- Rất hữu dụng! Tỷ tỷ, lễ vật này của ngươi thật sự quá lớn rồi! Quả thực là không thể nào tốt hơn! Tỷ tỷ, ta yêu ngươi chết mất!
Tần Phàm nhất thời cực kỳ kích động, nhịn không được dùng sức ôm Tần Li vào trong lòng, miệng nói những lời những người trẻ tuổi kiếp trước hay nói, đồng thời cũng có chút lộn xộn rồi.
- Tiểu Phàm...
Khuôn mặt tuyệt sắc của Tần Li lập tức ửng đỏ lên, trong nội tâm cũng không khỏi lúng túng, theo bản năng muốn đẩy Tần Phàm ra nhưng lúc này Đại tiểu thư Tần gia rất có uy vọng, không nói hai lời lại không hề có một chút khí lực nào, chỉ có thể để mặc cho Tần Phàm ôm vào trong ngực.
Hồi lâu sau, Tần Phàm vất vả lắm mới kiềm chế được cơn kích động trong lòng, sau đó mới lưu luyến mà buông lỏng giai nhân trong ngực ra.
- Tỷ tỷ, thật sự cám ơn ngươi, thứ này thật sự rất trọng yếu với ta.
Tần Phàm cẩn thận đóng nắp hộp lại, thả bảo bối thập phần trọng yếu này vào trong giới chỉ, sau đó hắn nắm lấy bàn tay ngọc ngà trắng mịn mềm như không xương của Tần Li, thâm tình nói.
Có được ma chủng chẳng khác nào có được khí lực cường đại, cũng có thể đề cao thực lực rất nhanh! Nói cách khác thì có được ma chủng tương đương với có được thực lực. Đối với hắn mà nói thì giá trị một viên ma chủng không thể nào lường được.
- Nhìn ngươi kích động đến bộ dáng gì rồi kìa!
Tần Li mắt trắng không còn chút máu nhưng sắc mặt vẫn còn ửng hồng.
- Kỳ thật, kích động như thế cũng không quá đáng! Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Tần Phàm cười nói.
Một khỏa ma chủng này, cộng với một khỏa hắn cảm ứng được trong yêu thú Hoang Nguyên kia thì tổng cộng Tần Phàm đã nắm giữ được ba viên ma chủng, tâm tình của hắn tự nhiên là tốt rồi.
Lúc này, sắc trời đêm đã hoàn toàn giáng hạ thị trấn nhỏ nơi biên giới này rồi, những cửa hàng hai bên đường cũng đã lên đèn. Cảnh vật Thanh Thạch Trấn ban đêm lúc này thật sự có vài phần hoa lệ.
Hai người Tần Phàm và Tần Li sóng vai nhau đi trên đường, hắn có thể cảm nhận được những ánh mắt hâm mộ pha lẫn ghen ghét của những nam tử đi trên đường, trong nội tâm hơi có chút đắc ý. Cũng chẳng biết tại sao, mỗi lần ở cùng một chỗ với Tần Li thì tâm cảnh của hắn đều trở nên sáng sủa hơn rất nhiều, phảng phất như hết thảy sự tình phiền não đều tan biến đi.
- Tiểu Phàm, có phải vài ngày trước ngươi đã đến Yêu thú sơn mạch hem?
Hai người lặng yên đi trên đường không nói gì, lúc này Tần Li bỗng nhiên cất tiếng hỏi.
- Ách, đúng vậy, ta dừng lại ở đó mấy tháng.
Tần Phàm nao nao, lập tức đáp.
- Tiểu Phàm, kỳ thật dù thực lực ngươi như thế nào cũng đều không trọng yếu, ta cuối cùng vẫn là thê tử của ngươi, đây là ước định từ nhỏ của hai chúng ta, suốt đời không cải biến.
Tần Li ngừng lại, cúi đầu nhẹ giọng nỉ non nói.
Tần Phàm cũng dừng bước. Tần Li đột nhiên nói đến cái này khiến hắn không khỏi có chút ngạc nhiên.
- Từ nhỏ ta đã đáp ứng mẫu thân, nhất định sẽ hảo hảo bảo hộ ngươi. Nhưng không phải lúc nào ngươi cũng ở bên cạnh ta, còn đến nơi hung hiểm như yêu thú sơn mạch, trong lòng ta thập phần bất an, lo lắng một ngày nào đó sợ không nhìn thấy được ngươi nữa...
Tần Li tiếp tục nói, lộ ra có chút thương cảm.
Tần Phàm im lặng, nhất thời cũng không biết nên nói gì cho tốt.
- Tiểu Phàm, chuyện Tần Tiến ta sẽ giải quyết, bây giờ ngươi trở về với ta được không?
Tần Li bỗng nhiên ngẩng đầu lên, nhẹ nhàng nói, hai con ngươi động lòng người của nàng mang theo sự khẩn cầu, khiến người không đành lòng cự tuyệt.
- Thực xin lỗi, tỷ tỷ. Có một số việc, nam nhân nên tự mình làm lấy.
Tần Phàm nhẹ giọng nói ra, hiện giờ hắn đã không còn là Tần Phàm lúc trước nữa, không có khả năng đều một mực để Tần Li bảo vệ, hắn đã bắt đầu có chủ kiến của riêng mình.
- Tỷ tỷ, yên tâm đi. Ta có hể chiếu cố tốt cho mình, một năm sau ta sẽ trở về gia tộc, thực hiện lời hứa hiện của mình.
Tần Phàm nở nụ cười tự tin, nói:
- Ta sẽ khiến cho toàn bộ Tần gia biết rằng Tần Phàm ta xứng đôi với tỷ tỷ.
- Tiểu Phàm...
Tần Li có chút thất vọng, đồng thời cũng có chút vui mừng. Vừa rồi kỳ thật nàng cũng chỉ nhất thời đau lòng mà nói ra thôi. Nàng cũng biết hiện giờ Tần Phàm đã thoát thai hoán cốt rồi, không cần sự bảo hộ của nàng nữa. Nàng vì hắn mà cao hứng nhưng trong nội tâm vẫn có chút mất mác, loại tâm lý phức tạp này người ngoài không thể nào lý giải được.
Hai người lại đi một đoạn rất xa, Tần Phàm tận lực kể một ít chuyện vui vẻ những vẫn không đả động được Tần Li. Hắn biết rõ con người Tần Li, nhìn nàng bề ngoài rất ôn nhu hiền hòa nhưng nội tâm lại vô cùng kiên định, suy nghĩ vô cùng mạnh mẽ, hơn nữa một khi đã quyết định cái gì đó thì rất khó cải biến.
Đêm càng về khuya, hai người trở về phòng của mình.
- Hắc hắc, tiểu tử, có người một mực bảo hộ không phải tốt hơn sao? Chuyện gì cũng đều được giải quyết, nhẹ nhõm đi nhiều a, sao ta nhìn ngươi lại không vui thế kia?
Trở lại phòng trong khách sạn, thân ảnh Cổ Mặc xuất hiện ở cái bàn bên cạnh, mang theo một tia nghiền ngẫm vui vẻ, nói ra.
Tần Phàm cũng không có tâm tình để ý tới Cổ Mặc, hôm nay điều duy nhất làm hắn hưng phấn lên có lẽ chỉ có ma chủng thứ hai bên trong Hỏa Linh Cầu kia rồi.
- Hô...
Hắn thở một hơi nhẹ nhõm, sau đó cẩn thận từng li từng tí đem hộp gấm kia ra. Hỏa Linh Cầu kia tản ra nhiệt khí nhàn nhạt, đánh tới trước mặt nhưng lại khiến hắn càng dâng lên thêm vài phần cuồng nhiệt.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!