- Kim Viêm thánh văn! Không uổng công ta tôi luyện tám năm! Đại Diệu Thiên Kinh không khiến ta thất vọng.
- Cảnh giới ban đầu là... Tứ trọng thiên? !
Liệt diễm toàn thân Khương Nghị dần dần tan hết, thống khổ cũng hoàn toàn biến mất, thay vào đó là vô tận thư sướng, cùng toàn thân phun trào lực lượng.
Bình thường mà nói, cảnh giới linh văn thức tỉnh Sơ Thủy đều là Linh Anh cảnh nhất trọng thiên. Ngũ phẩm linh văn trở lên mới có thể xuất hiện Sơ Thủy nhị trọng thiên thậm chí là tam trọng thiên.
Cảnh giới Sơ Thủy của Khương Nghị vậy mà ổn định tại Linh Anh tứ cảnh trọng thiên.
- Tám năm huyết luyện, hậu tích bạc phát, đáng giá.
Sau khi Khương Nghị xác định Uyển Nhi không có bừng tỉnh thì tranh thủ thời gian thay y phục khác, ngồi ở trên mặt đất vận chuyển Đại Diệu Thiên Kinh, hấp thu nguyên lực chung quanh luyện hóa.
Nguyên lực trong thiên địa có khí tức sinh mệnh, cũng có linh lực. Khí tức sinh mệnh tràn vào mạch máu toàn thân, tẩm bổ huyết nhục. Linh lực thì chảy xuôi trong kinh mạch, hướng về khí hải liên tục không ngừng hội tụ.
Khí hải hắn giống như tiểu thế giới Hỗn Độn sơ khai, hoàn toàn mờ mịt, linh lực nồng đậm màu vàng óng lao xuống giống như Tinh Linh đang bay múa, chiếu ánh vàng son lộng lẫy bên trong. Linh văn chỗ mi tâm nở rộ lên hào quang sáng chói, giống như là một đoàn liệt hỏa chân thực đang thiêu đốt, sáng lạn nhưng vững chắc, còn có mấy phần khí tức tôn quý, chiếu Khương Nghị như là một Thánh Tử.
Đây là khí tức đặc hữu của Thánh linh văn.
Từ sáng sớm đến đêm khuya, Khương Nghị lặp đi lặp lại việc tra xét khí hải, cảm thụ được Thánh linh văn. Nhưng trong bất tri bất giác, lông vũ màu vàng trong khí hải vậy mà dâng lên hừng hực lửa nóng chuyển biến thành một con hỏa điểu đang giương cánh, sinh động như thật, tản ra khí tức uy nghiêm.
Hỏa điểu treo cao, liệt diễm hừng hực, quan sát khí hải màu vàng.
- Chẳng lẽ là linh nguyên?
Khương Nghị kỳ quái nhìn lấy khí hải.
Võ giả dưới tình huống bình thường đến Linh Anh cảnh hậu kỳ mới có thể xuất hiện hình dáng linh nguyên, làm sao đã sớm xuất hiện trong người mình?
Mà linh nguyên đều là đối ứng với nhau cùng linh văn, linh văn là lợi kiếm, trong khí hải sẽ xuất hiện hình kiếm, linh văn là liệt diễm, trong khí hải liền sẽ ngưng tụ ra hỏa chủng.
Linh văn trên trán Khương Nghị rõ ràng là một Hỏa Liên (hoa sen lửa) dạng hỏa diễm, con hỏa điểu này là tình huống như thế nào.
Ngày thứ hai, Khương Nghị chiếu cố thức tỉnh Uyển Nhi ăn chút gì, dùng thắt lưng gấm cuốn lại cái trán, cũng rời đi khỏi u cốc.
Hôm nay, thành Bạch Hổ phi thường náo nhiệt, người người nhốn nháo chung quanh Phong Vân Đài, người của Khương Vương phủ cùng tất cả cứ điểm đều tụ tại nơi này.
- Khương Nghị cũng dám khiêu chiến Khương Nhân, hắn chẳng lẽ cũng muốn cạnh tranh người thừa kế Khương Vương phủ?
- Nghĩ hay lắm! Vị trí Vương gia Khương Vương phủ mặc dù là thế tập, nhưng nhất định phải là huyết mạch Khương gia, còn có hạn chế rất khắc nghiệt, Khương Nghị là một đứa con nuôi không biết từ đâu xuất hiện, còn muốn nhúng chàm vào vị trí Vương gia?
- Hắn còn không có thức tỉnh linh văn, cũng dám khiêu chiến Khương Nhân, đây là muốn chết sao?
- Khương Vương không ở đây, nếu Khương Nhân quả như thật đánh chết hắn, cũng không ai thay hắn đáng tiếc.
Mọi người nghị luận nhiều nhất chính là Khương Nghị.
Trước lúc Khương Uyển Nhi xảy ra chuyện, rất nhiều người đều không biết trong Khương Vương phủ còn có một đứa con nuôi. Ngay cả đám tử đệ võ tướng cứ điểm đối với Khương Nghị cũng không hiểu rõ nhiều, chỉ biết là đứa con nuôi thần bí này lại điệu thấp, không ở trong vương phủ, còn cự tuyệt thức tỉnh linh văn, rất có thể là một phế vật.
Bọn hắn hôm nay nguyện ý tới đây chủ yếu là chứng kiến Khương Vương phủ tuyên bố Khương Nhân trở thành người thừa kế Khương gia, còn có Khương Vương phủ và cứ điểm thứ ba trở thành thông gia.
Trận luận võ này càng giống như tuyên bố biểu hiện thực lực ra trước toàn thể mọi người.
Bọn hắn thậm chí hoài nghi Khương Nghị có phải bị Khương Vương phủ ép buộc tới khiêu chiến hay không, nếu không phải vậy thì chính là đầu có vấn đề.
Khương Nhân cao ngạo đứng trên lôi đài, nghênh đón ánh mắt đám người hâm mộ lại nịnh nọt. Dựa theo an bài trước đó, Khương Vương phủ sẽ vào mười ngày sau triệu tập toàn tộc cùng võ tướng ở cứ điểm, tuyên bố hắn trở thành người thừa kế, nhanh chóng ổn định cục diện Bạch Hổ thành. Nếu Khương Nghị khiêu chiến, hôm nay liền thành thời cơ tuyệt hảo. Nghĩ tới đây, hắn đã không nén được kích động trong lòng.
Khương Nhân ta… sắp thành Vương gia.
- Tới rồi, Khương Nghị tới rồi.
Đám người bạo động, tự động tách ra một đoạn đường trống.
- Hắn chính là Khương Nghị sao.
- Vải thô áo gai, nào có cái gì dáng vẻ con nuôi của Khương Vương.
- Con nuôi mà, còn muốn thế nào nữa chứ.
Khương Nghị không nhìn lấy ánh mắt cùng lời nghị luận của đám người, xuyên qua đám người đi lên lôi đài.
- Uyển Nhi của ta đâu? Làm sao hắn không mang tới. Sẽ không phải giấu đi rồi chứ? Chuẩn bị tốt cho ta, trước khi Khương Nghị chết phải buộc hắn giao Khương Uyển Nhi ra.
Tiêu Khuê đứng trong đội ngũ cứ điểm thứ ba, sắc mặt âm trầm ra lệnh.
Hôm nay bất luận như thế nào, đều phải thành hôn với Khương Uyển Nhi.
- Khương Nghị! Ngươi không thể lên Phong Vân Đài, hắn sẽ giết ngươi.
Một thiếu nữ mỹ lệ cao gầy ngăn cản Khương Nghị, bắt cánh tay hắn lại nhắc nhở hắn.
- Hảo ý này, ta xin nhận, nhưng chỉ bằng hắn còn phế không được ta.
- Đừng chấp mê bất ngộ, một khi lên Phong Vân Đài, ai cũng cứu không được ngươi. Ngươi còn sống, Uyển Nhi còn có người để dựa vào. Ngươi chết rồi, nàng ở trong Tiêu gia sẽ sống không bằng chết.
Nàng là Khương Linh Mộng, tộc nhân của Khương Vương phủ, là một vị tôn nữ của tộc lão, là hảo tỷ muội của Khương Uyển Nhi. Nàng không phải quan tâm Khương Nghị, mà lo lắng đến Khương Uyển Nhi. Dù nói thế nào, Khương Nghị là thân nhân duy nhất của Uyển Nhi.
- Ta sẽ không để cho Uyển Nhi đến Tiêu gia.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!