“Các ngươi đoán vị Mộ Như Nguyệt kia khảo nghiệm thế. nào?”
“Còn phải nói sao? Khẳng định là không được”
“Ha ha, chờ nàng đi ra, đến lúc đó nhìn biểu cảm trên mặt nàng có thể đoán được manh mối gì đó.”
Đang nói, một thân ảnh tố y lọt vào mắt mọi người.
Lúc này, biểu tình thiếu nữ lạnh như băng, trong mắt không có bất kì cảm xúc gì, cũng không có vui mừng, sợ là kết quả không khác gì những người đi ra trước đó. Nhìn bộ dáng này của nàng, mọi người càng tin chắc vào suy đoán của mình.
Phế vật chính là phế vật, mặc kệ biến trước biến sau thế nào đều chỉ là phế vật.
Ánh mắt mọi người đều tập trung vào Mộ Như Nguyệt, ai cũng không chú ý đến vẻ mặt còn chưa hết khiếp sợ của quản sự theo sát phía sau.
Nhìn Mộ Như Nguyệt rời đi, quản sự chậm rãi thu hồi tâm. mắt, lạnh giọng nói: “Các vị, hôm nay Triệu lão nhớ ra còn có chút chuyện phải xử lý, khảo nghiệm tạm thời dừng ở đây, giờ này sang năm lại đến xếp hàng!”
Nói xong, hẳn xoay người đi vào hội trường khảo nghiệm. “Triệu lão." quản sự cung kính ôm quyền nói, “Ta đã kêu những người đó rời đi.”
“Ừm”, Triệu lão gật đầu, hắn nhớ tới kết quả khảo nghiệm vừa rồi, trong mắt mang theo kinh hỉ, “Chuyện này coi như không ai phát hiện ra, ai cũng không được nói gì, nghe rõ chưa?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!