Tần PHàm là Luyện Đan Sư!
Sau khi những lời này truyền đến quảng trường, tất cả mọi người đều yên lặng trong thoáng chốc..
- Điều này sao có thể?
Ngay lập tức, mọi người đều trợn mắt há hốc mồm khiếp sợ!
Không thể tin được!
Nếu như nói lúc Dịch Khuyết tự nhận mình là một gã Luyện Đan Sư thì mọi người còn có chút hoài nghi thì bây giờ Tần Phàm nói hắn cũng là một gã Luyện Đan Sư thì mọi người đều là triệt để không tin.
DỊch Khuyết 25 tuổi trở thành Luyện Đan Sư đã là thiên phú dị bẩm trăm năm khó gặp rồi, quá kinh thế hãi tục rồi! Mà Tần Phàm này mới chỉ là một thiếu niên 18 tuổi a, vậy mà hắn nói mình cũng là một gã Luyện Đan Sư!
Một gã Luyện Đan Sư 18 tuổi, hơn nữa còn là một gã Linh Vũ Sư đỉnh phong!
Cái này nói ra ai dám tin tưởng?
Nhìn cả thánh địa Chân Vũ này, thậm chí toàn bộ đại lục Võ Thiên, ngàn năm qua chưa từng có nhân vật nào như vậy a.
Nhưng Tần Phàm lại hết lần này đến lần khác đều sáng tạo nên những kỳ tích không ai có thể tưởng tượng nổi, người này chỉ có thể được xưng là người tạo nên kỳ tích, được thần phù hộ!
Mà câu nói kia của hắn nhất định có phân lượng!
Tuy mọi người đều không thể tin được nhưng trong tâm lại ẩn ẩn vẫn có chút tin tưởng.
Cuối cùng, quảng trường Thần Điện lại trở nên yên tĩnh lần nữa, hai mắt chăm chú nhìn lên màn sáng cực lớn trước mặt, quan sát hành động tiếp theo của Tần Phàm, nhìn thiếu niên áo xanh như được Thần phù hộ sẽ tạo nên kỳ tích gì tiếp theo.
Lúc này, khí thế tại tràng đã trung hòa với nhau.
Trên chiến đài đỉnh Tử Cấm, Dịch Khuyết nghe Tần Phàm nói hắn cũng là Luyện Đan sư cũng không khỏi hơi biến sắc, bất quá lại hồi phục rất nhanh, bình tĩnh nhìn Tần Phàm.
- Tần Phàm, nếu như ngươi muốn dối trá như vậy để ảnh hưởng tâm cảnh ta thì ngươi thật sự quá ngây thơ rồi. Ha ha, nếu ngươi nói ngươi là một gã Luyện Dược Sư thì ta còn thể tin nhưng dù là như thế đi nữa thì một gã Luyện Dược Sư đứng trước mặt ta cũng chẳng là cái gì cả.
Dịch Khuyết mở miệng, nhàn nhạt nói. Với tư cách là một gã Luyện Đan Sư, hơn nữa còn có thể luyện chế ra Cực phẩm đan dược như Võ Tôn Đan thì hắn có đầy đủ tư cách để ngạo mạn.
Hơn nữa, tại trận quyết chiến này, hắn có phải là Luyện Dược Sư hay không thì cũng không quan trọng, quan trọng là Đan dược Võ Tôn Đan đã thay đổi kết quá, không thể nghi ngờ gì nó có tác dụng mấu chốt.
Trong nội tâm Dịch Khuyết, dù Tần Phàm là một gã Luyện Dược Sư, chỉ cần không phải là Luyện Đan Sư thì đối phương vẫn chỉ là cấp Linh Vũ Sư đỉnh phong, coi như là luyện ra đan dược cấp Linh Hoàn thì tác dụng cũng không lớn.
Về phần Luyện Đan Sư thì Dịch Khuyết căn bản không tin tưởng.
- 18 tuổi là Luyện Đan Sư, có thể sao? (.
Vừa rồi, trong nháy mắt Dịch Khuyết bị câu nói kia của Tần Phàm ảnh hưởng một chút, không khỏi âm thầm tự trách mình ngớ ngẩn. Trở thành Luyện Đan Sư vô cùng khó khăn, cần thiên phú rất cao, hắn vô cùng rõ ràng điều này! Hắn có thể trở thành Luyện Đan Sư tôn quý ở tuổi 25, kỳ thật số mệnh quyết định rất lớn.
Nếu không có đỉnh Thiên Cơ trợ giúp thì hắn khẳng định không thể chạm tới cảnh giới huyền bí kia.
- Dịch Khuyết, ngươi cảm thấy ta đang lừa ngươi ư?
Tần Phàm có thể nghe ra ý tứ khinh miệt trong lời nói của Dịch Khuyết, nhưng hắn vẫn chỉ mỉm cười, biểu hiện ra ngoài vẫn thập phần tự tin.
- Ha ha, Tần Phàm, ta thừa nhận tu vi tâm cảnh và trình độ kiên định của ngươi là mạnh nhất trong Linh Vũ Sư ta từng nhìn thấy qua, thậm chí một vài Võ TÔn cũng kém hơn ngươi nhưng ngươi nên biết, tuy kiên định và tu vi tâm tĩnh có thể ảnh hưởng đến trận chiến nhưng thực lực mới là thứ quyết định kết quả chính thức! Hiện giờ ta đã có được thực lực Võ Tôn, cho dù ngươi trấn định như thế nào thì cũng không thể cải biến kết quả cuối cùng, đó chính là ngươi phải bại trận!
Dịch Khuyết cũng thập phần tự tin, lúc này hắn nhìn Tần Phàm với vẻ trêu tức, mở miệng nói lời khích bác.
- Đúng vậy, thực lực mới là nhân tố trọng yếu quyết định kết quả. Dịch Khuyết, chúng ta thập phần nhất trí ý kiến này đấy.
Tần Phàm giương mắt lên nhìn Dịch Khuyết, dù đối phương khinh thị như thế nhưng hắn vẫn không chút nhiễu loạn. Dưới khí thế áp bách cấp Võ Tôn của Dịch Khuyết, gần như là bị đè sấp nhưng hắn vẫn có thể bảo trì vẻ ngạo nghễ của mình.
- Đồng thời, đúng như ngươi nói, ngoài tu vi tâm cảnh ra thì Đan dược cũng được coi là một bộ phận thực lực cá nhân.
Hắn vẫn bình tĩnh tiếp tục nói, trong nháy mắt, một khỏa đan dược màu đen toát ra quang mang đỏ thẫm thần bí xuất hiện trên tay Tần Phàm.
Lúc Dịch Khuyết nhìn thấy khỏa đan dược này, sâu trong đôi mắt hắn hiện lên một tia kinh nghi nhưng hắn che dấu vô cùng tốt, người ngoài không thể nhìn thấy được.
- Đây là một khỏa Hồi Khí Đan, có thể giúp ta khôi phục lại thực lực đỉnh phong nhanh chóng!
Tần Phàm ngẩng đầu nhìn Dịch Khuyết, sau đó mở miệng nói ra, cơ hồ không khác gì câu nói của Dịch Khuyết lúc trước.
- Ha ha, Tần Phàm, ngươi thật quá ngây thơ! Mọi người đều biết ngươi chỉ tiến vào thánh địa Chân Vũ được nửa năm, ngươi có thể có được một khỏa HỒi Khí Đan thì có gì khó khăn?
Dịch Khuyết nở nụ cười, cảm thấy thủ đoạn đả kích khí thế của mình từ Tần Phàm có chút hạ cấp.
- Đúng vậy, người có thể luyện chế ra Hồi Khí Đan nhiều vô số. Bất quá, đây không phải là Hồi Khí Đan bình thường, ta gọi nó là Hồi Khí Đan siêu cấp. Hồi Khí Đan bình thường có thể khôi phục tám phần khí Nguyên Võ của Linh Võ Sư trong vòng một phút nhưng Hồi Khí Đan siêu cấp này có thể khôi phục toàn bộ khí Nguyên Võ bị tiêu hao chỉ trong 10s.
Tần Phàm cũng cười nhạo Dịch Khuyết, lơ đễnh nói.
Dứt lời, hắn trực tiếp bỏ khỏa Hồi Khí Đan siêu cấp trong tay vào miệng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!