Vô Ngu há hốc miệng, trong lòng cực kì chấn động.
Lát sau hẳn mới hoàn hồn, cười khổ läc đầu: “Ta đột nhiên có ý định muốn thu nhận đồ đệ..”Thân thể Thiên Nguyên run vài cái, còn chưa hết chấn động đã bị lời nói của Vô Ngu làm ngây ngẩn cả người.
Vô Ngu đại sư đó là ai? Thủ tịch đan dược sư Thanh Vân Môn, ngay cả môn chủ cũng phải cho hắn ba phần thể diện, lúc trước nữ nhỉ của môn chủ muốn bái hắn làm thầy, hắn cự tuyệt không chừa chút mặt mũi nào. Hiện tại hản thế nhưng nói muốn thu đồ đệ?
Có điều, dựa vào thiên phú của thiếu nữ kia quả thật có tư cách làm đồ đệ Vô Ngu đại sư. Khó trách Vô Ngu đại sư luôn tâm cao khí ngạo cũng động tâm.
"Trên đường phố Phượng thành, Mộ Như Nguyệt dừng chân, ánh mắt dừng ở một dược liệu mà một tiệm thuốc vừa mới ném ra, khẽ nhăn mày: “Tuy dược liệu này không quý báu nhưng lãng phí như vậy cũng thật đáng tiếc”
'Viêm Tãn ngẩn ra: “Nha đầu, bản tôn không phải đan dược sư, cũng không hiểu rõ mấy thứ này nhưng ta cũng nhìn ra được dược liệu này đã vàng úa, khô héo, không ném đi chẳng. lẽ còn có thể bán được?”
Mộ Như Nguyệt không để ý đến Viêm Tần, nàng đi đến cẩn thận nhặt dược liệu lên.
“Nha đầu, ngươi lấy dược liệu khô héo này để làm gì?” Viêm Tãn thật sự không hiểu cách làm của Mộ Như Nguyệt.
“Không phải ta đã sớm nói rồi sao? Kiếm tiền!”
Nàng nhét dược liệu vào ngực, không hề nói thêm điều gì, xoay người đi về Mộ phủ.
Đến khi Mộ Như Nguyệt về đến Mộ phủ đã là hoàng hôn, nàng trực tiếp về phòng mình, phịch một cái đóng cửa lại.
'Viêm Tãn không biết nàng muốn làm cái gì,chớp chớp mắt †ò mò nhìn nàng.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!