Nhưng, nơi đó lại an tĩnh, không còn có bất cứ động tĩnh gì, càng không có nhìn thấy tung tích Chấn Thiên Ưng.
- Toàn thể đề phòng, mở ra pháp trận!
Tô Triệt quả quyết ra lệnh, mặc kệ là tình huống như thế nào, trước tiên phải mở ra pháp trận lại nói.
Các đệ tử lưu thủ trong thánh địa nhao nhao hành động, trong thời gian ngắn nhất tràn ngập đến các tế đàn, chống lên bảo vệ pháp trận.
Bên ngoài hơn năm mươi dặm!
- Ngươi cũng dám gạt chúng ta?
Lục trưởng lão giận dữ, khống chế sợi rễ ghìm chết Thẩm Minh Thu.
Răng rắc...
Thân hình gầy gò của Thẩm Minh Thu giòn vang thảm liệt, thay đổi hoàn toàn hình dạng.
Con ngươi hắn tan rã, biến mất tia sáng sau cùng, trên mặt mang theo nước mắt, khóe miệng lại mang theo tự giễu không cam lòng.
- Tên hỗn đản đáng chết! Tất cả những gì hắn nói đều là lời nói dối! Là đang dẫn chúng ta tới, đưa ra cảnh cáo cho Đại Diễn thánh địa!
Lục trưởng lão ném thi thể Thẩm Minh Thu tới trước mặt, một chân đạp nát đầu của hắn.
Rõ ràng đã rất cẩn thận, lại còn là bị một tên ranh con tính kế cho.
- Rút lui sao?
Các đệ tử thần giáo tản mát ở xung quanh liên tiếp tụ tới, sẵn sàng trận địa đón quân địch.
Lục trưởng lão đối với Nhị trưởng lão nói:
- Đại Diễn thánh địa bây giờ đề phòng, chúng ta vẫn rời khỏi nơi này trước, bàn bạc kỹ hơn.
Nhị trưởng lão cau mày:
- Mặc dù Thẩm Minh Thu không nói thật, nhưng Tô Niệm bị che giấu hẳn là thật.
- Nhưng chúng ta còn không thể xác định Đại Diễn thánh địa che giấu Tô Niệm là xuất phát từ bảo vệ, hay là bởi vì thân phận. Không thể xác định, chúng ta không thể mạo phạm Đại Diễn thánh địa.
- Nếu đã che giấu rồi, muốn điều tra chân tướng, cũng chỉ có thể tìm Tô Thiên Sóc, hoặc là những túc lão kia đến hỏi thăm.
- Ý của ngài là...
- Muốn tra Tô Niệm, phải bắt bọn hắn, muốn bắt bọn hắn liền phải đến thánh địa. Nếu không, chúng ta chỉ có thể ở bên ngoài suy đoán, vĩnh viễn tra không được chân tướng.
Nhị trưởng lão nói xong, trầm mặc một lát, gương mặt già nua hiện ra sự hung ác:
- Chế tạo thú triều, bao phủ Đại Diễn thánh địa! Chúng ta không chủ động xuất hiện, nhưng mấy thú triều công phá bình chướng, ngươi thừa cơ xuất kích từ dưới đất, bắt sống mấy túc lão.
Lục trưởng lão liên tục chần chờ, lại chậm rãi gật đầu:
- Đại Diễn thánh địa khống chế Đại Diễn sơn mạch, muốn chế tạo thú triều trùng kích nơi đó, nhất định phải bắt số lượng lớn Lãnh Chúa cấp Yêu thú, chế tạo đầy đủ khủng hoảng hỗn loạn.
Nhị trưởng lão tiếp tục an bài:
- Chuyện bắt Yêu thú giao cho ta, ngươi khống chế phương hướng thú triều, lại thừa dịp loạn bắt túc lão. Trình Bất Hữu, Vương Viễn, các ngươi hóa thân Yêu thú, thừa dịp tìm nữ tử của Tô Thiên Sóc, nếu như nàng ở thánh địa, các ngươi nhất định phải bắt lấy cho ta!
Hai đệ tử thú văn cung kính lĩnh mệnh, một người là Thị Huyết Cuồng Sư, một người là Thanh Âm Huyết Bức.
Đại Diễn thánh địa đề phòng toàn diện, các đệ tử và trưởng lão chăm chú duy trì pháp trận, nhưng, chờ lại chờ, phương hướng tây bắc từ đầu đến cuối vẫn không còn lại xuất hiện vấn đề gì nữa, thật giống như cái gì cũng đều không có phát sinh.
Sau đó không lâu, các đệ tử lịch luyện trong rừng rậm ở bên ngoài cũng đều lục tục trở về thánh địa.
Nhưng...
- Lữ Lương Nhân không có trở về?
- Thẩm Minh Thu cũng không có trở về!
- Ngọc nhi đâu? Còn có Vương Liệt.
Bọn hắn đợi nửa ngày, đều không có đợi được Thẩm Minh Thu và mấy vị đệ tử quan trọng.
Tô Triệt có một dự cảm không tốt, nhưng thực sự vẫn không thể nghĩ ra, sẽ có người nào tới mạo phạm bọn hắn.
Thanh danh của Đại Diễn thánh địa trong tất cả thánh địa đều là tốt nhất, cơ hồ không có kẻ thù gì, mà toàn bộ cường giả thánh địa cao tầng nhất Thương Huyền đã tập kết đến tổ sơn, uy thế khủng bố của Thương Sinh Cung đủ để cho bất kỳ thế lực nào cũng phải kiêng kị, ai sẽ tới đây mạo phạm?
Nơi này lại có cái gì đáng để mạo phạm!
Mẫu thân của Tô Triệt, Lâm Ngữ Linh đi đến bên cạnh Tô Triệt:
- Không nên gấp gáp, Minh Thu bọn hắn khả năng là cách khá xa, không nghe thấy Chấn Thiên Ưng cảnh huấn.
Tô Triệt nghiêm trọng lắc đầu:
- Không thể nào! Hôm qua ta còn gặp qua Ngọc nhi ở gần đó.
- Tại vị trí nào?
- Cách nơi này nhiều nhất hai trăm dặm, còn nói muốn chuẩn bị trở về bế quan.
- Con đã sắp xếp người đến Chấn Thiên Ưng nơi đó tra xét à.
- Nhi tử vừa mới phái người đi.
Tô Triệt rất cảnh giác, trước khi đi phụ thân đã giao thánh địa cho hắn, để hắn toàn quyền phụ trách cân đối.
Mặc dù hắn cảm giác trách nhiệm trọng đại sâu sắc, nhưng thật không nghĩ tới sẽ có người nào tới đây mạo phạm, cũng không nghĩ ra sẽ có người nào tới.
Đại Diễn thánh địa ngoại trừ Niệm nhi ra, thật không có gì đáng để cảnh giác.
Chờ chút! Niệm nhi??
Lông mày Tô Triệt dần dần nhăn lại, lại lắc đầu, từ khi Niệm nhi sinh ra đến nay đã liền bắt đầu tận lực giữ một khoảng cách cùng bọn hắn, cực ít lộ diện trong thánh địa. Ngay cả rất nhiều người trong thánh địa cũng đều muốn lãng quên nàng, chớ nói chi là bên ngoài.
- Con đã nghĩ đến cái gì rồi?
Lâm Ngữ Linh đoan trang ưu nhã, có khí chất linh động dịu dàng.
- Không có gì.
Tô Triệt nhìn qua phương xa, tiếp tục chờ đợi bọn người Thẩm Minh Thu.
Sau đó không lâu, bọn hắn không có chờ đến người mình muốn đợi, ngược lại là chú ý tới hướng tây bắc đột nhiên xuất hiện hỗn loạn.
Xa xa nhìn lại, bụi mù ngập trời, mây đen cuồn cuộn, số lượng lớn ánh sáng như ẩn như hiện ở trông trung cùng trong rừng rậm.
Tô Triệt cưỡi Kim Bằng bay lên không, dõi nhìn ra xa, sắc mặt rất nhanh trở nên khó coi.
Thú triều!!
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!