Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đan Vũ Càn Khôn tác giả Hỏa Thụ (FULL)

Trên mặt Cổ Mặc không khỏi có chút xấu hổ, Tần Phàm phản ứng thật sự là vượt ra khỏi dự liệu của hắn, nhanh như vậy liền có thể trở nên ý chí chiến đấu ngang nhiên rồi!

Điều này cũng làm cho hắn thật sự có chút xấu hổ, lúc trước hắn là nghĩ tới hủy diệt mình đấy. Sự so sánh này, để cho Võ Thánh như hắn làm sao chịu nổi.

Lúc này Tần Phàm mới bắt đầu nghiêm túc quan sát hoàn cảnh trong Tạo Hóa Kim Liên này, bốn phía kim quang lóng lánh, như cung điện vàng son lộng lẫ nguyên có sương trắng tràn ngập, hơn hẳn tiên cảnh, mùi thơm nhàn nhạt bao phủ cả không gian, làm cho người ta vui vẻ thoải mái.

Lúc này hắn đang ở biên giới toà sen, tới gần vách tường hoa, mà đài sen ở vị trí trung tâm, y nguyên còn có bảy hạt sen, hai hạt khác mới vừa rồi bị hắn ném trên mặt đất, cũng là ở gần vị trí trung tâm.

Nhưng khi Tần Phàm muốn đi trở lại trung tâm đài sen, lại xuất hiện cảnh tượng càng chạy rất xa lần nữa, mỗi khi đi một bước, sẽ cảm giác mình phảng phất như rút lui hơn mười thước, trông thấy đài sen cách mình càng ngày càng xa.

- Chẳng lẽ chỉ có thể bay trở về?

Tần Phàm nhướng mày, sau đó Chu Tước chi dực hiện ra ở sau lưng, ý định bay tới vị trí trung tâm, trước tiên hái hết hạt sen rồi nói sau.

- Chuyện gì xảy ra?

Nhưng rất nhanh Tần Phàm liền phát hiện, lúc này ngay cả ở trên không cũng bay không đến chỗ đài sen kia.

- Tiểu tử, ta nghĩ ngươi trước phải tinh tường, Tạo Hóa Kim Liên này tự thành không gian, lúc trước sở dĩ ngươi có thể bay vào được, cũng không phải bởi vì ở phía trên không chịu không gian ảnh hưởng, mà là vì khi đó Tạo Hóa Kim Liên vừa mới bắt đầu thu nạp, không gian kia mới sinh ra buông lỏng, cho ngươi thành công rơi xuống phía trên đài sen.

Suy nghĩ một chút, Cổ Mặc mới nói:

- Cho nên, vừa rồi ngươi đi đến vách tường hoa, chỉ có hai bước, nhưng hôm nay ngươi muốn đi trở lại đài sen, ta nghĩ thật là có chút độ khó.

- Không gian trong Tạo Hóa Kim Liên này, đến tột cùng là không gian như thế nào?

Tần Phàm chỉ phải lần nữa rơi vào bên cánh sen.

- Tóm lại là một không gian khác hẳn thế giới bên ngoài, thậm chí ở chỗ này bản Võ Thánh còn cảm giác được thời gian lưu động tựa hồ bất đồng cùng bên ngoài, bất quá kém bao nhiêu thì ta lại tạm thời không có cách nào xác định.

Cổ Mặc trầm tư nói.

- Thời gian cũng không cùng? Thần kỳ như vậy?

Tần Phàm không khỏi khẽ giật mình, không nghĩ tới thế gian này thực sự có kỳ vật như thế, thật là khó có thể tưởng tượng.

- Đúng vậy, ta cảm giác thời gian lưu động tại đây tựa hồ là nhanh hơn bên ngoài, tại đây vài ngày khả năng mới được một ngày ở bên ngoài.

Cổ Mặc tiếp tục nói.

- Tạo Hóa Kim Liên này phải đợi bách niên nở rộ, ở chỗ này chẳng phải là phải đợi mấy trăm năm sao? Bạn đang đọc chuyện tại TrumTruyen.me

Trên mặt Tần Phàm không khỏi co rúm.

- Hắc hắc, dù sao ngươi nói muốn tu luyện thành Võ Thánh, sau đó trực tiếp đánh vỡ liên hoa này, ở chỗ này thời gian nhanh một ít, vậy ngươi không phải có thể nhanh chóng tu luyện thành Võ Thánh sao? Như vậy Tần Li ở bên ngoài không phải có thể chờ ít hơn sao?

Cổ Mặc cười nói:

- Bất quá bản Võ Thánh dùng thân phận người đã trải qua đến nói cho ngươi, muốn đột phá đến Võ Thánh cũng không phải là đơn giản. (.

Tần Phàm trầm mặc không nói, hiện tại hắn đã có được viên Ma chủng thứ ba rồi, cường độ khí lực đầy đủ để hắn trực tiếp phục dụng đan dược đạt tới Tiên Thiên đỉnh phong, như vậy muốn đột phá đến Linh Vũ sư ngược lại là dễ dàng một chút.

Nhưng nếu muốn đột phá đến Võ Tôn, Võ Thánh, đừng nói là giới hạn đột phá gian nan, chỉ là muốn từ Linh Vũ sư cấp một tu luyện tới Linh Vũ sư đỉnh phong, còn có từ Võ Tôn cấp một tu luyện tới Võ Tôn đỉnh phong, đây cũng là tương đối gian nan.

Trọng yếu hơn là, đan dược dùng cho cảnh giới Linh Vũ sư cùng Võ Tôn hắn còn không có chuẩn bị!

- Lão đầu, lúc trước ngươi từ Linh Vũ sư tu luyện tới Võ Thánh là bao lâu?

Nghĩ đến đây, Tần Phàm mở miệng hỏi Cổ Mặc.

- U-a..aaa... sự tình lâu như vậy, để bản Võ Thánh nhớ lại thoáng một phát, nhớ rõ khi đó ta từ Linh Vũ sư tu luyện tới Võ Tôn, hình như là dùng hai mươi năm, sau đó từ Võ Tôn tu luyện tới Võ Thánh dùng ba mươi năm.

- Ân, thiên phú như vậy ở toàn bộ Đại Càn quốc thậm chí Vũ Thiên đại lục mà nói đã xem như rất tốt.

Cổ Mặc nghĩ một lát, có chút đắc ý nói:

- Phải biết rằng có không ít người dùng thời gian cả đời cũng không thể đột phá Võ Tôn, chớ nói chi là Võ Thánh.

- Năm mươi năm... lại xem như thiên phú tốt...

Tần Phàm giật mình, đây đối với hắn chỉ dùng hơn hai năm từ Võ đồ tu luyện tới Tiên thiên Võ sư mà nói, thật là một con số rất lớn.

- Người trẻ tuổi, không nên quá nôn nóng!

Cổ Mặc trông thấy Tần Phàm lộ ra bộ dáng này, có chút bất mãn nói móc :

- Năm đó ta được xưng là nhân vật yêu nghiệt thiên tài, ngươi cái đức hạnh kia, theo bản Võ Thánh thấy, tiểu tử ngươi trong năm mươi năm có thể tu luyện tới Võ Tôn cũng không tệ rồi.

- Lão đầu, ngươi nói đùa gì vậy, ta ngược lại là muốn dùng một nửa thời gian của ngươi tu luyện tới Võ Thánh, đến lúc đó ta nhìn ngươi nói như thế nào!

Tần Phàm lại là ý chí chiến đấu hiên ngang nói.

- Hắc hắc, cái kia bản Võ Thánh rửa mắt mà đợi rồi.

Cổ Mặc có chút khinh thường cười nói.

- Chẳng muốn nói nhảm với ngươi, hiện tại ta trước hết luyện hóa viên Ma chủng thứ ba, sớm ngày đột phá đến cảnh giới Linh Vũ sư nói sau!

Tần Phàm tạm thời không có cách nào đi ngắt lấy hạt sen, dứt khoát ngồi dưới đất, chuẩn bị bắt đầu luyện hóa Huyền Vũ Ma chủng, chỉ cần luyện hóa được Huyền Vũ Ma chủng này, cái kia liền có thể ở trong thời gian cực ngắn tăng lên tới Tiên Thiên đỉnh phong, đến lúc đó cách Linh Vũ sư cũng chỉ có một bước ngắn rồi.

- Hắc hắc, cửa ải Linh Vũ sư này cũng không dễ dàng qua nha.

Cổ Mặc cười cười, sau đó cũng không nói gì nữa. Hôm nay hắn trông thấy Tần Phàm trở nên tích cực như vậy, biết rõ hắn đã trải qua tuyệt cảnh vừa rồi, xem như có được một tí đột phá, tính cách trở nên càng thêm cứng cỏi, hắn cũng yên lòng.

Tần Phàm ngồi ở phía trên đài sen, cảm nhận được đài sen truyền đến khí tức lạnh lẽo, hắn có chút thu hồi tâm thần, vứt bỏ hết thảy tạp niệm, sau đó liền lấy ra khỏa Huyền Vũ Ma chủng kia.

Huyền Vũ Ma chủng là một hư ảnh Huyền Vũ nho nhỏ, nửa quy nửa rắn, tản ra hào quang màu vàng nhạt, Tần Phàm lấy ra để ở lòng bàn tay, có thể cảm giác được mặt trên truyền đến một khí tức ôn hoà hiền hậu, tựa hồ không có như Thủy Kỳ Lân Ma chủng cùng Chu Tước Ma chủng mang theo khí diễm hung hãn.

- Tuy thoạt nhìn có chút bình thường, nhưng vì bảo hiểm, ta vẫn phải trước luyện hóa lệ khí bên trong mới được.

Tần Phàm hơi suy nghĩ, sau đó như luyện hóa hai khỏa Ma chủng trước, uống một viên Băng Linh Đan, lại hít sâu một hơi, sau đó trực tiếp đập hư ảnh Huyền Vũ kia vào trên trán.

Oanh…

Vào lúc này, một cổ ý thức cường đại lập tức vọt vào trong óc Tần Phàm.

Trên một mảnh chiến trường vô tận, trống trận nổi lên bốn phía, khắp nơi đều là chém giết cùng tàn sát, nhân loại, yêu thú, thần, ma... máu văng tung tóe, núi cao sụp đổ, giang hải khô cạn, thây ngang khắp đồng, bạch cốt chồng chất...

Huyết tinh, điên cuồng, bạo ngược, hủy diệt,… các loại khí tức mặt trái trên chiến trường tản mát đi ra...

- Ha ha, vẫn là chỗ này sao...

Tần Phàm bởi vì đã có kinh nghiệm, sớm làm chuẩn bị, đã uống Băng Linh đan, cho nên lúc này lộ ra thập phần thanh tỉnh.

- Ồ? Nhưng mà Huyền Vũ Ma Tôn kia ở nơi nào?

Nhưng lúc này đã qua thật lâu, lại không có phát hiện tăm hơi của Huyền Vũ Ma Tôn, Huyền Vũ Ma Tôn này tựa hồ không có như hai khỏa Ma chủng Thủy Kỳ Lân cùng Chu Tước trước, vừa vào là cho Tần Phàm thấy uy thế kinh thiên động địa để chấn nhiếp.

Đã qua hồi lâu, Tần Phàm rốt cục ở bờ biển trông thấy Huyền Vũ Ma Tôn từ trong nước chậm quá bò lên, cặp mắt hờ hững đảo qua toàn bộ thượng cổ chiến trường, sau đó trong miệng đột nhiên phát ra một tiếng gầm rú cực lớn.

Ầm ầm…

Vào lúc này, toàn bộ đại địa chấn động lên, khắp nơi đều là đất sụp cùng khe hở, thành trì sụp đổ, rất nhiều nhân loại bị chôn sống, thậm chí có không ít yêu thú cũng bị xé rách.

- Nhân loại, ngươi muốn như bọn hắn phải không?

Toàn bộ đại địa biến thành nhân gian địa ngục, lúc này Huyền Vũ Ma Tôn mới nhìn Tần Phàm nhàn nhạt nói, không có như hai Ma Tôn trước cao ngạo cùng không ai bì nổi, thật giống như đang cùng bằng hữu cũ nói chuyện.

Nhưng Tần Phàm cảm giác được trong lòng nghiêm nghị, lông mao toàn thân tựa hồ cũng đứng dậy, Huyền Vũ Ma Tôn này nói một câu, so với lúc trước Thủy Kỳ Lân Ma Tôn cùng Chu Tước Ma Tôn kia nói cái gì "Nhân loại, thần phục ta" thì cho người rung động nhiều lắm!

Bất quá Tần Phàm y nguyên bảo vệ tâm thần, nhắm mắt lại, hoàn toàn bất vi sở động, tinh thần trải qua Đao Vương mộ trùng kích, hơn nữa vừa rồi đột phá, hiện tại tinh thần ý chí của hắn đã trở nên vô cùng kiên định, không dễ dàng dao động như vậy.

Tần Phàm không có trả lời, mà Huyền Vũ Ma Tôn cũng không có tiếp tục nói chuyện, chỉ là con ngươi hờ hững nhìn chăm chú lên Tần Phàm, cùng linh hồn của hắn trực tiếp nhìn nhau, không nói một lời, vẫn không nhúc nhích, đại địa y nguyên chấn động, chúng sinh vẫn còn đồ thán.

Theo thời gian chậm rãi đi qua, sắc mặt Tần Phàm tái nhợt, mồ hôi lạnh nhỏ giọt.

Lúc này, Cổ Mặc nhìn Tần Phàm ngồi dưới đất, thấy hắn chau mày, có thể tưởng tượng đến tinh thần ý chí của hắn đang thụ lấy tra tấn cùng áp bách thật lớn, nhưng trải qua tôi luyện lâu như vậy, hơn nữa có hai lần kinh nghiệm trước, hiện tại trong nội tâm Cổ Mặc đối với Tần Phàm vẫn là rất có lòng tin, biết rõ hắn nhất định sẽ thành công.

Chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Chiến đấu tinh thần trong đầu một mực tiến hành, cũng không biết đã qua bao lâu, đột nhiên Tần Phàm phát hiện hình ảnh Huyền Vũ Ma Tôn kia tựa hồ bắt đầu chậm rãi nhạt nhòa trong óc của hắn.

- Nhân loại, ngươi thành công rồi.

Sau đó thanh âm của Huyền Vũ Ma Tôn vang lên trong thức hải của hắn:

- Lực lượng của bản Ma Tôn, từ nay về sau do ngươi khống chế.

- Thành công rồi sao?

Thần sắc Tần Phàm khẽ động, nhưng lại cảm giác được Huyền Vũ Ma Tôn này không giống người thường, bất quá vô luận như thế nào cũng tốt, hắn đã có thể cảm giác được tinh thần ý chí của Huyền Vũ Ma Tôn lưu lại trong Huyền Vũ Ma chủng đã bắt đầu dần dần biến mất.

- Hô…

Tần Phàm nhẹ nhẹ thở ra một hơi, sau đó Huyền Vũ Ma chủng từ trong trán của hắn hiện ra, lần nữa bay tới tay của hắn.

- Lần này xem ra thuận lợi không ít.

Lúc này Cổ Mặc có chút cười nói.

- Vừa rồi hung hiểm ngươi không biết, kỳ thật cũng không dễ dàng.

Tần Phàm cười khổ lắc đầu, vừa rồi kỳ thật Huyền Vũ Ma Tôn kia vẫn là cho hắn rung động rất lớn, cái loại rung động này không giống như Thủy Kỳ Lân Ma Tôn và Chu Tước Ma Tôn, để cho linh hồn cũng bị run rẩy.

- Vậy kế tiếp ngươi có thể luyện hóa được a?

Cổ Mặc lại hỏi.

Tần Phàm nhẹ gật đầu, lại hít sâu một hơi, trực tiếp nuốt Ma chủng vào trong miệng.

Huyền Vũ Ma chủng kia tiến vào trong cơ thể, lập tức Tần Phàm cảm thấy tim mình truyền đến một cảm giác bế tắc, thật giống như bên trong bị chắn đầy bùn đất, làm cho người ta cảm thấy vô cùng khó chịu, hô hấp tựa hồ cũng xuất hiện khó khăn.

Tâm thần chìm vào trong cơ thể, liền cảm giác được nơi cửa tim, vầng sáng màu vàng đất do hư ảnh của Huyền Vũ Ma chủng phát tán ra, loại vầng sáng hoàng sắc này do Ma chủng phân hoá, lộ ra thập phần trầm trọng, cho nên hắn mới có loại cảm giác không thông này.

- Đây là có chuyện gì?

Trong lòng Tần Phàm không khỏi hơi run sợ, loại tình huống này ở lúc luyện hóa hai khỏa Ma chủng trước đều không có xuất hiện qua.

- Có lẽ mỗi một khỏa Ma chủng, phương thức Luyện Thể cũng không giống a.

Nhớ tới luyện hóa Thủy Kỳ Lân Ma chủng cùng Chu Tước Ma chủng bất đồng, lập tức trong lòng của hắn thầm suy nghĩ nói.

Sau đó bắt đầu thử khống chế tinh thần ý chí đi về phía đó, muốn thúc dục loại năng lượng Ma chủng bế tắc này, bắt đầu luyện hóa khí lực của mình.

Bành…

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận