Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

ĐẲNG CẤP CHỒNG YÊU

Tiếng sập cửa vang lên Nhạc Quân đã bị anh ấn lên ván cửa hôn. Môi cô bị thương dù có hơi đau nhưng hiện tại chút đau đó cũng bị vùi dập trong lửa tình cháy bỏng.

Khúc nhạc dạo ở quán bar đã bị bỏ qua một bên, cái gì mà cãi vã, cái gì mà phong sát, cái gì mà kết hôn. Hiện tại trong tâm trí của anh và cô chỉ có tâm hồn và thể xác đối phương. Không có vấn đề nào có thể xâm phạm.

Sự điên cuồng không của riêng anh mà cả cô đêm nay cũng không kém.

Trần Cảnh Vũ cởi áo len và quần jean vướng víu của Nhạc Quân vứt xuống đất không thương tiếc. Tay nhào nắn một bên ngực của cô qua lớp áo lót. Hôn đến khi cả hai thở dốc, anh mới rời khỏi môi cô.

Anh không tiếp tục hôn mà nhìn cô từ trên xuống dưới, anh nhìn tỉ mỉ từng chút một. Nhìn đến mức không bỏ xót một chi tiết nào thân thể cô gái.

Nhạc Quân hết chịu nỗi liền đập tay anh hơi thở không ổn định gọi: “Này, anh đừng nhìn nữa.”

Trần Cảnh Vũ cười khẽ bóp nhẹ ngực cô, giọng nói khàn khàn quyến rũ thổi vào tai cô: “Ngắm bao nhiều lần vẫn phải cảm thán, có được thân thể em đúng là kiếp trước anh chính là sứ giả địa ngục.”

Nhạc Quân bật cười vì câu nói đậm chất trẻ con của anh. Cũng không nói gì cô đưa tay cởi sơ mi anh ra.

Trần Cảnh Vũ bắt đầu hôn từ trên xuống dưới, hôn không xót chỗ nào trên người cô. Tiếng hôn mút trên da thịt trong không gian không tiếng động, chỉ có tiếng điều hòa nhè nhẹ. Ái mụi và dụ hoặc cùng với mùi hương quen thuộc của cả hai hòa làm một đúng là chất xúc tác hoàn hảo cho chuyện tiếp theo.

Anh đưa tay ra sau lưng cô nhẹ nhàng cởi bỏ được áo ngực. Bộ ngực vừa phải, mềm mại trắng mịn được tự do theo tiếng thở dốc của cô đung đưa trước mặt anh cực kỳ câu hồn đoạt phách.

Anh không do dự ngậm lấy một bên, tay kia xoa bóp bên còn lại không theo quy luật. Một mực dày vò, nắn bóp đến biến dạng.

Dần dần tay anh lần mò đến khu vực tam giác bí ẩn của người con gái, qua lớp quần lót mỏng nhẹ nhàng ma sát. Phát hiện bên dưới đã ướt đẫm, Trần Cảnh Vũ khẽ cười.

Đến khi mảnh vải cuối cùng trên người Nhạc Quân cũng không còn anh mới quay trở lại hôn môi cô, hôn đến ý loạn tình mê. Anh rất thành thục đưa tay tách hai đùi cô ra, sau đó nhanh chóng xoa nắn nơi rừng rậm, ướt át anh thèm muốn kia.

Nghe tiếng rên kiều mị của cô càng kích thích anh lộng hành.

Trêu chọc đến khi mạch nước trong người cô tuông ra như vũ bão anh mới dừng lại, rút tay ra khỏi nơi khiến anh thần hồn điên đảo.

Anh tự tay giật phăng áo sơ mi của mình ra, sau đó là thắt lưng cuối cùng chỉ còn chiếc quần lót không đủ bao bọc vật đàn ông đã căng cứng, trướng đau.

Nhạc Quân nhìn thân thể người đàn ông không chút mở thừa, da trắng nhưng càng tôn lên nét quyến rũ hiếm gặp. Cả người không mảnh vải áp vào cơ thể nóng như lửa đốt của anh, đôi mắt cô ánh lên một tầng nước mơ hồ, bờ môi đỏ mọng vì vết thương khiến nó trở nên dụ hoặc hơn bao giờ.

Nhạc Quân ôm thắt lưng anh thật chặt nhón chân hôn lên cằm, yết hầu, xương quai xanh, đến bờ ngực rắn chắn của anh. Nhìn điểm hồng nhợt nhạt trước ngực kia cô không nhịn được mút lấy nó.

Nghe tiếng hừ của người đàn ông, cô vô cùng thỏa mãn. Tay dịu dàng cởi đi chiếc quần lót đáng ghét kia.

Nhạc Quân nhìn tiểu Cảnh Vũ vừa thoát khỏi màn bọc lập tức dựng đứng khiến cô đỏ mặt không dám nhìn tiếp. Cô thở hắt một cái hướng đến môi anh hôn.

Răng lưỡi cuống quýt phát ra những âm thanh mờ ám.

Cả hai đều trần trụi nguyên thủy nhất trước mắt đối phương nhưng đều không hướng phía giường ngủ.

Trần Cảnh Vũ đặt cô vừa đứng vừa ngồi ở kệ giày dép bằng gỗ.

Tất cả những gì hiện tại anh muốn chỉ có cô, quá khứ hiện tại hay tương lai ở bất cứ khoảnh khắc nào anh cũng chỉ muốn một mình cô.

Nhạc Quân nhìn đôi mắt đục ngầu tràn đầy dục vọng của anh, thân dưới được anh xoa nắn khiến cô khó chịu.

Trần Cảnh Vũ nâng một chân cô lên để cô kẹp thắt lưng mình, một chân anh chống lên kệ gỗ. Tay ôm chặt lấy hai bờ mông tròn đầy của cô, đẩy thắt lưng mình xâm nhập vào cơ thể cô theo tư thế hoang dại nhất cũng sâu nhất.

Nhạc Quân đau đớn hét lên một tiếng, tay cô bám chặt hai vai anh theo cử động dưới thân cong eo ngửa đầu ra sau. Do vậy bộ ngực của cô cũng được đẩy lên trước mặt anh.

Trần Cảnh Vũ cúi đầu ngậm lấy ngực cô mút liếm không ngừng nghỉ, bên dưới theo tiếng rên của cả hai càng sâu và nhanh hơn.

Một lúc sau Nhạc Quân đưa tay ra sau nắm chặt lấy kệ gỗ, càng thoải mái để anh nhịp nhàng ra vào hơn.

“Quân Quân…gọi anh.” Giọng anh khàn đặc dụ dỗ.

Nhạc Quân đang trong cơn mê tình những vẫn nghe được lời anh thủ thỉ. “Vũ…ưm…nhanh quá.”

“Thích không?” Anh đẩy mạnh một cái khiến cô nhíu chặt mày, hai tay báu chặt vào kệ gỗ.

Giọng nói có chút run rẩy: “Thích ạ..”

Tốc độ ra vào càng lúc càng nhanh khiến cả hai đều rên la một cách thoải mái, cảm giác như đang bay bổng trên không trung.

Một lúc sau Nhạc Quân mềm nhũn cả người không thể chống đỡ được anh ôm lấy. Cô dựa vào ngực anh thở hổn hển, mồ hôi hai người tuôn ra như suối.

“Mình đổi tư thế nhé.” Trần Cảnh Vũ không ngừng đẩy thắt lưng, tay nhấn eo cô vào mình. Anh nhìn xuống nơi đó của hai người siết xao quấn chặt vào nhau, quá kích thích. Khiến anh càng điên cuồng không biết mệt là gì.

Không đợi cô lên tiếng, anh từ từ rút nó ra khỏi người Nhạc Quân sau đó xoay người cô lại để hai tay cô chống lên kệ gỗ.

Nhìn sóng lưng tuyệt đẹp cùng với bờ mông tròn đầy, nhìn xuống thêm nữa là dịch thủy đang chảy ra từ cửa huyệt của cô len theo hình dáng của đôi chân nuột nà trắng mịn. Một khung cảnh quá dụ tình và dâm mỹ khiến Trần Cảnh Vũ liên tục nuốt nước miếng.

Anh thở nặng nề đưa tay giữ lấy cặp đào đung đưa của cô, cảm nhận được mồ hôi trơn ướt lại nóng bỏng như đâm thẳng vào tận sâu trong tim gan anh, trận mê luyến sống động vừa qua làm sao đủ thỏa mãn được cơn mê tình đang bừng bừng rực lửa chứ.

Anh vừa nắn bóp ngực cô vừa hôn theo sóng lưng của cô. Một đường đến cặp mông gợi tình trước mắt, lúc này anh quỳ một chân xuống khom người hôn lên cặp đào mộng nước tròn trịa chỉ thuộc về anh. Chỉ anh mới được làm mọi thứ với nó.

Nhạc Quân bị anh trêu đùa đằng sau khiến cô không ngừng rên rỉ, eo nhỏ cũng vặn vẹo theo từng cái hôn của anh.

Theo dòng dịch trắng đang lưu lại trên đùi cô, anh tách hai chân cô dạng rộng ra từ từ liếm dần lên tới hang động đầy nước. “Ưm…” Nhạc Quân run rẩy rên lên từng đợt. Cô không biết rằng chính âm điệu mị hoặc đó câu dẫn Trần Cảnh Vũ ra sao.

Trêu chọc cô đủ anh mới tiến vào bước quan trọng.

Trần Cảnh Vũ thẳng lưng siết chặt vòng eo nhỏ nhắn của cô, tay kia nâng một chân cô lên không do dự đẩy thắt lưng một đường tiến thẳng vào cửa huyệt đã mở rộng của cô.

Bị nơi đó của cô siết chặt anh sảng khoái gầm một tiếng, sau đó eo lưng bắt đầu nhịp nhàng luân động.

“Thoải mái không em?” Tiếng bạch bạch hai bộ phận dưới thân va vào nhau thật quá câu hồn. Anh hôn bờ lưng thon mịn ướt át mồ hôi của cô, càng hôn càng động mạnh dưới thân không ngừng nghỉ.

Nhạc Quân thật sự rất mỏi người vì tư thế đứng như thế này, cô nhíu mày giọng nức nở: “Em mỏi tay.”

Vừa nghe cô nói anh chậm lại động tác bên dưới, hai tay ôm hẵn người cô. Dùng hai tay đỡ cả cơ thể cô, thấy cô thoải mái anh khẽ cười bắt đầu đâm mạnh hơn.

Tiết tấu quá nhanh khiến Nhạc Quân gần như không thể thở nổi, cô bám chặt vào cánh tay của anh thở dốc. Được anh xoa bóp trước ngực khiến cô thoải mái hơn, khi quen dần với tư thế này Nhạc Quân cũng theo đó nhón chân đưa mông đẩy ra sau giúp vật đàn ông của anh vào sâu hơn.

Trần Cảnh Vũ quá sung sướng với loại kích thích này thân dưới càng lúc càng nhanh và mạnh hơn. Giống như vũ bão ập đến Nhạc Quân gần như suýt ngất trong vòng tay anh. “Vũ…em…không chịu nổi.”

Nghe âm thanh nức nở của cô nếu bình thường anh sẽ dịu dàng hôn môi cô nhẹ nhàng ôm cô nhưng vào lúc này anh lại lờ đi ra sức chiếm hữu thân thể cô. Mồ hôi trên người anh chảy ròng ròng, đâm mạnh vào người cô thêm một hồi mới gầm một tiếng thở dốc dừng lại.

Anh ôm chặt cô vào người mình, vật kia vẫn còn trong cơ thể cô. Đầu anh gối lên vai cô, hơi thở nóng như lửa phả vào cổ cô ngưa ngứa.

Anh hôn mút nhẹ cần cổ thon gầy của cô, tay không yên phận nắn bóp bộ ngực phía trước. Thỉnh thoảng lại ngậm dái tai của cô. Nghe tiếng rên như mèo của cô mới bật cười rút ra.

Vật kia vừa giải thoát ra khỏi, Nhạc Quân thở hắt một hơi xoay người mệt mỏi dựa vào ngực anh.

Trần Cảnh Vũ ôm chặt cô sát vào người mình dỗ dành. Anh đã làm cô hơi mạnh bạo rồi.

Có điều anh không kiềm chế được.

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận