- Chuyện gì xảy ra?
- Sa Vũ hắn làm sao vậy?
- Chẳng lẽ phát bệnh sao?
- Ngươi choáng váng, cũng sắp trở thành Võ Tôn rồi, ở đâu ra bệnh tật chứ!
Lúc mọi người còn không hiểu ra sao lại nghe thấy một tiếng nổ mạnh nặng nề vang lên, ánh mắt mọi người có chút kinh ngạc dừng lại trên người Sa Vũ sắc mặt đột nhiên có chút trắng bệch. Lúc này nguyên võ giáp trên người hắn đã triệt để văng tung tóe, quần áo bên dưới cũng bị chấn thành phấn vụn, trên ngực, theo một cổ năng lượng rung nổ tung, một dấu quyền đỏ như màu cực kỳ chướng mắt xuất hiện dưới ánh mắt mọi người, một miếng đất lớn xuống lõm xuống.
Sắc mặt tái nhợt không có huyết sắc, Sa Vũ có chút gian nan cúi đầu xuống, nhìn qua vết máu nơi lồng ngực, lúc trước hắn cảm ứng được rất rõ một cổ ám kình mờ mịt đã sớm bám vào trên nguyên võ giáp của hắn, ngay khi hắn có chút buông lỏng liền vụng trộm bạo phát ra.
Thương thế tạo thành giống như cơ thể bị một đầu ác thú xông tới, chỗ ngực một mảng lớn huyết nhục mơ hồ, đồng thời cổ ám kình kia bộc phát cũng triệt để khiến thân thể vốn suy yếu của hắn, trực tiếp bị thương càng nặng hơn.
Thương thế kia thế thậm chí đã đến tình trạng khiến hắn không thể đứng thẳng, thân hình dưới lực trùng kích kia, chậm rãi bật ngược về sau.
Phốc phốc...
- Ngươi... Sao có thể như vậy...
Tiếp theo một ngụm máu tươi đỏ thẫm từ miệng Sa Vũ điên cuồng bắn ra, rơi vãi lên Quyết Chiến Đài đã thành phế tích trước mặt, giống như hoa mai đỏ nở rộ vậy, lộ ra có chút chướng mắt.
Bành! Thân thể của hắn ngay sau đó nặng nề ngã xuống mặt đất.
- Sao có thể như vậy?
Trên quảng trường Thần Điện, vào lúc này cũng có rất nhiều người phát ra nghi vấn như Sa Vũ, nghĩ mãi mà không rõ trên người Sa Vũ sao lại ẩn nấp một cổ kình khí như vậy, lại càng bạo phát ra vào lúc đối phương yếu ớt nhất như thế
Đây tuyệt đối là trí mạng
Tần Phàm vào lúc này cảm thấy cực kỳ bình tĩnh nhìn một màn trước mặt, cái này dĩ nhiên là do tự hắn đạo diễn
Vừa rồi khi so đấu với Sa Vũ hắn liền biết rõ, thực lực Sa Vũ rất mạnh, thậm chí còn trên hắn, cho nên nếu muốn chính diện chống lại đối phương, coi như sử dụng Vạn Ngưu Trùng Chàng cũng không phải đối thủ của Bát Hoang Cuồng Đao.
Nhưng Vạn Ngưu Trùng Chàng có trăm trọng Man Ngưu kình
Tần Phàm vừa rồi ngạnh kháng một chiêu với đối phương, lúc giao chiến Tần Phàm đại khái đã ẩn dấu thập trọng Man Ngưu kình ở trên người Sa Vũ, tạm thời không cho nó phát tác.
Khống chế được Man Ngưu kình tạm thời dùng hình thức năng lượng để bảo tồn không bộc phát, điều này cần lực khống chế rất mạnh, hơn nữa thông qua cổ khí kình này để cảm ứng được trạng thái của đối phương càng khó càng thêm khó, nếu không phải một thân kình khí của Tần Phàm đã điều khiển tự nhiên, công thêm sự đặc thù của Man Ngưu kình, hơn nữa ngũ giác đã đạt đến mức không tưởng nổi, vậy thì hắn không cách nào làm được.
Ngoại trừ Tần Phàm, coi như Võ Tôn bình thường cũng không được
Mặc dù chỉ là thập trọng Man Ngưu kình, nếu đánh chính diện lên nguồ Sa Vũ cũng không thể tạo thành thương thế cho đối phương, nhưng Sa Vũ vừa mới sử dụng võ kỹ bá đạo cường đại như Bát Hoang Cuồng Đao, nguyên võ chi khí của bản thân hắn cũng đã tiêu hao thật lớn, càng thổ một bún máu, tạm thời ở vào trạng thái suy yếu, đối với các loại cảm ứng đã không bằng vừa rồi, không chỉ mẫn cảm đối với kình khí hơi hạ thấp, hơn nữa thân thể cũng dễ dàng lộ sơ hở.
Huống chi hắn một mực chằm chằm vào Tần Phàm, một bên rất nhanh khôi phục trạng thái của mình, sao cũng không nghĩ tới lại có một cổ kình khí ẩn núp trong cơ thể.
Các nguyên nhân như thế đã khiến ý đồ của Tần Phàm thành công.
Nhìn thân hình Sa Vũ ngã xuống, Tần Phàm cũng nhanh chóng phản ứng lại, vào lúc này hắn đạp mạnh dưới chân, lập tức vội xông về phía Sa Vũ.
Hắn không thể buông tha Sa Vũ
Sa Vũ là một chuẩn Võ Tôn thiên phú vô cùng tốt, hơn nữa qua tiếp chút thời gian, tất nhiên sẽ trở thành Võ Tôn, năng lượng của Võ Tôn lớn hơn cường giả Linh Vũ sư rất nhiều, lúc hắn trở thành Võ Tôn cũng sẽ không với Võ Tôn bình thường.
Tần Phàm tuy rằng chưa hẳn sợ hắn, nhưng sợ hắn ngày sau sẽ dây dưa không ngớt
Vốn Sa Vũ hiện giờ thân thể đã bị trọng thương, hắn không nên lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, bất quá quyết chiến này lại không có trọng tài, mà ngay từ đầu Sa Vũ đã lộ ra sát cơ với hắn
Như vậy hắn càng thêm không cần khách khí
- Sa Vũ, nếu ngươi đã có chút giao tình với Nhiếp Bá Nhiếp Hải, vậy thì ngươi thay ta hỏi thăm bọn hắn một chút đi.
Sắc mặt Tần Phàm lạnh lùng, lấn thân đến trước mặt Sa Vũ, lạnh nhạt nói, sau đó không hề do dự --
- Tần Phàm... Ngươi thắng không thượng võ ...
Sa Vũ có chút không cam lòng trợn tròn mắt, muốn vãn hồi chút cơ hội.
Oanh
Nhưng nắm đấm của Tần Phàm cũng không vì lời Sa Vũ nói mà dừng lại, vẫn bộc phát ra một cổ khí kình mạnh mẽ, trực tiếp đánh lên lồng ngực hắn.
Sau đó cảm giác được năng lượng mang tính hủy diệt truyền đến từ lồng ngực, hắn rốt cục cũng không chống khỏi triệu hoán tử vong nữa, vốn thân thể đã bị trọng thương, giờ đãdần dần không còn tri giác.
- Được làm vua thua làm giặc.
Giết chết Sa Vũ, Tần Phàm lại bình tĩnh đứng lên.
Thắng không thượng võ?
Hắn cũng không tin nếu người té trên mặt đất là mình, Sa Vũ sẽ bỏ qua cơ hội như vậy.
Hắn sẽ không ngây ngơ như vậy.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!