Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đan Vũ Càn Khôn tác giả Hỏa Thụ (FULL)

Về phương diện tu vi, được Cổ Mặc giám sát nghiêm khắc, quả thật hắn chỉ phục dụng Hồi khí hoàn và chữa thương hoàn, nhưng thứ luyện dược khác thì không hề đụng tới. Lúc mới bắt đầu, cách mỗi vài ngày hắn đều nhịn không được yêu cầu Cổ Mặc chỉ điểm luyện hóa ma chủng, còn thề thốt sau khi luyện hóa ma chủng nhất định sẽ hảo hảo tôi luyện tâm tính nhưng Cổ Mặc tự nhiên không tin tưởng hắn.

Thời gian dần qua, cứ vài ngày một lần đến mấy tháng một lần, cuối cùng hắn cũng đã tôi luyện được một bổn tính bình tĩnh, hết sức chuyên chú tôi luyện vũ kỹ của mình trong hoàn cảnh gian khổ, bất vi sở động với những hấp dẫn cám dỗ trước mắt, ngoài ra còn có thể đối mặt với những vòi rồng cát bạo nguy hiểm mà vẫn có thể cực kỳ trấn định tự nhiên.

Trong một năm này, có thể nói hắn đã cải biến rất nhiều, thoát thai hoán cốt không chỉ một lần.

- Phốc! Muốn ra khỏi sa mạc cũng phải chạy mất một ngày, sớm biết như thế thì lúc trước không vào sâu như vậy rồi!

Tần Phàm hung hăng nhổ một bãi nước bọt lên mặt cát, vừa muốn uống một ngụm tịnh thủy trong giới chỉ nhưng sắc mặt bỗng nhiên khẽ biến, bàn tay bỗng nhiên đặt lên chuôi đao, sau đó mãnh liệt rút trường đao màu đen ra, cực kỳ nhanh chóng bổ một phát trùng trùng điệp điệp lên mặt cát trước mặt.

Đao khí cuồng bạo của một đao này kẹp lấy luồng cát, kéo tất cả về phía trước như đào một con kênh lớn trong sa mạc.

- Rống!

Trước mặt Tần Phàm chưa tới năm mét, một con báo cát vàng toàn thân bao trùm bởi cát bị đao khí của Tần Phàm hung hăng đánh trúng, phẫn nộ cất lên một tiếng thét thê lương chói tai, rất nhiều máu tươi đỏ thẫm vung lên cát vàng rồi thẩm thấu xuống, giống như là những đóa sen nở rộ trên sa mạc.

- Đánh lén không thành còn muốn chạy trốn sao?

Tần Phàm có chút cười lạnh, triển khai Lưu tinh bộ, thân hình hóa thành tàn ảnh đuổi theo con báo cát vàng đang bị trọng thương kia. Trong sa mạc Hoàng Nguyệt rộng lớn này có rất nhiều yêu thú, chúng thích nhất là trốn trong cát vàng sau đó đánh lén, nếu như không phải hôm nay ngũ giác Tần Phàm được ma chủng tôi luyện thì thật sự khó có thể phát hiện.

Trải qua một năm tu luyện, hôm nay Lưu tinh bộ của Tần Phàm đã chính thức bước vào cảnh giới Nhập vi, chịu trọng lực nhẹ như 10 phiến lá cây rụng rồi. Hắn toàn lực thi triển ra, tốc độ kinh người, cơ hồ ngay lập tức chạy tới trước con báo cát vàng đang tận lực bỏ chạy kia!

- Phá Nguyệt Trục Vân Đao!

Theo một tiếng quát khẽ của Tần Phàm, toàn thân hắn bỗng nhiên dâng lên một khí thế khủng bố, cát vang đang điên cuồng bay múa bị cỗ khí kình cường đại kia ngăn cách ra, một trạng thái chân không tròn như mặt trăng hiện ra bên cạnh hắn.

Tay hắn giơ cao trường đao màu đen, luồng khí cuồng bạo trên sống đao vờn quanh, bàn chân Tần Phàm đạp mạnh về phía trước, bản thân hắn như lập tức nặng mấy ngàn cân, hai chân đạp mạnh vào cát, đồng thời trường đao trong tay bổ một phát về con báo cát vàng kia.

- Oanh!

Một hồi tiếng xé gió đinh tai nhức óc vang lên, khí lưu hình trăng tròn vây quanh thân thể Tần Phàm lập tức bị phá vỡ, sau đó cỗ khí lưu kia liền dung hợp với đao khí cường đại kia, bổ tới hết thảy chướng ngại ở phía trước!

- Hí! xem tại TrumTruyen.me

Con báo cát vàng vừa nhảy lên căn bản không kịp né tránh, yêu thú tương đương với cảnh giới võ sư tứ giai trung cấp liền bị một đao chưa từng có từ trước đến nay chém thành hai nẳ, máu tươi vãi ra trên mặt đất, tạo thành nhiều đóa sen nở nộ trên sa mặc khô cằn.

- Hắc hắc, lão đầu, Phá Nguyệt Trục Vân Đao của ta không tệ lắm a?

Tần Phàm trông thấy uy lực một đạo kia, không khỏi mỉm cười, truyền âm hỏi Cổ Mặc. Chiêu Phá Nguyệt Trục Vân Đao này chính là võ kỹ Cổ Mặc đáp ứng truyền cho hắn một năm trước, thuộc về võ kỹ Nhân giai cao cấp. Phải dùng võ khí mới có thể phát huy uy lực võ kỹ, so với vũ kỹ tay không bình thường thì khó nắm giữ hơn rất nhiều nhưng đồng thời uy lực cũng cao hơn rất nhiều. Tần Phàm một mực tôi luyện hơn 9 tháng mới có thể tụ đao khí lại mà không tiêu tan và uy lực mạnh mẽ như thế kia chính là lần đầu tiên.

- Ân, coi như không tệ, cuối cùng có thể phát huy hai thành uy lực của Phá Nguyệt Trục Vân Đao.

Thanh âm nhàn nhạt của Cổ Mặc truyền về bên người hắn.

- Hai thành?

Cơ trên mặt Tần Phàm kéo ra, nói như vậy thì muốn phát huy toàn bộ uy lực một chiêu này chẳng phải tiêu tốn năm sáu năm nữa? Bất quá nếu thực sự có thể phát huy ra toàn bộ uy lực của Phá Nguyệt Trục VÂn Đao này thì đoán chừng có thể dùng cảnh giới Võ sư chống lại Võ sư Tiên Thiên a!

- Đây chính là vũ khí kỹ hiếm thấy trong vũ kỹ, hơn nữa còn là Nhân giai cao cấp, tổng hợp mà nói thì so với võ kỹ Thiên Giai cấp thấp không có chút chênh lệch, nếu như ngươi có thể nắm giữ toàn bộ trong một năm ngắn ngủi thì ta mới cảm thấy kỳ quái!

Cổ Mặc trợn mắt nói ra.

- Thế giới này rất rộng lớn, ngươi bất quá chỉ là thiên tài của một tiểu gia tộc nơi biên thùy, tầm mắt được bao nhiêu phần khoáng đạt? Vì thế ta mới chịu hảo hảo ma luyện bản thân và tâm tình của ngươi một năm để sau này tiếp xúc các mặt khác của xã hội không làm mất mặt bổn Võ Thánh.

- Ách, không khoa trương như vậy chứ...

Tần Phàm bất đắc dĩ, nhún vai nói.

- Nói như thế nào đi nữa thì một năm qua ta cũng đã cố gắng tu luyện đến cảnh giới Võ sư tam cấp. Hơn nữa tâm tình và định lực nhất định đã đề thăng rất cao rồi, còn có các mặt gì của xã hội khiến ta ngạc nhiên?

- Hắc hắc, thật không?

Trên mặt Cổ Mặc lộ ra biểu lộ khinh thường vui vẻ.

- Vây ngươi nhìn xem một đao của ta như thế nào.

Vừa dứt lời, trường đao trong tay Tần Phàm lập tức bị Cổ Mặc nhiếp lấy, hắn chỉ tùy ý nắm chặt một cái mà khí thế trên người hắn đã biến đổi hoàn toàn!

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận