Về đến biệt thự Trần Cảnh Vũ nhanh tay bế Nhạc Quân một đường lên thẳng phòng ngủ. Anh không đặt cô ở giường mà bế cô vào phòng tắm. “Em đứng chờ anh, anh pha nước tắm cho em để hạ nhiệt. Ngoan.” Anh nhanh chóng chuẩn bị nước, có điều người đằng sau cứ thế tự cởi bỏ đồ của mình sau đó từ phía sau ôm lấy anh. Tay vuốt ve da thịt bên trong áo anh, cô nóng anh cũng nóng. Trần Cảnh Vũ thở nặng nề cố gắng pha nước thật nhanh mới xoay người lại nhìn vợ yêu đã trần truồng trước mắt mình.
Anh cười bất đắc dĩ bế cô vào bồn tắm, sau đó anh cũng cởi bỏ đồ mình ngồi vào trong cùng cô. Vì để hạ nhiệt cho cô nên anh để nước lạnh, anh bôi sữa tắm khắp người cô một lượt mới xả nước. Nhạc Quân bị thuốc làm phiền, tuy nước lạnh làm dịu đi một phần nhưng lượng thuốc không nhẹ nên nước lạnh không thể giảm được thân nhiệt nóng bừng của cô bao nhiêu. Cô xoay người quỳ thẳng trước anh, hai tay ôm lấy cổ anh rồi nhẹ nhàng cúi đầu tìm môi anh hôn lấy hôn để. Trần Cảnh Vũ đã kiềm chế bản thân một hồi lâu, kiên trì đến lúc này xem như cũng quá giới hạn rồi.
Anh ôm chặt eo cô ghì sát vào thân mình hôn cô quay cuồng. Anh biết hiện tại cô cũng chưa tỉnh táo thậm chí còn mơ hồ nhưng anh biết cô nhận ra là anh nên mới nồng nhiệt như vậy. Chuyện ở khách sạn ngày mai anh sẽ xử lí thẳng tay, còn hiện tại không thể chống cự lại tiểu yêu tinh đang quấn quýt lấy mình mà cùng cô đắm chìm vào ngọn lửa đang không ngừng lan tỏa khắp mọi ngóc ngách trong cơ thể của cả hai. Anh không dính thuốc nhưng lại như dính thuốc, muốn cô đến cùng cực. Đặc biệt hình ảnh cô bị Đồng Tư Dật hôn kia khiến anh không thể chịu nổi.
Anh sợ cô bị cảm lạnh nên hôn một lúc liền lau khô cho cô mới rời khỏi phòng tắm. Vừa đặt cô lên giường anh đã trực tiếp vào cuộc, anh không dây dưa lâu như trước mà rất nhanh đã tiến vào thân thể cô chiếm đoạt. Anh thật sự như muốn nuốt trọn cô vào người mình.
Vì cô có thuốc kích thích nên đêm nay cô bạo dạn hơn ngày thường gấp nhiều lần, anh sợ cô mệt nhưng cô hết lần này đến lần khác đều đòi anh thỏa mãn, anh đương nhiên mừng còn không kịp, không biết đã cùng cô làm bao nhiều lần đến khi cả anh cũng mệt đến người đầy mồ hôi mới dừng lại.
Anh vuốt ve khuôn mặt tinh xảo hơi tái của cô, ánh mắt nhìn cô chỉ có yêu thương và cưng chiều. Anh biết bản thân có tính chiếm hữu mạnh với cô nhưng anh có chừng mực, anh hiểu rõ cô cũng yêu mình nhiều như thế nào. Anh luôn nâng niu, che chở tránh làm cô tổn thương. Vậy mà hôm nay anh lại để cô rơi vào tay bọn người xấu kia, anh không dám nghĩ nếu anh không đến kịp sẽ xảy ra chuyện kia. Nghĩ tới đây trên mặt anh quay lại vẻ lạnh nhạt, cặp mắt như vương tử cao cao tại thượng. Người đụng đến cô anh tuyệt đối anh sẽ khiến chúng sống không bằng chết.
Sáng hôm sau Nhạc Quân tỉnh giấc, đầu cô hơi đau. Cô nhìn trần nhà, như có cảm giác quay sang thấy Trần Cảnh Vũ đang ôm mình ngủ. Cô cố gắng nhớ lại chuyện xảy ra tối qua. Vừa nghĩ tới cả người khẽ run rẩy. Cô bất an vùi mặt vào ngực anh ôm chặt anh không dám thả lỏng tay.
Trần Cảnh Vũ phát hiện nên mở mắt ra thấy cô gái đang ôm chặt mình hơi run rẩy. Anh giật mình đau lòng khẽ gọi: “Quân Quân.”
Cô không nhìn anh chỉ một mực vùi vào lòng anh thủ thỉ: “Cảnh Vũ, đêm qua...em..em”
Anh đau xót ôm mặt cô hôn nhẹ lên trán cô một cái, anh lắc đầu: “Không sao cả.” Anh nhìn đôi mắt ngập nước của cô trái tim như bị siết chặt đau đớn vô cùng.
Nhạc Quân nghe anh nói thì thở phào, cô dần bình tĩnh lại ngồi thằng dậy tay đặt trên eo bụng anh tự nhiên. Trần Cảnh Vũ nhìn chăm chú cô chuẩn bị nghe cô gái nói gì đó, anh vòng tay ôm thắt lưng mảnh mai cô nhẹ vuốt ve.
“Có người bỏ thuốc em, sau đó có hai tên đàn ông kéo em vào một phòng khách sạn. Bọn chúng...” Cô uất ức đến tức nghẹn không thể nói được gì nữa. Nhạc Quân khóc ầm lên.
Trần Cảnh Vũ vẫn còn đang chăm chú lắng nghe cô nói không ngờ lại thấy cô cứ vậy mà khóc đến thương tâm. Anh chua xót xót ngồi dậy ôm cô vào lòng: “Ngoan, anh sẽ xử lý bọn chúng. Đừng khóc, anh xót lắm.” Anh vỗ về tấm lưng đang không ngừng run rẩy của cô, tiện tay anh kéo dây áo ngủ của cô lên vai. Anh hôn lên bờ vai ngọc ngà của cô gái.
“Suýt nữa em...Cảnh Vũ...lúc đó em bất lực đến cùng cực. Em nghĩ nếu xảy ra chuyện đó em sẽ không thể sống nổi mất. Huhu” Cô dụi cả mặt mình vào ngực anh, nước mắt nước mũi gì cũng đều thấm ướt hết trên áo anh.
Trần Cảnh Vũ bế cô ngồi trên người mình, anh nâng cằm cô lên đối diện với mình. Không chịu được ánh mắt lo sợ lại uất ức kia anh cúi xuống hôn môi cô thật sâu thật ướt át. Mãi một lúc mới rời khỏi bờ môi vẫn còn sưng. “Có anh đây rồi. Ngoan.”
Sau một lúc được anh dỗ dành cô mới khẽ ừm một tiếng, âm thanh như mèo nhỏ kêu khiến cả tim gan gì của Trần Cảnh Vũ cũng tan chảy. Cô ngoan ngoãn, lương thiện như vậy anh yêu cô bao nhiêu cũng không đủ. Tính anh có thù sẽ báo, anh xưa nay chưa bao giờ biết lưu tình với kẻ thù. Mà hiện tại bọn chúng dám động tới vợ anh thì xác định ngày không còn nhìn thấy bầu trời của chúng đã đến. Anh chắc chắn sẽ để cho bọn chúng sống một cách khổ sở, ghê tởm.
Sau khi điều tra, xác nhận mọi chuyện đặc biệt khi Trần Cảnh Vũ xem đoạn băng ghi hình trong khách sạn kia. Anh liền đập nát điện thoại. Đây không chỉ chạm đến giới hạn của anh mà còn đụng tới thế giới của anh. Không cần nói cũng hiểu rõ lần này Trần Cảnh Vũ sẽ ra tay tàn bạo đến mức nào.
Lạc Ly Na, Lại Di Tranh bị Đồng Tư Dật nhốt trong hầm tối bị cưỡng bức tập thể đến suýt mất mạng.
Trần Cảnh Vũ ép Đồng Tư Dật giao người, anh không phải trưng cầu mà là ra lệnh.
Tại căn phòng nào đó.
Lạc Ly Na, Lại Di Tranh co ro quỳ sụp xuống trước mặt người đàn ông như vương tử.
“Cảnh Vũ, cầu xin anh. Xin tha cho em một mạng.” Cô ta vừa nói vừa quỳ vừa bò đến gần Trần Cảnh Vũ nhưng bị hộ vệ bên cạnh đá quật trở lại.
“huhu Cảnh Vũ, niệm tình dì Chu tha cho em. Em dại dột bị cô ta lợi dụng, lôi kéo. Xin anh tha cho em, em làm trâu làm ngựa cho anh đều được.” Lại Di Tranh tin Trần Cảnh Vũ vẫn còn chút tình cảm mà tha cho mình, cô vạn lần tính cũng không thể tin được Nhạc Quân quá quan trọng với Trần Cảnh Vũ.
Lạc Ly Na nghe cô ả kia đổ tội cho mình liền lao tới tát cô ta một cái: “ Con đ*, mày dám giá họa cho tao. Người muốn Tần Nhạc Quân chết nhục nhã nhất không phải mày à.” Cô ta như điên lên tát tới tấp vào mặt Lạc Ly Na.
Cứ thế hai ả điên cuồng lao vào cào xé nhau trước Trần Cảnh Vũ. Anh thực tế rất ghê tởm hai ả nhưng anh vẫn muốn chính mình đập nát sự đê tiện kia của hai người phụ nữ độc ác này.
“Dừng lại.” Giọng nói lạnh tanh hơi rợn người vang lên trong căn phòng đáng sợ này, khiến cả hai ả đang đánh nhau rùng mình dừng lại động tác.
Trần Cảnh Vũ không thèm liếc hai cô ta chỉ vuốt ve nhìn chằm chằm chiếc nhẫn trên tay mình. Khoảng một phút anh ngẩng mặt lên, cặp mắt không chút tình cảm nào chỉ có khinh thường, ghê tởm nhìn hai người Lạc Ly Na, Lại Di Tranh. Giọng nói như đến từ địa ngục lại như đến từ vùng băng lạnh nhất thế gian vang lên: “Các cô động tới tôi dựa vào mức độ tôi còn suy xét. Nhưng các cô dám tính kế vợ tôi vậy không đơn giản là chết. Chết quá đơn giản.” Anh ngừng lại hai giây tiếp túc: “Quân Quân đã từng tha thứ cho lỗi lầm của hai người, nếu không phải cô ấy tha thì tôi đã xử hai cô từ lâu rồi. Hai cô nên biết địa vị của mình ở đâu, trong thế giới của tôi hai người chỉ như hai hạt cát không hơn không kém. Nhưng dần dần tôi thấy các cô còn giống loại dòi trong thức ăn phế phẩm thì đúng hơn. Dơ bẩn, ghê tởm ai cũng ghét. Vốn dĩ nếu hai người dừng lại mọi việc từ trước tôi đã cho một con đường sống. Nhưng lá gan các cô cũng lớn lắm, đến vợ tôi cũng dám hãm hại. Tôi nói cho các cô rõ, cô ấy không chỉ là vợ tôi mà cô ấy là cả thế giới này của tôi. Chỉ cần cô ấy mất một sợi tóc tôi cũng sẽ không tha cho các người. Mạng cô ấy còn quan trọng hơn cái mạng này của tôi. Các người đã xâm phạm vào người con gái duy nhất tôi yêu vậy thì các cô cũng không cần thấy mặt trời nữa.” Trần Cảnh Vũ dứt lời không đếm xỉa gì tới tiếng van xin la hét của hai cô ả mà phất tay ra hiệu cho thuộc hạ liền rời đi.
Đến mãi sau này Nhạc Quân mới biết Trần Cảnh Vũ đã vì cô mà tàn nhẫn hủy hoại hai cô ả ra sao. Cô tuy có hơi kinh hoàng nhưng cô hiểu tính anh, anh sẽ không tha cho bọn chúng.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!