Dưới ánh mắt chăm chú của nàng, Dạ Vô Trần gật đầu: sử”
“Hình như có chút không giống lời đồn” Mộ Như Nguyệt nhướng mày, cười như không cười nói, “Nghe nói bộ dạng Quỷ. vương xấu như quỷ cho nên nhất thời ta không đoán ra ngươi là Quỷ vương”
Thân thể Dạ Vô Trần run rẩy một chút, cúi đầu ủy khuất nói: “Ta thật sự rất rất xấu, nha hoàn đều bị ta dọa điên rồi, có điều ta không phải xấu ở khuôn mặt, là chỗ này...”
Dạ Vô Trần chỉ vào thân thể mình, vẻ mặt tràn đầy bất lực: “Tỷ tỷ, chỗ này của ta rất xấu, ngươi đừng nhìn được không? Ngươi cũng sẽ bị ta dọa điên.”
"Yên tâm đi, ta không yếu ớt như vậy, thân thể ngươi hình như có tật xấu gì đó, có thể cho ta xem không? Sau này sẽ sống chung cho nên muốn hiểu biết một chút.”
“Nhưng mà...”
Dạ Vô Trần còn muốn nói gì nhưng Mộ Như Nguyệt đã hết kiên nhẫn, nàng trực tiếp thô bạo kéo quần áo hẳn ra, khi nhìn thấy thân thể hẳn sau lớp quần áo, nàng không nhịn được hít một ngụm khí lạnh.
Tràn đầy vết thương giống như con giun phân bố khắp người hắn, còn mang theo nhàn nhạt tơ máu, da thịt vốn trắng nõn lại vì vết thương này mà trở nên dữ tợn.
Nhưng Mộ Như Nguyệt liếc mắt một cái đã nhận ra, đây chính là một loại độc, nàng có biện pháp giải độc, có điều hiện tại còn chưa có năng lực đó.
Lúc này, Dạ Vô Trần sợ tới mức nhắm chặt hai mắt, căn bản không dám nhìn Mộ Như Nguyệt, có lẽ sợ nhìn thấy sự phỉ nhổ, chán ghét trong mắt nàng như những người khác.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!