Ông ông ông ông ông --
Ngay vào lúc này bỗng nhiên Tần Phàm nhìn thấy sương mù đen kịt lại áp tới gần, mà ở trong đó hắn nghe được vô số âm thanh giống như kiếm khí giết chóc, cảm ứng lực của hắn có chút đau đớn.
- Đây là vật gì?
Tần Phàm đã giật mình.
Ông!
Mà vào lúc này làn khói đen kia đã áp tới người rồi, sau đó hắn rốt cục kịp phản ứng, đó không phải là khói đen mà là con muỗi bay tới!
Những con muỗi này tùy tiện một con nào cũng lớn như nắm đấm, chủ yếu nhất là huyết châm ở đầu của chúng, nó giống như lợi kiếm đâm vào người.
Xuất hiện ở trong Tử Vong Thần Hải Vực, Tử Vong Văn!
Hai mắt Tần Phàm lập tức ngưng tụ, lập tức không dám khinh thường, Ma Tướng lâm thể, năm đầu cánh tay Ma Tướng duỗi ra, cộng thêm hai cánh tay vốn có của hắn thì tổng cộng bảy đầu cánh tay bắt đầu vung vẩy.
Ông ông ông ông ông ông --
Những Tử Vong Văn này không ngừng bay tới, thật giống như có vô số phi kiếm đang tới gần, không khí cùng không gian đều không ngừng chấn động, khí tức lợi hại cùng hủy diệt không ngừng trùng kích tầng tầng lớp lớp, giống như song biển dồn dập, làm cho người ta cơ hồ không thở nổi.
Đại La Diệt Ma Quyền! Thanh Long Tham Trảo!
Chu Tước Đề Thiên! Kỳ Lân Bào Hao!
Quy Xà Thôn Thiên! Phiên Thiên Ấn!
Không U Nhược Lan!
Từng chiêu một, công kích cường đại bộc phát trên người Tần Phàm, trong nháy mắt khí kính bắn ra bôn phía, nhưng số lượng Tử Vong Văn rất nhiều, mà sinh mệnh lực cực kỳ ương ngạnh, thậm chí so với cường giả tám kiếp bán thần còn mạnh hơn, cộng thêm đang ở trong sương mù nên khó lòng phòng bị được.
- Ah -- truyện được lấy tại TrumTruyen.me
Đột nhiên Tần Phàm cảm giác được bản thể chính mình một đầu cánh tay đau xót, nhưng lại phát hiện một con Tử Vong Văn thừa dịp khe hở đánh lén vào, đâm mạnh vào cánh tay.
Trong nháy mắt máu tươi giống như máy bơm bị rút đi, vốn đau đớn kịch liệt sau đó hắn cảm giác đầu cánh tay tê liệt, cơ hồ là khó có thể nhúc nhích, mà Tử Vong Văn thân thể bành trướng lên gấp đôi.
- Bạch Hổ, Sát Lục Chi Nhãn, khai mở!
Tần Phàm cắn răng một cái, vội vàng mở con mắt thứ ba ra.
Một đạo hào quang sát lục bắn qua người con muỗi, sau đó ma chủng thần thông vận chuyển toàn thân, liên tục không ngừng tiến vào cánh tay bị chích, lúc này mới đánh tan cảm giác tê liệt.
Ra sức chiến đấu hồi lâu mới đánh chết đám Tử Vong Văn này, hắn cũng mệt mỏi hơn nhiều.
Không thể không nói một đám Tử Vong Văn hết sức lợi hại, đổi thành cường giả Đế cấp đảo chủ đoán chừng sẽ bị trọng thương hoặc bỏ chạy thoát chết. Đến lúc này hắn mới có thể khẳng định được Tử Vong Thần Hải Vực có đảo chủ qua là không nói ngoa.
Nhưng mà vô luận như thế nào Tử Vong Văn cũng không ngăn cản được hắn.
Nghỉ ngơi một hồi Tần Phàm lại đi tới nhanh chóng.
Đi được thời gian ba ngày ba đêm rốt cuộc hắn cũng phát hiện một phiến lục địa trong Tử Vong Thần Hải Vực, đó là lục địa màu đen, phía trên có khí tức tử vong và hủy diệt vây quanh.
- Tại đây có lẽ chính là Tử Vong Hổ Hạp.
Thấy vậy hai mắt Tần Phàm ngưng tụ, cảm ứng lực lúc này buông ra toàn bộ, cố nén cảm giác đau đớn và ăn mòn, hắn rất nhanh hiểu được Tử Vong Thần Hải Vực này ra sao.
- Tìm được, Tử Vong Hắc Liên!
Sau một lát hắn tìm được mục tiêu của mình, nhưng rất nhanh hắn lại kinh ngạc:
- Ồ? Trong Tử Vong Hổ Hạp chết tiệt này thậm chí có người tu luyện!
Nơi này là tử vong chi vụ, Tần Phàm cảm ứng thập phần mơ hồ.
Nhưng mà Tử Vong Hắc Liên là thiên địa linh loại, phát ra khí tức quá đặc thù, hắn vì thế mà cảm ứng được nó tồn tại.
Về phần người tu luyện trong Tử Vong Hổ Hạp thì cố ý che đậy nhưng khí tức của người này so với Tử Vong Hắc Liên còn quá rõ ràng, đặc biệt là khí tức cường giả dễ dàng nhận ra được.
Nhưng mà Tần Phàm thật bất ngờ, thậm chí có người lại tu luyện trong nơi hiểm yếu như Tử Vong Hổ Hạp.
Mà có thể đi vào nơi này cũng không phải là kẻ yếu.
- Đoán chừng là cường giả Thần cấp đảo chủ, sẽ là ai chứ?
Bởi vì tử vong chi vụ trở ngại, tuy Tần Phàm từng tiếp xúc qua với Thần cấp đảo chủ, nhưng cũng không thể trực tiếp phán định là người nào được.
Nhưng cho dù là ai cũng không trọng yếu, lúc này đây Tử Vong Hắc Liên hắn nguyện nhất định phải có.
Tử Vong Hổ Hạp này hắn phải đi qua.
Xuy xuy --
Hai chân vừa mới đạp vào hạp cốc màu đen này, Tần Phàm cảm nhận được khí kình mạnh mẽ từ dưới chân xông lên, lúc lạnh lúc nóng, nhưng mà giống như tử vong chi vụ có khả năng ăn mòn, nếu như không phải phòng ngự của hắn trải rộng toàn thân, hắn hoài nghi hai chân của mình có lẽ sẽ hỏng mất.
Đúng là nơi hung hiểm, quả nhiên là mỗi bước đều khó lòng phòng bị.
Tần Phàm đem thần thông chi lực ngưng tụ vào bàn chân, cẩn thận đi tới, hắn biết rõ trong Tử Vong Hổ Hạp nhất định có uy hiếp khác, thí dụ như Tử Vong Hắc Hổ mà hắn chưa từng phát hiện ra.
Tử Vong Hổ Hạp này dùng tên của Tử Vong Hắc Hổ, vậy thì nó không phải là thứ dễ đối phó.
Ồ ồ --
Lại đi thêm một đoạn đường. Bỗng nhiên dưới chân của Tần Phàm xuất hiện mấy khe hở, sau đó trong khe hở này xuất hiện mấy trường đằng như bạch tuột. Thập phần linh hoạt quấn lấy chân của Tần Phàm.
Những trường đằng màu đen này như hòa hợp làm một với khói đen, nhưng tản ra khí tức làm lòng người rung sợ, bởi vì tốc độ cực nhanh cho nên không khí và hư không rung động.
Tần Phàm hạ xuống Tử Vong Hổ Hạp thì thần kinh căng thẳng, nhìn thấy trường đằng màu đen đánh úp lại thì hắn lập tức kịp phản ứng, toàn bộ lực lượng tập trung vào cánh tay, Kỳ Lân Tí lộ ra. Trực tiếp chụp vào trường đằng đầu tiên.
Xé --
Một trảo này bắt dính trường đằng, hắn lập tức cảm giác được lực lượng mạnh yêu của trường đằng, giống như một cánh tay của hung thú vậy, cũng may mắn là khí lực của hắn cũng vô cùng lớn, đổi thành đảo chủ khác thì có lẽ đã bị kéo vào trong khe hở rồi.
Mà từ trong khe hở lại lộ ra khí tức hủy diệt, một khi rơi vào trong đó nói không chừng sẽ bị chôn sống.
Ồ ồ ồ --
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!