Chương 361 Không có đường lui
Kế hoạch vốn là săn giết Độc Điệp, cưỡng đoạt thú nguyên, không nghĩ tới 'Đường Diễm' đã sớm ra tay, còn ném bạn mình xuống dưới.
Bọn hắn cũng không cần phải khách khí.
- Trận săn giết rất đặc sắc. Chúc mừng ngươi, lấy được thú nguyên.
Ánh mắt Diêm Lâu sáng rực nhìn chằm chằm Khương Phàm, gia hỏa này đúng là một nhân tài. Vậy mà lại có thể săn giết yêu vật kịch độc như Ngũ Thải Độc Điệp được.
- Nói điều kiện thả người đi.
Khương Phàm tra xét khí tức bọn đệ tử thánh địa này. Cảnh giới phổ biến đều ở nhị trọng thiên và tam trọng thiên, nhưng có hai tên ngũ trọng thiên.
Nhị tam trọng thiên, hẳn là đến rèn luyện. Ngũ trọng thiên, chắc chắn là đến bảo vệ. Mà, bọn hắn đều là đệ tử thiên tài được thánh địa bồi dưỡng, thực lực và vũ khí đều sẽ mạnh hơn Lục gia rất nhiều.
Nếu như liều mạng, không có phần thắng.
Chờ đợi, nhẫn nại, tìm cơ hội.
- Ly Hỏa thánh địa chúng ta là thánh địa, từ trước tới giờ không ép buộc người khác. Bằng hữu của ngươi từ trên trời đến rơi xuống, thương thế rất nặng, chúng ta căn bản không cần thiết cứu người, nhưng xuất phát từ tấm lòng thiện lương của thánh địa nên đã cứu được nàng. Ngươi chỉ cần thể hiện cảm tạ là được. Người, thì có thể bình yên vô sự đưa đến trên tay ngươi.
Diêm Lâu đứng sau lưng Dạ An Nhiên, bàn tay tái nhợt lạnh như băng bóp lấy cổ của nàng. Linh văn đầu lâu trên trán lóe ra ánh sáng màu xanh, chiếu ánh cả gương mặt tái nhợt, tà khí không thôi.
- Ta chưa từng cùng thánh địa kết giao, không rõ ràng quy củ thánh địa. Xin hỏi, dưới tình huống này, ta nên thể hiện gì để cảm tạ các ngươi đây?
Khương Phàm tỉnh táo ứng phó, cũng đang lắng nghe âm thanh giữa rừng rậm.
Nếu như lúc này có người đến quấy rầy thì có lẽ có thể có được cơ hội.
- Tự ngươi xem thế nào là được rồi. Thánh địa chúng ta, không tùy tiện cứu người. Thánh địa chúng ta, càng không bắt buộc phải có bất cứ hồi báo gì.
Mặt Diêm Lâu vẫn không thay đổi mà nói, chỉ là ý tứ trong lời nói, cho dù ai nghe được cũng rõ ràng.
- Thú nguyên!
- Cảm động đến rơi nước mắt, trò chuyện tỏ tâm ý.
Khương Phàm lấy thú nguyên từ trong thanh đồng tiểu tháp ra, nâng ở trong tay.
Cơ thể Thanh Bằng khổng lồ, huyết mạch cường thịnh, cảnh giới cao hơn, viên thú nguyên này vậy còn muốn lớn hơn gấp đôi bàn tay Khương Phàm.
Thanh quang nồng đậm chiếu sáng rừng rậm, Phong nguyên lực hùng hậu không chỉ gần hình thành hư ảnh Thanh Bằng ở xung quanh mà càng mang theo cuồng phong gào thét trong rừng rậm, cây rừng lung lay, lá cây bay lên đầy trời.
Các đệ tử Ly Hỏa thánh địa hơi nhíu mày, thống khoái như vậy sao?
Đây chính là thú nguyên Thanh Bằng đó, nói cho liền cho?
Xem ra quan hệ giữa hắn và nữ hài này có chút đặc biệt.
Diêm Lâu thờ ơ, tay phải bóp lấy Dạ An Nhiên, tay trái nhấc lên ngọn lửa màu xanh.
Thanh Viêm tinh khiết trong suốt, lại tràn ngập hàn khí thấu xương.
- Thi thể Ngũ Thải Độc Điệp, cũng là dược liệu đặc thù. Đối với Ly Hỏa thánh địa mà nói, hẳn là tác dụng.
- Nói thật rõ tâm ý.
Khương Phàm ném thi thể Ngũ Thải Độc Điệp ra.
Các đệ tử thánh địa càng khẳng định, quan hệ giữa hai người này không phải mà người nhà mà chính là tình nhân.
Nhưng, Diêm Lâu vẫn không có buông Dạ An Nhiên ra, năm ngón tay trái huy động, dẫn dắt ngọn lửa màu xanh, ngưng tụ thành hình đầu lâu, từ từ rời khỏi mặt Dạ An Nhiên.
Dạ An Nhiên lạnh cả người, nhịn không được giật mình một cái.
Loại lạnh này không phải lạnh từ trong máu thịt xương cốt, mà là lạnh từ trong linh hồn.
Khương Phàm khẽ nhíu mày:
- Mang thêm ta cho ngươi?
Đám người Ly Hỏa thánh địa đều lạnh lùng nhìn hắn, không muốn mở miệng, nhưng chờ ngươi cho.
Lúc này, ba nam nữ tử đón lấy cuồng phong mà vọt tới nơi này, sau khi nhìn thấy thú nguyên trong tay Khương Phàm thì đều lộ ra vẻ mặt kích động tham lam.
Khương Phàm đang muốn chuẩn bị hành sự tùy theo hoàn cảnh, một khắc này, ba người kia lại đang chú ý tới Ly Hỏa thánh địa thì sắc mặt đại biến liền nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Tay trái Diêm Lâu khống chế Hỏa Diễm đầu lâu, vây quanh trước mặt Dạ An Nhiên, nhắm ngay mặt của nàng.
Dạ An Nhiên khẩn trương nhìn chằm chằm đầu lâu gần ngay trước mắt, không dám động đậy.
- Ngươi muốn Yêu thú của ta?
Khương Phàm quan sát đến mắt Diêm Lâu, nhưng lại không thể từ trong đôi mắt đen nhánh kia nhìn thấy bất kỳ thay đổi nào.
- Chúng ta bộn bề nhiều việc. Để cho ngươi biểu đạt chút tâm ý, như thế vẫn không hiểu chuyện sao?
Một tên đệ tử Ly Hỏa thánh địa cuối cùng cũng mở miệng.
Khương Phàm đột nhiên đã hiểu.
- Các ngươi muốn cái đỉnh luyện của ta?
- Chúng ta không có nghĩa vụ cứu người, ngươi hẳn nên có chút cảm tạ.
Diêm Lâu cũng mở miệng, nói bóng gió, chính là muốn chiếc đỉnh kia.
Trong Ly Hỏa thánh địa có rất nhiều đỉnh lô phi phàm, nhưng hắn chưa từng thấy qua một chiếc đỉnh lô ngay thời điểm xuất hiện lại có thể gây nên thanh thế mạnh mẽ như vậy. Đừng nói Ngũ Thải Độc Điệp lúc ấy thất thần, ngay cả hắn đều hoảng hốt.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!