Đi ước chừng hơn một canh giờ, mọi người liền nhìn thấy một tòa đại điện vàng son lộng lẫy, khí thế rộng rãi, mặc dù chỉ là một tòa cung điện, nhưng thoạt nhìn so toàn bộ Càn Kinh còn muốn hùng vĩ hơn!
Ở trước mặt Chân Vũ Thánh điện, mỗi người không khỏi cảm giác mình vô cùng nhỏ bé, cũng không khỏi sinh lòng thành kính, không dám có chút mạo phạm cùng khinh nhờn.
Lão giả áo bào tím đi ở phía trước nhấc tay ý bảo ngừng, toàn bộ đội ngũ liền ngừng lại, toàn trường nghiêm túc và trang trọng.
- Cung thỉnh Thánh chủ.
Lão giả kia cúi đầu khom người, hướng về Chân Vũ Thánh điện cao giọng nói.
Tần Phàm biết rõ Thánh chủ này là điện chủ hiện tại của Chân Vũ Thánh điện, nghe nói là người phát ngôn của Chân Vũ thần ở nhân gian, đại biểu cho quyền uy Vô thượng, cho dù là hoàng đế Đại Càn quốc cũng phải nghe lệnh y.
Mà người giống như lão giả áo bào tím kia, thì được xưng là Thần Tôn, địa vị ở Chân Vũ Thánh điện cũng thập phần cao thượng, vẻn vẹn ở dưới Thánh chủ, thực lực từng cái đều là Võ Tôn trở lên.
Sau một lát, một bóng người uy vũ xuất hiện ở trước cửa Chân Vũ Thánh điện, toàn thân của hắn tản ra quang mang nhàn nhạt, thần bí mà cường đại.
Vài ngàn Triêu Thánh giả ở toàn trường, cho dù là những đệ tử thế gia Tiên Thiên Võ sư kia, vào lúc này cũng không khỏi cúi đầu xuống, không người nào dám ngẩng đầu nhìn Thánh chủ.
- Cái này là điện chủ Chân Vũ Thánh điện, chưởng quản toàn bộ Đại Càn quốc? Text được lấy tại Truyện FULL
Đoán chừng cũng chỉ có Tần Phàm mới to gan lớn mật, lặng yên ngẩng đầu lên, len lén đánh giá nhân ảnh thần bí bạch sắc kia như thế.
Thánh chủ này thật ra là một lão giả uy nghiêm mặc trường bào màu trắng, râu tóc cũng bạc trắng, toàn thân lộ ra thập phần thánh khiết, tăng thêm tản ra quang mang nhàn nhạt, thoạt nhìn như là Chân Thần hạ phàm.
Mà sau khi Thánh chủ kia xuất hiện, chỉ là hướng về phía dưới nhẹ nhàng phất phất tay, sau đó liền thấy một quang cầu cực lớn chói mắt hiện ra trước Chân Vũ thánh điện.
Sau một lát, cái quang cầu này tự động mở ra, liền xuất hiện một cỗng vòm cao lớn, sau cổng vòm là sương mù cuồn cuộn, hào quang bắn ra bốn phía, thoạt nhìn tĩnh mịch và tràn ngập huyền bí, cũng không biết đi thông nơi nào.
Làm xong những chuyện này, bóng người Thánh chủ kia liền chậm rãi lui về trong Thánh điện, cánh cửa Thánh điện cũng nhẹ nhàng đóng lại, mà từ đầu đến cuối, vị điện chủ Chân Vũ Thánh điện kia cũng không nói một câu.
Chỉ là lúc bóng người Thánh chủ kia gần biến mất, Tần Phàm đột nhiên cảm giác được hắn nhìn thoáng qua phương hướng của mình.
Tưởng rằng bởi vì vừa rồi mình nhìn chăm chú mà mạo phạm hắn, Tần Phàm không khỏi có chút cả kinh, vội vàng cúi đầu, ánh mắt Thánh chủ kia thoạt nhìn cực kỳ ôn hòa, nhưng hắn vẫn cảm giác khắp cả người mình phát lạnh, như rớt vào hầm băng.
- Thánh chủ này nhất định là Võ thánh a.
Trong tâm Tần Phàm thầm suy nghĩ nói, loại uy nghiêm này so với Thần Tôn kia còn muốn cường đại hơn rất nhiều.
- Hảo tiểu tử, coi như là bản Võ thánh lúc toàn thịnh, cũng không phải đối thủ Thánh chủ kia. Vừa rồi mọi người đều cúi đầu, ngươi một cái to gan lớn mật dám ngẩng đầu nhìn hắn, ngươi có biết ở một ít người xem ra, ngươi như vậy cũng đã xem như mạo phạm Thần uy rồi hay không.
Lúc này thanh âm trêu tức của Cổ Mặc truyền vào trong tai Tần Phàm.
- Liếc mắt nhìn cũng là mạo phạm Thần uy?
Tần Phàm cảm thấy có chút không nói gì, trong nội tâm âm thầm không phục:
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!