“Dạ Vô Trần!” Mộ Như Nguyệt vất vả hồi phục lại tinh thần, nghiến răng nghiến lợi nói, “Đi ra ngoài cho tai
“Nhưng mà..." khuôn mặt anh tuấn của Dạ Vô Trần hơi ủy khuất, nước mắt lưng tròng nhìn Mộ Như Nguyệt, “Ta muốn nương tử giúp ta tắm rửa”
Không biết vì sao nhìn Dạ Vô Trần như thế, Mộ Như Nguyệt cảm thấy tựa như nhìn thấy một con chó nhỏ đáng yêu vãy đuôi lấy lòng nàng, khiến nàng không nhãn tâm đuổi hắn đi.
“Nương tử”, đôi mắt Dạ Vô Trần vô tội mà mị hoặc, bộ dáng ủy khuất nhìn Mộ Như Nguyệt, “Chúng ta cũng đã động phòng rồi, đã trở thành phu thê, ta kêu hoàng bá bá hạ chỉ cho chúng ta thành thân, được không?”
“Động... động phòng?” Mộ Như Nguyệt suýt chút nữa bị sặc nước miếng, nàng ho khan hai tiếng, nói, “Vô Trần, ngươi biết động phòng là ý gì không?”
“Biết” Dạ Vô Trần mỉm cười, nụ cười tươi sáng lóa mắt như ánh mặt trời, “Là bà vú nói cho ta biết, nàng nói mỗi đôi phu thê trong đêm tân hôn đều phải ngủ chung một giường, sau đó tân lang đè trên người tân nương, như vậy chính là động phòng, ngày đó ta ngủ trong phòng nương tử, cũng đè trên người nương tử, cho nên chúng ta đã động phòng rồi.”
Mộ Như Nguyệt á khẩu nói không ra lời, này... đây là cái gọi là động phòng sao?
“Bà vú còn nói sau khi động phòng nương tử sẽ mang thai, vậy khi nào nương tử sẽ sinh cục cưng cho ta” Dạ Vô Trần dường như còn không biết trong lòng Mộ Như Nguyệt rối rắm, ánh mắt chờ mong chăm chú nhìn vào bụng nàng, “Vì sao nữ nhân bị nam nhân đè một chút liền mang thai? Rốt cuộc cục cưng làm thế nào sinh ra?”
Lúc này Mộ Như Nguyệt hoàn toàn choáng váng, nàng. vẫn là thân trong sạch, sao có thể mang thai? Cục cưng làm thế nào sinh ra, nàng làm sao giải thích được?
Đúng lúc Dạ Vô Trần muốn tắm chung với Mộ Như Nguyệt, lại không cẩn thận vấp một chút, thân thể lập tức ngã về phía bể tắm, trực tiếp ấn nàng xuống đáy nước.
Hai người tiếp cận không có khoảng cách, ngay cả hô hấp của đối phương cũng có thể cảm nhận được.
Sắc mặt Mộ Như Nguyệt bạo hồng, tim đập như con nai chạy loạn, nàng vội vàng đè nén cảm xúc không rõ trong lòng, lập tức đẩy Dạ Vô Trần ra.
"Ào" một tiếng, Mộ Như Nguyệt nhanh chóng từ trong bể tăm nhảy dựng lên, không nói hai lời liền mặc quần áo chạy ra ngoài, nhìn thân ảnh nàng chật vật chạy trốn, Dạ Vô Trần còn ở trong bể tắm nhịn không được nở nụ cười.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!