Nữa tháng sau (cuối tháng 9) Nhạc Quân chính thức chuyển đồ đạc đến nhà Trần Cảnh Vũ.
Từ lúc kết hôn đến giờ Nhạc Quân cũng có ghé nhà Trần Cảnh Vũ hai, ba lần nên cũng khá quen thuộc.
Hành lý của cô chủ yếu là quần áo, giày dép, túi xách, mỹ phẩm,…còn lại nhà Trần Cảnh Vũ đã có sẵn nên không cần phải mang theo thêm gì nữa.
Sắp xếp mọi thứ cũng đến 11h trưa. Trần Cảnh Vũ cũng giúp cô sắp xếp giày dép, túi xách. Cô thấy anh ngồi xổm dưới nền nhà giúp cô dọn dẹp. Khung cảnh ấy thật ấm cúm hạnh phúc. Cô không thể tưởng tượng một người cao ngạo như anh lại có thể đối xử hết mực ôn nhu với cô như vậy. Nhạc Quân thầm nghĩ, như vậy cô còn cầu gì hơn. Cô chính là cô gái hạnh phúc nhất trên đời này rồi.
Lúc cô ra khỏi phòng đã ngửi được mùi thơm của đồ ăn khắp nhà. Cô tới gần nhà bếp thấy Trần Cảnh Vũ đang nấu ăn. Cô đứng nhìn bóng lưng lạnh lùng, vững trãi của anh đôi mắt bỗng cay cay. Nhạc Quân tiến lại gần nhẹ nhàng đưa tay ôm lấy vòng eo săn chắc của anh.
Trần Cảnh Vũ giật mình, cả người cũng cứng đờ. Tuy đã là vợ chồng nhưng cả hai cũng không thân mật, đây là lần đầu tiên anh thấy cô chủ động như vậy. Nhưng chỉ vài giây sau đó Trần Cảnh Vũ đã đặt vá trên bếp, anh nắm lấy đôi bàn tay mềm mịn đang ôm mình. Anh xoay người lại đối diện cô.
Anh thân mật vuốt ve khuôn mặt trắng mịn như hoa sứ của cô, khi nhìn rõ đôi mắt sắp chực trào nước mắt anh lo lắng, khẽ giọng âu yếm: “Sao vậy? Tâm trạng không tốt sao?”
Nhạc Quân lắc đầu càng ôm chặt lấy Trần Cảnh Vũ, cô nghẹn ngào nói: “Là em cảm động. Sao anh lại tốt với em như vậy, em không có gì để xứng đáng với anh cả.” Cô càng nói nước mắt cứ vậy tuôn trào thấm ướt lên áo Trần Cảnh Vũ.
“Ngốc. Không có xứng hay không xứng. Anh chỉ biết em chính là người con gái anh thích, cũng là người vợ duy nhất đời này của anh. Anh không tốt với em thì tốt với ai hả?” Cô gái của anh tốt đẹp như vậy, đối với anh cô là người con gái hoàn hảo nhất rồi. Cô thế mà lại tự ti. Xem ra anh phải dần dần chứng minh cho cô thấy, tình yêu của anh không có phân biệt điều gì cả. Chỉ có anh thích cô, như vậy là đủ rồi.
Trần Cảnh Vũ nhẹ nhàng lau đi giọt nước mắt trên má cô gái.
“Cảnh Vũ!”
“Hửm?”
“Cảnh Vũ!”
“Ừm!”
Nhạc Quân không hiểu sao, lúc này chỉ muốn gọi tên anh mà không có lí do.
“Cảnh…” Chữ Vũ đã bị Trần Cảnh Vũ dùng môi chặn lại. Anh siết chặt lấy eo Nhạc Quân, môi nhẹ nhàng hôn lên cánh môi mềm mịn của cô. Xúc cảm mềm mại khiến cả da đầu anh tê tái lại say mê. Anh nhấc cả người Nhạc Quân ngồi trên bàn trong phòng bếp. Nhạc Quân hô lên một tiếng, nhân thời cơ này anh tấn công vào trong khoang miệng cô. Đầu lưỡi anh linh hoạt chơi đùa với lưỡi cô. Anh nghĩ thầm hôn người mình thích thật hạnh phúc và sung sướng. Không phải anh chưa từng hôn, thật ra thì là anh bị người ta cưỡng hôn. Nhưng cũng chỉ chạm qua môi, còn đây vẫn là lần đầu tiên anh chủ động hôn sâu thế này.
Qua một lúc Nhạc Quân khó thở Trần Cảnh Vũ mới từ từ rời khỏi môi cô. Trán anh chạm vào trán cô, thỉnh thoảng khẽ chạm vào môi cô mút cắn nhẹ. Anh thật con mẹ nó nghiện rồi.
Chỉ với cô anh mới ham muốn như vậy.
“Ăn cơm nhé.” Vì mới ý loạn tình mê trong nụ hôn nóng bỏng vừa rồi nên giọng Trần Cảnh Vũ có chút trầm khàn, nhưng lại quyến rũ mê hoặc đến lạ.
Lúc này cả khuôn mặt đến cần cổ đến tận mang tai của Nhạc Quân đã đỏ bừng vì xấu hổ, nên cô gục đầu vào bờ vai của anh.
Trần Cảnh Vũ thấy cô gái ngại, anh khẽ cười ra tiếng sau đó ôm cô đến bàn ăn.
Anh xoa mái tóc cô cưng chiều nói: “Anh dọn đồ ăn ra liền. Em chờ lát nhé.”
Cô ngoan ngoãn đáp “Vâng” mắt lại không dám nhìn thẳng vào anh.
Rất nhanh đồ ăn được dọn lên, Nhạc Quân lúc này đã đỡ ngại ngùng. Cô phụ anh lấy bát, đũa.
“Vẫn còn xấu hổ sao?” Người nào đó thỏa mãn được hôn mỹ nhân nên tâm trạng vô cùng tốt, lại nổi lên ý trêu chọc cô gái nhỏ.
Nhạc Quân liếc anh một cái không đáp, gắp đồ ăn đưa vào miệng ăn rất tự nhiên. Ờ thì để tránh việc bị chọc.
“Thể lực của em hơi yếu. Sau này anh sẽ luyện tập dần cho em.” Trần Cảnh Vũ rất tự nhiên gắp thịt bò vào bát Nhạc Quân, trên mặt tràn đầy ý cười.
“Cái gì mà thể lực em yếu.” Vừa hỏi xong cô ý thức được ý của anh nói là gì cả mặt lại đỏ bừng lên. Cô liếc anh một cái tiếp tục ăn cơm.
Qua trưa Trần Cảnh Vũ phải về công ty. Trước khi đi, anh khẽ hôn lên trán cô một cái mới rời khỏi nhà.
Nhạc Quân lấy sách thời trang cô đặt ở Amazon ra đọc. Cô khá thông mình nên tự học cũng không quá khó.
Tự học xong, Nhạc Quân lại đọc tin cũng như tìm hiểu về những màn trình diễn các ứng cử viên cuộc thi Miss World (Hoa hậu quốc dân) những năm trước.
Nhạc Quân đặc biệt chú ý đến tân hoa hậu 3 năm trước Khúc Từ Giai. Cô gái đã yêu Trần Cảnh Vũ một cách điên cuồng theo lời kể của San San.
Tuy nhiên những bài liên quan tới cô ta đã bị gỡ hầu hết. Chỉ còn vài clip là còn giữ lại. Xem ra năm đó, người dân đã tẩy chay triệt để cô ta.
Nhìn qua hình ảnh Nhạc Quân thấy Khúc Từ Giai rất xinh nhưng để gọi là hoa hậu đúng là chưa thuyết phục được mọi người.
Thế giới này thật quá bất công. Người xứng đáng lại bị vùi lấp, người bất tài lại vì có chống lưng mà đứng đầu, đè ép người có tài.
Trên trang chính thức của cuộc thi đã thông báo thể lệ cũng như thời gian diễn ra giải đấu.
Vòng loại online mở nhận hồ sơ từ ngày 2 đến ngày 20 tháng 10. Ban tổ chức sẽ lọc hồ sơ nhiều lần theo tiêu chuẩn quy định về nhiều mặt như nhan sắc, số đo ba vòng, học thức, chiều cao, ngoại ngữ, nhạc cụ, bằng cấp, chứng chỉ, giải thưởng…chọn ra 100 thí sinh xuất sắc bước vào vòng bán kết.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!