Lúc này những người khác cũng chỉ phải nhẹ gật đầu, tuy ở trong Chân Vũ thánh địa, người Đại Ly quốc cùng Đại Càn quốc cũng tương đối ít tiếp xúc, nhưng đối mặt một địch nhân đáng sợ như Tần Phàm, bọn hắn cũng chỉ ngưng tụ thành một cổ rồi.
- Hướng Vũ huynh, ta xem chúng ta không bằng đi đường suốt đêm trực tiếp trở lại Thần Điện thánh địa, tốt nhất là đuổi tới trước Tần Phàm kia, như vậy chúng ta còn có một cơ hội ngăn cản hắn.
Tần Tinh Hà nghĩ một lát nói ra, bọn hắn quen thuộc Chân Vũ thánh địa, biết rõ trở lại Thần Điện, có một đoạn đường là phải trải qua.
- Tốt, chúng ta ở Long Hài cốc chờ hắn! Lúc này đây nhất định không thể để cho hắn rời đi.
Hướng Vũ cũng nhẹ gật đầu.
- Các ngươi yên tâm đi, chỉ cần lúc này đây thành công ngăn trở Tần Phàm, sự tình ta đáp ứng nhất định sẽ làm được.
Thấy ba người Vương Thư, Chu Hiểu, Hàn Tinh vào lúc này trầm mặc không nói, Tần Tinh Hà trấn an nói.
- Tần Phàm này đích thật là không thể lưu.
Ba người Vương Thư, Chu Hiểu, Hàn Tinh vào lúc này cũng chỉ có thể cùng chung mối thù rồi.
Sau đó mọi người liền nhanh chóng tiến đến phương hướng Thần Điện thánh địa, bọn hắn quen thuộc Chân Vũ thánh địa, tự nhiên có được phương pháp phân biệt rõ đường, sẽ không giống như Tần Phàm mất phương hướng.
Nhưng vào lúc này, khi những người bọn hắn vừa đi, sau lưng ước chừng hơn 100m, đằng sau một gốc cây khô héo, Tần Phàm đang ẩn nấp ở đó, đem đối thoại của chúng lần này đều nghe lọt vào trong tai.
Nguyên lai vừa rồi sau khi hắn bay đến không trung, cũng không có bay về phía trước, bởi vì hắn cũng không biết phương hướng, cho nên dứt khoát đi nước cờ hiểm, quấn đến đằng sau những người này.
- Ha ha, đã như vầy, thật đúng là cảm tạ các ngươi.
Tần Phàm nhìn phương hướng bọn người Tần Tinh Hà, Hướng Vũ rời đi, trên mặt mỉm cười, bởi như vậy, hắn sẽ không sợ tìm không thấy phương hướng tiến về Thần Điện thánh địa rồi.
Hơn nữa vừa rồi hắn thiếu chút nữa chết mất, hắn cũng không muốn nhẹ nhàng như vậy buông tha những người này. Đặc biệt là Tần Hạo Dương, người này biết rõ rất nhiều tin tức của hắn, nhất định phải mau chóng bỏ!
Hắn muốn đi săn lại!
Trong rừng rậm khô mộc, sương mù tràn ngập, Tần Phàm đi theo sau lưng bọn người Tần Tinh Hà cùng Hướng Vũ, không nhanh không chậm tiến về phía trước.
Dùng nhãn lực cùng thính lực của hắn, tăng thêm có nước thuốc mắt sáng kia trợ giúp, tầm nhìn của hắn so với những người phía trước kia càng thêm xa, cho nên hắn cũng không lo lắng sẽ mất dấu.
Xích Mộc phấn trên người hắn đã hoàn toàn thanh lý mất, bởi vì sợ không triệt để, còn cố ý dùng một loại dược thảo mùi thanh đạm khác bao trùm ở phía trên, cho nên cũng không lo lắng sẽ bị phát hiện.
Đám người Tần Tinh Hà cùng Hướng Vũ ở trong Chân Vũ thánh địa nhiều năm, đối với địa phương này tự nhiên là tương đối quen thuộc, Tần Phàm theo ở phía sau, đi một ngày một đêm, rốt cục chứng kiến hư ảnh Thần Điện thánh địa ở phía trước kia càng ngày càng rõ ràng.
Ngày hôm nay thời điểm hoàng hôn, ở trong tầm mắt Tần Phàm thấy được một sơn cốc thoạt nhìn hơi hẹp dài, ở giữa hai bên sườn núi trụi lủi kẹp lấy một đầu thông đạo thoạt nhìn cũng không tính rộng lớn.
- Cái kia chính là Long Hài Cốc?
Tần Phàm hơi trầm ngâm, thông đạo sơn cốc kia thoạt nhìn quanh co khúc khuỷu, chăm chú nhìn lại, ngược lại là có điểm giống một đầu Cự Long nằm ở đó.
- Đường huynh, tại sao ở đây gọi là Long Hài Cốc? Có phải bởi vì ở đây từng phát hiện hài cốt một đầu Cự Long hay không?
Sau đó hắn ngưng tụ thính lực, liền nghe được phía trước Tần Hạo Dương hướng Tần Tinh Hà hỏi.
- Ngươi nhìn xem hình dạng sơn cốc này, có phải rất giống một đầu Cự Long hay không? Lối đi kia nghe nói là đã từng có một đầu Cự Long bị cường giả giết chết, thời điểm từ phía trên rơi xuống ném ra đấy.
Tần Tinh Hà đáp:
- Mặt khác còn nghe nói hài cốt Cự Long kia, bây giờ còn đang ở trong thánh địa Thánh điện, nếu như ngươi có cơ hội được Thần Điện mời tiến vào nơi kia, sẽ được nhìn thấy.
- Đó là Thượng Cổ Cự Long chân chính? Hay là giống như Thiết Giáp Địa Long, Long dục yêu thú có được huyết mạch Thượng Cổ Cự Long?
Tần Hạo Dương lại hỏi.
- Đó là Thượng Cổ Cự Long chân chính đằng vân giá vũ, hô phong hoán vũ.
Tần Tinh Hà ngưng trọng nói:
- Nghe nói kỳ thật thực lực thậm chí còn xa xa cao hơn Võ Thánh.
- Thực lực cao hơn Võ Thánh? Vậy người giết chết nó là ai? Là thực lực gì?
Tần Phàm nghe đến đó, cũng không khỏi trong nội tâm khiếp sợ, tuy hắn đã ngầm trộm nghe Cổ Mặc đề cập qua, ở phía trên Võ Thánh còn có cường giả, nhưng mà một mực không có cách nào biết rõ cái kia đến tột cùng là cảnh giới nào.
- Trình độ giống như Thánh chủ sao?
Trong lòng của hắn lại âm thầm đoán, theo như lời của Cổ Mặc, hắn ở trong Chân Vũ Thánh điện trông thấy Thánh chủ kia, kỳ thật thực lực sâu không thể lường, rất có thể là tồn tại siêu việt Võ Thánh.
- Thượng Cổ Cự Long này, so sánh với Thánh chủ, Đao Vương, Viễn Cổ Ma Tôn, còn có Chân Vũ thần hư vô mờ mịt kia, cái nào sẽ lợi hại hơn? Thực lực của bọn hắn là cấp độ gì?
Sau đó trong nội tâm Tần Phàm lại âm thầm suy nghĩ, hắn từ bên trong Ma chủng cảm nhận được hình ảnh Viễn Cổ Ma Tôn kia lưu lại, cũng để cho hắn cảm giác được nó lợi hại hơn nhiều Võ Thánh, mà từ Đao Vương mộ cho đến cảm ngộ kia, Đao Vương này cũng lợi hại hơn Võ Thánh, về phần Thượng Cổ Cự Long cùng Chân Vũ thần kia lại là hoàn toàn không có cơ hội tiếp xúc.
Thánh chủ, chính là cường giả hắn chính thức tiếp xúc đến, rất mạnh, nhưng giống nhau là không cách nào biết trước đến tột cùng cường tới trình độ nào.
- Xem ra đối với cái thế giới này, ta còn có rất nhiều thứ không biết. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Trong nội tâm Tần Phàm trầm ngâm nói.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!