Chương 1607 Săn bắn (1)
Phương Tĩnh toàn thân đẫm máu đứng phía trước tại Loan Hồng Hi, tay cầm một cái khiên, căm tức nhìn Khương Phàm:
- Ngươi cho rằng Thượng Thương cổ thành cung cấp tiện lợi cho ngươi, ngươi có thể không cố kỵ gì mà khiêu chiến sao? Ngươi sai!
- Nơi này đơn giản chỉ là một mảnh chiến trường, bên ngoài mới là thế giới chân thực. Ngươi chỉ đang đắm chìm trong mộng ảo này. Ngươi luân phiên khiêu chiến hoàng đạo, không chỉ là đang tự tìm đường chết, cũng là đang mời chào tai hoạ cho Sí Thiên giới!
Khương Phàm nhìn chằm chằm Phương Tĩnh một lát, lại nói một câu:
- Các ngươi còn có đầu Kỳ Lân sao?
Miệng Phương Tĩnh đầy máu tươi, nghiêm nghị hô to:
- Ngươi không đi ra khỏi Thượng Thương cổ thành này nổi! Phương Tĩnh ta không cần bảo tàng, không còn thám hiểm, tiếp theo chỉ có một việc, chính là đuổi bắt ngươi!
- Tốt nhất nên gọi nhiều người chút, tại Thượng Thương cổ thành này, ta đánh đâu thắng đó!
Khương Phàm phách lối cười một tiếng, trước khi các trưởng lão giết tới thì hắn đã bay lên không rời khỏi.
- Vừa rồi là ai? Là ai đang khiêu chiến chúng ta, sống đủ rồi sao?
- Đầu lâu Tổ Kỳ Lân đâu! Ai cướp đi rồi!!
- Hồng Hi làm sao vậy, còn sống không??
Các trưởng lão mang theo thân thể be bét máu thịt chạy tới, tức giận gào thét, đến bây giờ cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.
Miệng Phương Tĩnh đầy máu tươi, khí tức lộn xộn:
- Liên hợp hoàng tộc khác, lùng bắt Khương Phàm!
- Khương Phàm? Vừa rồi là tên điên Khương Phàm kia?
Các trưởng lão tức giận đến mức không kiềm chế được, Tần Ngao Thương còn chưa có cứu trở về, vậy mà lại bị đánh cướp.
Tên hỗn đản đáng chết đó để mắt tới Tru Thiên Thần Điện bọn hắn sao?
Hoàng đạo Thương Huyền đã lúc nào từng chịu đựng khiêu khích như vậy!
Khương Phàm trấn áp đầu Tổ Kỳ Lân trong thanh đồng tiểu tháp, tiếp tục tìm kiếm mục tiêu.
Đầu Lôi Kỳ Lân đã tới tay, nhưng cho ai sử dụng đây?
Kỳ Lân Hoang Lôi danh xưng là một trong tam đại Hoang Lôi, là tổ tông vạn lôi thiên hạ. Cơ duyên đặc biệt hoàn toàn có thể tạo nên một cường giả Lôi Đạo.
Cường giả Lôi Đạo, bất luận là chiến đấu đơn độc hay tác chiến với quy mô lớn, đều cực kỳ cường hãn.
Nhưng, trong các huynh đệ bằng hữu kiếp này của hắn, còn giống như không có võ giả Lôi Đạo rất mạnh.
Du Cảnh Chiến?
Nhưng hắn là lục phẩm linh văn, không biết có thể hàng phục năng lượng Tổ Kỳ Lân hay không.
Ầm ầm...
Cây rừng lay động, Ngu Bá Khoan, Ngu Kình Thương các tộc nhân Tử Phủ đang điên cuồng chạy trốn.
Bọn hắn hùng tráng uy mãnh, toàn thân cuồn cuộn tử khí, giống như là dã thú đang phóng tới giống như, nhưng đều không ngoại lệ, toàn thân đều đẫm máu, tức giận lại chật vật.
- Đừng lại hy vọng xa vời Đại Quang Mang Thần Điện, nhanh xông đến cửa thành Tây Bộ. Chỉ cần rời khỏi Thượng Thương cổ thành, chúng ta có thể bảo trụ đầu lâu Tổ Kỳ Lân.
Ngu Bá Khoan khàn giọng la lên, tử khí sôi trào, cất bước phóng tới.
Răng rắc!
Ầm ầm!
Cứng cáp đại thụ bị đụng nát, núi cao chặn đường bị cưỡng ép xuyên thủng.
Bọn hắn cứ phóng thẳng tới, bất kỳ cái gì ngăn cản cũng đồ đều bị trực tiếp phá hủy.
- Vẫn còn rất xa, đại tỷ sắp không chịu đựng nổi nữa.
Ngu Kình Thương theo sát phía sau, mang theo Ngu Thanh Dao máu thịt be bét, gương mặt dữ tợn, khóe miệng rỉ máu.
Ba vị tộc lão Tử Phủ liên tiếp quay đầu, trong ánh mắt đung đưa sự tức giận cùng cảnh giác.
Ngu Bá Khoan dậm chân phóng lên, tử khí vờn quanh, ngưng tụ hai cánh, lao thẳng đến không trung, đang muốn nhìn cửa thành hướng Tây Bộ, xác định khoảng cách, bất chợt có một mảnh lưu quang huyết sắc xẹt qua giữa không trung, rơi xuống trên núi cao trước mặt.
- Ngu Bá Khoan, bây giờ từ bỏ còn kịp.
Khoái Kiệt tay trái cầm kiếm, tay phải nâng đao, khóa chặt Ngu Bá Khoan.
Bất luận là thân thể điêu luyện hay là đao kiếm, đều bò đầy huyết văn, tà ác quỷ dị.
- Nếu như tộc đệ Ngu Thiên Khải của ta ở đây, tuyệt đối không tới phiên các ngươi làm càn. Các ngươi muốn đầu lâu Kỳ Lân, đến đây, giết ta đi!
- Nếu như Ngu Bá Khoan ta nói một câu cầu xin tha thứ, ta theo họ ngươi!
Ngu Bá Khoan gầm thét như sấm, thả người nhảy xuống núi cao, va vào trong rừng rậm, tiếp tục phóng tới phía trước.
- Đại ca, nhanh dùng đầu lâu Kỳ Lân.
Ngu Kình Thương đuổi sát theo.
- Kình Thương, theo sát ta! Ba vị tộc lão... Chuẩn bị liều mạng!
Ngu Bá Khoan dữ tợn gầm thét, toàn thân trong nháy mắt sôi trào tử khí, giống như là hồng thủy mất khống chế, quét sạch dãy núi rừng rậm, cuồn cuộn không dứt, sôi trào mãnh liệt.
Rống!
Tổ đầu lâu Kỳ Lân bị khai ra hết, tiếng gào thét trầm muộn lập tức vang vọng đất trời, sóng âm cuồn cuộn, trùng kích tử khí, chấn động rừng rậm.
Một viên thú nguyên xanh tươi ướt át chìm nổi ở đầu bên trong, tỏa ra từng luồng từng luồng khí tức Hồng Hoang, uy lực linh mộc.
- Lên lên lên!
Ngu Bá Khoan dẫn dắt máu tươi Hỗn Độn, điều động tử khí mãnh liệt, bao phủ lấy đầu Tổ Kỳ Lân, chấn động thú nguyên hệ Mộc ở bên trong.
Hống hống hống!
Bên trong đầu lâu Kỳ Lân liên tiếp phát ra tiếng gào thét ngột ngạt, ánh sáng màu xanh bạo động, linh khí sôi trào, ngưng tụ thành Linh Mộc Kỳ Lân khổng lồ.
Nguy nga thần tuấn, càng có loại khí tức Linh Tú phi phàm hơn.
Nó tượng trưng cho Mộc nguyên lực bên trong Ngũ Hành, đại biểu là 'Kỳ Lân Linh Mộc', có được khí tức sinh mệnh bành trướng không gì sánh được, cũng có được uy lực Hồng Hoang đặc biệt phi phàm.
Giờ khắc này, nhận lấy huyết mạch Hỗn Độn của Ngu Bá Khoan đặc biệt trùng kích, nó nhanh chóng thức tỉnh, khôi phục ý thức ngủ say vạn cổ.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!