Hôm nay Trần Cảnh Vũ phải dự một buổi tiệc thượng lưu vô cùng quan trọng nên anh không thể từ chối như mọi lần. Đây là buổi tiệc giao lưu của giới tài chính, kinh doanh tổ chức ba năm một lần do Tống gia chủ trì. Tống gia là gia tộc có quyền thế không kém Trần gia, là vua bất động sản trong nước. Mà bữa tiệc này quy tụ vô số nhân vật quyền quý, xuất chúng và cần phải có thiệp mời mới có thể tham dự được. Mỗi nhân vật được mời có thể dẫn theo bạn đi cùng. Vì vậy nói là buổi tiệc của giới tài chính nhưng cũng có nhiều nghệ sĩ tham gia như hai vị vừa vào cửa chẳng hạn.
Người đàn ông thân mặc bộ vest đen được may cắt vô cùng tỉ mỉ tôn lên vẻ đẹp nam tính, dáng người cao chuẩn, trên mặt người đàn ông lúc này vô cùng nghiêm túc không treo nụ cười giễu cợt như thường ngày. Bên cạnh anh là cô gái trẻ trung, sắc sảo trong bộ váy dạ hội đỏ rượu, đuôi cá dài xẻ tà sâu trên đùi làm nổi bật được dáng người quyến rũ, gợi cảm thu hút cánh đàn ông. Hai người này không ai khác chính là Đồng Tư Dật và Lạc Ly Na. Mặc dù anh không muốn tiếp tục quan hệ yêu đương với cô ta nhưng trong những tiệc rượu như thế này vẫn cần cô ta thêu dệt thêm sức hút của bản thân.
Sự xuất hiện của hai người này đã thu hút vô số ánh mắt trong sảnh tiệc, nữ thì say mê ngắm Đồng Tư Dật, nam thì dùng ánh mắt khao khát với Lạc Ly Na. Một bộ phận nữ còn ghen ghét Lạc Ly Na ra mặt.
“Nhìn cô ả Á hậu kìa, cuối cùng cũng là bám đàn ông thôi.”
“Chứ còn gì nữa, nhìn như hồ ly tinh vậy. Bảo sao không thể đăng quang Hoa hậu.”
“Nghĩ sao vậy, nhìn xem cô ta có mấy phần so sánh được với Hoa hậu Nhạc Quân. Nổi tiếng được một chút còn không phải là nhờ Đồng tổng à.”
“Thì đó, thấy cô ta giật cái danh hiệu Á hậu cũng chả xứng nữa.”
“Haizz thôi kệ đi, dù sao nhìn cô ta cũng chả cao quý gì chỉ thấy ánh mắt muốn quyến rũ đàn ông thôi.”
Một lát sau Âu Dương Cát dẫn theo Âu Dương Tịch vào sảnh, mọi người đều rõ hai người là anh em nên cũng vui vẻ đến chào hỏi. Hôm nay Âu Dương Tịch diện bộ váy trắng cúp ngực vô cùng duyên dáng.
Vu Tuấn Ân mang theo Đặng San San đi cùng. Đây là lần đầu tiên Đặng San San tham dự bữa tiệc sang trọng, quyền quý như thế này. Cô có hơi hồi hộp, lo lắng sợ sẽ làm mất mặt Vu Tuấn Âu. May mắn có Âu Dương Tịch nên hai người nhìn thấy nhau liền sáp lại bỏ hai người đàn ông kia một bên.
Khi khách khứa gần như đến đông đủ, lúc này cửa đại sảnh mở ra một lần nữa. Người đàn ông cao 1m88 xuất hiện ở cửa khiến mọi người đều không chớp mắt nhìn về hướng anh. Anh mặc vô cùng đơn giản, áo sơ mi đen bên trong, bên ngoài là chiếc áo khoác dạ dài màu ghi tôn thêm thân hình cao lớn của mình. Quần tây đen vừa chân, thêm đôi giày da màu nâu khoe trọn đôi chân cực phẩm. Chỉ một bộ trang phục đơn giản nhưng khí chất vương giả cùng vẻ mặt lạnh như băng của anh đều khiến cho mọi người đều cảm thấy áp bức và khó thở.
Trần Cảnh Vũ đi cùng Nguyễn Kha, anh thật ra rất muốn kéo theo vợ yêu của mình đi nhưng hiện tại hai người vẫn còn đang bí mật nên không thể làm càn.
Anh bước từng bước vào trong vô cùng nhẹ nhàng nhưng lại làm cho trái tim của mấy cô gái như bị gõ từng cái, từng cái theo bước chân của anh. Người đàn ông này quá xuất chúng cả về diện mạo và khí chất. Đúng là ngàn năm mới xuất hiện một người như anh.
Có cô gái không kiềm chế được mà báu vào tay người bên cạnh để trấn an bản thân.
“Này, em làm cái gì vậy, đau chết chị.” Một trong những nữ cường trong giới tài chính Lưu Hi Miên, năm nay 27 tuổi đã xuất sắc đứng cùng với cánh đàn ông hô mưa gọi gió trong giới tài chính thật sự là một người phụ nữ xuất chúng cũng đầy gai nhọn. Có đều chính cô cũng không cưỡng lại được sức hút của người đàn ông như Trần Cảnh Vũ. Anh quá hợp với mẫu người lý tưởng của cô, có đều cô là người vô cùng kiêu ngạo tuyệt đối không cuối đầu trước ai. Nhưng cơ hội cô chạm mặt anh quá hiếm hoi mà hôm nay là cơ hội vô cùng tốt. Cô đã biết chắc chắc Trần Cảnh Vũ sẽ tham gia, nên định nhân cơ hội này tiến gần tới anh. Cô vô cùng tự tin về bản thân, cô có gia cảnh, có học thức, thông minh lại xinh đẹp chắc chắn không thua bất cứ ai. Đang mải mê suy nghĩ thì bị đứa em gái cô mang theo véo làm cô giật mình mà nạt cô em của mình.
Lưu Hi Ni bị chị gái quát mới hoàn hồn cười hì hì vuốt ve tay chị gái: “Xin lỗi mà, do em mải ngắm anh ấy mới vậy.” Có trời mới biết cô vừa nhìn thấy thân ảnh của anh đã lập tức muốn có người đàn ông này.
Lưu Hi Miên nghe cô em nói vậy thì giật giật khóe miệng định nói gì đó lại thôi. Sợ tổn thương trái tim cô em mới 21 tuổi của mình.
“Má ơi Trần Cảnh Vũ kìa, đẹp trai chết tôi mất.”
“Muốn chảy máu mũi luôn .”
Các cô gái đang nháo nhào vì sự xuất hiện quá thần thánh của Trần Cảnh Vũ thì bên phía Âu Dương Cát cười cười nói: “Đúng là cậu ta xuất hiện ở đâu nơi đó đều loạn.” Anh thật ra nếu là con gái cũng không khống chế được mà thích Trần Cảnh Vũ thôi.
Vu Tuấn Âu hừ nhẹ biểu tình kiểu: cái đồ hại nước hại dân. Lại nhìn sang cô bạn gái đang ngơ ngác ngắm cái tên kia thì đen mặt vỗ gáy cô một cái lạnh lùng nói: “Bạn trai em ở đây mà còn dám ngắm người đàn ông khác.”
Đặng San San đang chiêm ngưỡng nhan sắc đạt chuẩn 100 điểm của Trần Cảnh Vũ thì bị gõ một cái cau mày lườm cái tên bên cạnh nâng giọng không chịu thua: “Ai sinh ra cũng mê cái đẹp thôi nha.” Dứt lời lại ngắm người đẹp tiếp.
Vu Tuấn Âu sầm mặt đỡ gáy cô cắn môi cô một cái cho đỡ tức.
“Ôi hai người ân ái thì ra chỗ khác đi. Mù mắt tôi.” Âu Dương Tịch đương nhiên cũng không điều khiển được ánh mắt của mình mà nhìn người đàn ông cô yêu thầm, nhưng cũng không phải không quan tâm chuyện kinh thiên đối diện. Cô trừng hai cái con người đang show cảnh thân mật mà trán đầy vạch đen.
Đặng San San bị hôn liền xấu hổ không thôi đánh yêu tên đầu xỏ nào đó, Vu Tuấn Âu nhìn vẻ mặt của cô đáng yêu lại muốn hôn cắn tiếp có đều ở đây quá đông người không nên khiến cô xấu hổ. Anh cười thỏa mãn ôm cô vào ngực mình.
Các phóng viên bên tài chính, giải trí đều tập trung bên ngoài mong chừng có thể phỏng vấn một số nhân vật lớn, chụp được những cảnh tượng xuất sắc ở bên trong. Có điều bữa tiệc này quá cao quý và bảo mật nên không cho nhà báo vào bên trong. Bọn họ đành canh ở bên ngoài chụp vài tấm ảnh nhá hàng câu view trước.
Đồng Tư Dật nhìn người đàn ông thứ hai mà anh hận trong đời sắc mặt liền lạnh xuống. Lạc ly Na đang chìm đắm trong vẻ ngoài xuất chúng của người đàn ông cô yêu từ cái nhìn đầu tiên, cô lại càng hận anh đã từng khinh thường cô. Cô suy nghĩ muốn tiếp cận anh nhưng hiện tại có Đồng Tư Dật bên cạnh nên cô không có cách nào gặp anh chào hỏi.
Trần Cảnh Vũ vào trong liền tiến đến chỗ ông Tống chào hỏi. Anh tuy lạnh lùng nhưng cũng không phải người không hiểu chuyện hay coi thường người lung tung. Đối với ông Tống cũng cỡ tuổi ông nội anh lại là người có danh tiếng trong giới tài chính nên anh rất tôn trọng.
“Ông Tống, Tống tổng xin chào.” Trần Cảnh Vũ chào ông cháu nhà họ Tống, bộ dáng vô cùng tao nhã, lịch sự.
Ông Tống đã chú ý cậu nhóc này từ lúc mới vào, ông đã quen với ông nội của Trần Cảnh Vũ từ hồi trẻ nên đương nhiên cũng chứng kiến Trần Cảnh Vũ từng bước đứng vững trong giới tài chính và đưa tập đoàn lên đến địa vị hôm nay. Ông vô cùng tán thưởng đứa trẻ tài giỏi nhưng không kiêu ngạo này. Ông còn muốn ôm cậu nhóc này về làm cháu rể cơ. Mà ý nghĩ này lại vô cùng thích hợp trong buổi tiệc hôm nay, đặc biệt khi nhìn thấy ánh mắt say mê của cháu gái bảo bối Tống Y của mình liền muốn khơi gợi chuyện này. Thấy Trần Cảnh Vũ chào hỏi lịch sự ông vô cùng hài lòng: “Ừm, cháu lại càng ngày càng đẹp trai rồi. Hơn ông nội cháu khi trẻ.” Nói xong ông cười vỗ vai Trần Cảnh Vũ.
Trần Cảnh Vũ hơi nhếch miệng đáp lễ: “Ông Tống nói quá rồi.”
“Nào có, ta là thật. Nhưng sao hôm nay cháu không mang theo bạn gái đến?” Ông là muốn thăm dò cho cháu gái một chút, ông cũng nghe Trần Cảnh Vũ xưa nay không gần nữ sắc nhưng cũng không chắc được. Mà cho dù có đi nữa ông cũng không ngại giúp cháu mình đập chậu cướp hoa đâu.
Trần Cảnh Vũ nhìn ông vỗ vỗ tay cháu gái bên cạnh anh như hiểu ý liền cười cười, anh nghiêm giọng nói: “Cô ấy không thích tiệc tùng nên cháu không gọi đi cùng. Lần sau có dịp cháu nhất định đưa cô ấy đi.” Trần Cảnh Vũ vừa dứt lời mấy người đứng gần đó cùng với ông cháu Tống đều kinh ngạc.
“Cái gì, Trần Cảnh Vũ có bạn gái.”
“OMG, tin hot nha.”
“Ôi tôi mới gặp tình yêu chưa chớm nở đã lụi tàn rồi. Huhu.”
Ông Tống thấy cháu gái mình nắm chặt tay lại cúi gục đầu xuống thì đau lòng, ông hơi lạnh giọng nhìn Trần Cảnh Vũ hỏi: “Ồ, vậy tin đồn cháu không gần nữ sắc sai rồi sao? Ta có thể biết là thiên kim nhà nào mới có thể lọt vào mắt của cháu không?” Ông Tống là có tính toán riêng, nếu như chỉ là một cô gái không gia thế thì ông liền cướp người về cho cháu gái cũng như gặp riêng cô gái kia.
Trần Cảnh Vũ làm sao không hiểu ông Tống đã bắt đầu tính toán như thế nào chứ, anh cười lạnh trong lòng, anh nói: “Đến lúc thích hợp cháu sẽ giới thiệu. Còn về tin đồn kia không sai, cháu đúng là không gần nữ sắc. Chỉ là cháu chỉ muốn gần cô ấy thôi.” Nhắc tới cô gái của mình anh lại thấy nhớ cô rồi, bỗng cảm thấy thật ngán ngẫm bữa tiệc này. Anh vẫn thích hằng ngày đi làm về cùng cô thân mật, xem tivi hơn.
Lời nói của anh khiến sắc mặt ông Tống có chút không tốt. Trần Cảnh Vũ vậy mà không tiết lộ thân phận của con nhỏ kia. Lại công khai tỏ tình như vậy càng khiến ông khó chịu.Có điều với kinh nghiệm giao thiệp trên thương trường bao năm nay đương nhiên ông không thể để lộ cảm xúc của bản thân ra ngoài. Chỉ cười cười vuốt ve tay cháu gái an ủi.
Mà tin tức Trần Cảnh Vũ công khai có bạn gái bắt đầu lan truyền khắp sảnh tiệc. May phóng viên bị chặn ở ngoài nếu không đã xảy ra một trận nhốn nháo rồi.
Lưu Hi Miên, Lưu Hi Ni lúc nghe được chuyện này thì trợn tròn mắt nhìn nhau không thể tin được. Còn cho rằng đó là giả, một người như Trần Cảnh Vũ từ khi nào lại nói về phụ nữ như vậy. Đám con gái trong sảnh tiệc như bị dội gáo nước lạnh vào người, ai cũng muốn biết cái cô gái mà Trần Cảnh Vũ nhắc đến rốt cuộc là thần thánh phương nào.
Lưu Hi Miên không cam lòng nhìn Trần Cảnh Vũ đang đứng chỗ bọn Âu Dương Cát cô tiến lại gần nâng ly vô cùng lịch sự chào hỏi: “Trần tổng, kính anh một ly.” Cô vừa nói ánh mắt không kiềm chế được mà nhìn anh chăm chú, đứng gần anh như vậy cô càng thấy rõ dung mạo xuất chúng của anh khiến cô có chút say mê, mất bình tĩnh.
Trần Cảnh Vũ nghe tiếng nâng mắt nhìn cô một cái, anh đương nhiên biết người này nhưng cũng chỉ là dừng lại ở nghe đến mà thôi, thấy cô chủ động chào hỏi anh đương nhiên đáp lễ như mọi người, anh gật đầu cất giọng xa cách: “Lưu tổng, xin chào.” Anh nghĩ ngoại trừ Nhạc Quân thì đối với anh phụ nữ đều như đàn ông mà thôi, không có một chút nào khác biệt.
Lưu Hi Miên nghe rõ giọng điệu vô cùng khách sáo, lạnh lùng của anh tay siết chặt ly rượu hơn, trong lòng đã sớm khó chịu nhưng bên ngoài vẫn cố gắng giữ vẻ mặt bình thường, cô nở nụ cười mê hoặc cánh đàn ông nói: “Nghe nói Trần tổng đã có bạn gái? Không biết là bạn gái hay nhân tình nhỉ?” Bình thương cô cũng không ăn nói như vậy, chỉ là lúc này nhìn thấy người đàn ông trước mắt khiến cô không kiềm chế được mà thốt ra câu hỏi mất lịch sự này.
Mọi người xung quanh nghe được thì kinh ngạc nhìn Lưu Hi Miên, cô gái này lại dám hỏi Trần Cảnh Vũ một câu như vậy. Người ngu cũng hiểu, Trần Cảnh Vũ một khi đã xác minh cô gái bí ẩn là bạn gái mình thì chắc chắc cô gái kia đã chiếm vị trí lớn trong lòng anh nhưng cô nàng Lưu Hi Miên này bình thương thông mình, EQ cao sao hôm nay là hỏi ngu ngốc như vậy chứ. Nhiều người lắc đầu, nhún vai tỏ vẻ chắc lại thêm một người yêu thầm Trần Cảnh Vũ rồi.
Mà anh vừa nghe cô ta nhắc tới chữ nhân tình liền cau chặt mày, không vui ra mặt. Anh nhìn thẳng Lưu Hi Miên lạnh giọng: “Đừng để tôi nghe thêm một lần nào hai chữ nhân tình áp đặt lên vợ tương lai của tôi. Tôi không cam đoan có chuyện gì sẽ xảy ra với cô đâu, Lưu tổng.” Lời vừa dứt Lưu Hi Miên hơi run người, cô cảm thấy ánh mắt anh nhìn cô như nhìn kẻ dưới chân, mang ý khinh thường. Lần đầu tiên cô bị người khác coi thường như vậy, lại nghe anh xác nhận cô gái kia là vợ tương lại thì hơi kinh ngạc. Cô chợt hoàn hồn vì thái độ cũng như lời nói vừa rồi của mình. Cô biết mình cũng có địa vị nhưng so với Trần gia chỉ là tôm tép, cô tự chửi thầm mình hôm nay đã lỗ mãng như vậy liền cúi nhẹ đầu khẽ giọng: “Thật xin lỗi Trần tổng, là tôi vô ý.” Cô vừa nói tay siết chặt ly rượu càng mạnh.
Trần Cảnh Vũ không muốn nhìn cô ta nữa liền lạnh nhạt xoay mặt tiếp tục trò chuyện với bọn Âu Dương Cát.
Nhạc Quân đang ở nhà ôn bài thì điện thoại báo tin nhắn từ wechat đến. Cô dừng bút nhìn qua. Là nhóm ba người bọn cô.
Cô mở ra xem thấy hình ảnh của người đàn ông đẹp xuất thần trên màn hình thì miệng nhếch lên nụ cười ngọt ngào. Chồng của cô lúc nào cũng đẹp trai, khí chất ngời ngời như vậy.
Cô gửi cho hai người kia một tin nhắn rồi cất điện thoại tiếp tục ôn bài. Nhạc Quân là kiểu người tuyệt đối không bị phân tâm trong lúc học hành hay làm việc, vậy nên bước đệm tấm ảnh kia sau đó bị cô đẩy sang một bên vùi đầu vào mớ tài liệu khiến cô stress.
Tầm hai tiếng sau Nhạc Quân vẫn còn cắm đầu vào học bài cũng không chú ý đến người nào đó đang đứng ở cửa.
Anh vừa về tới biệt thự không thấy cô ở dưới tầng liền biết cô đang học bài hoặc điều chế nước hoa. Anh biết cô vẫn chưa ngủ dù bây giờ đã 10 giờ tối, bình thường cô cũng hơn 11 giờ mới chịu lên giường.
Anh mở cửa phòng như bình thường thấy cô gái của mình đang ngồi ở bàn chuyên tâm ôn bài, anh nghĩ không chỉ đàn ông quyến rũ nhất khi làm việc hay chuyên tâm làm gì đó mà phụ nữ cũng vậy. Anh nhìn cô đến thất thần, nhìn một lúc vậy mà cô cũng không phát hiện anh về, lại thấy cô nhíu chặt mày thì đoán cô đang gặp vấn đề khó với bài tập. Anh đau lòng tiến đến hai tay chống hai bên bàn đặt cô ở giữa mình với bàn. Anh cúi sát kề bên mặt cô trầm giọng hỏi: “Bài khó lắm sao?” Dứt lời anh hôn nhẹ vành tai cô. Bị những mùi hương nồng nặc ở tiệc rượu khiến anh khó chịu, giờ đây hít hương thơm trên người cô khiến anh thật thoải mái.
Nhạc Quân mãi đến khi anh áp sát mình, ngửi được mùi hương thuộc về anh cô mới phát hiện. Nghe anh hỏi vậy cô buông bút trong tay ôm lấy cánh tay anh đang chống trên bàn, mặt cọ cọ vào tay anh nũng nịu than: “Vâng, hơi khó.”
Trần Cảnh Vũ nghe giọng nói nhỏ nhẹ, than vãn như mật ngọt của cô khiến anh mềm nhũn cả người. Anh ôm đầu cô dựa vào eo bụng mình tay vuốt ve khuôn mặt mềm mịn, nhỏ nhắn của cô. Anh khẽ dịu dàng: “Anh giúp gì được không?” Anh tuy chỉ số Iq cao nhưng cũng không phải cái gì cũng biết, liên quan đến thiết kế thời trang anh cũng chỉ đọc sách qua nên không phải thông thuộc. Có điều thấy bà xã đau đầu như vậy anh lại xót xa muốn giúp cô tìm hiểu thử.
Nhạc Quân nghe anh nói vậy vô cùng ngọt ngào, phiền não cũng vơi đi không ít. Được anh âu yếm mặt mình, cô nghĩ nghĩ cười tinh nghịch cắn vào ngón tay anh một cái.
Trần Cảnh Vũ giật mình vì động tác của cô, anh cười để cô cắn bao lâu thì cắn. Rất nhanh Nhạc Quân liền nhả tay anh ra, định xoay người lại ôm anh thì đã bị Trần Cảnh Vũ đỡ khuôn mặt cô ngẩng lên, anh cúi xuống hôn lên môi cô. Sợ cô mỏi cổ nên rất nhanh liền rời đi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!