một chuyến.
Nhân Gian Ngục, Tử Ngục!
Tổ từ Thiệu gia!
Một lão nhân tóc trắng xoá đang ngồi ở trên sàn nhà giá lạnh, yên lặng trông coi quan tài đá trên tế đàn.
Tế đàn cao lớn, trên dưới đều khắc lấy hoa văn phức tạp, máu tươi chảy xuôi, không ngừng liên tục rót huyết khí vào trong quan tài đá.
Xung quanh tế đàn phân tán chín cái hố sâu, trong hố sâu là sền sệt máu tươi, tất cả đều là máu tươi mới của người.
Khi ngọc tỉ truyền quốc thức tỉnh, khi phong ấn Thượng Thương cổ thành vỡ ra khe hở, một miếng ngọc thạch lơ lửng trên quan tài đá đột nhiên sáng lên.
Lão nhân chống thân thể già nua lên, nhíu mày nhìn chằm chằm ngọc thạch đang lấp lóe.
- Sao nó lại sáng lên?
Lão nhân có chút kỳ quái.
Trên quan tài đá tổng cộng có ba miếng ngọc thạch, một miếng huyết ngọc, một khối tử ngọc, một khối bạch ngọc.
Trước khi tiên tổ ngủ say đã để lại di chiếu —— huyết ngọc, tử ngọc toàn sáng, tỉnh lại nàng.
Tiên tổ chính là Thiệu Thanh Duẫn, cũng chính là nữ tử ngủ say trong quan tài đá.
Nàng phong ấn bản thân lâm vào ngủ say tại hai trăm năm trước.
Ở trước đó, nàng tin tưởng vững chắc Thần Hoàng sẽ luân hồi trùng sinh, cũng vẫn luôn một mực bí mật quan sát, tìm kiếm khắp nơi.
Bao gồm cả Kiều gia, Côn Lôn, cũng bao gồm cả di tích thần triều.
Nhưng ròng rã tám trăm năm, từ đầu đến cuối nàng đều không có phát hiện bất cứ vấn đề nào.
Kiều gia cùng Thần Hoàng có liên quan chính là Kiều Hinh, thế nhưng sau khi Kiều Hinh bị bức tử, đời đời sinh sôi phía sau của Kiều gia đều rất bình thường.
Côn Lôn nơi đó mặc dù hỗn loạn, nhưng thủy chung không có trở lại nhân gian, cũng vẫn luôn là Tu La đang chinh chiến.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!