CHƯƠNG 263
Hai người kia là sinh viên thể dục, về phần dáng người. đều hơn so với Sở Thiên, hiện tại một trái một phải đứng ở trước mặt Sở Thiên, xăn tay áo, hung tợn trừng mắt nhìn hắn, như hỗ rình môi.
Sở Thiên lập tức liền kinh sợ, dáng người hắn nhỏ, đánh không lại hai tên sinh viên thể dục, cúi đầu, thanh âm mêm đi rất nhiều, nói: “Tao phải về nhà, bọn mày tránh ra.”
Hai tên sinh viên thể dục thấy Sở Thiên kích động như vậy cũng không tức giận, bọn hãn cũng không dám làm chuyện xăng bậy, dựng thẳng lên ngón “chửi thê”đôi với Sở Thiên, đề cho hắn rời đi.
Chuyện này, khiến cho rất nhiều người đều nhìn thấy, đều đối với Sở Thiên chỉ trỏ , cùng các loại cười nhạo, làm cho Sở Thiên cảm thấy được nhục nhã trước nay chưa từng có, cái mũi hắn cay cay, cô gắng nhịn nước mắt, tăng nhanh tốc độ chạy xuống lầu, thầm nghĩ chạy nhanh về nhà.
Nhưng lúc hắn xuống lầu, liền nhìn thấy Liêu Thiến đang đi tới, trên mặt.
tràn đây tươi cười sáng lạn, mặc quân áo thời thượng, phô bày ra dáng hoàn mỹ, phôi hợp khuôn mặt xinh đẹp của cô, có thê nói là lực sát thương mười phần, Sở Thiên nhìn thoáng qua, lập tức hắn bị hút vào, nhịp tim căn bản khống chế không được mà kịch liệt nhảy lên!
Liêu Thiền nhìn đến hắn, tươi cười trên mặt càng thêm sáng lạn, hơn nữa đi nhanh hơn, tràn ngập vui sướng hướng về phía hăn mà ởđi tới.
Chẳng lẽ Liêu Thiến hồi tâm chuyên ý, phát hiện chỗ tốt của hắn, muốn một lần nữa trở lại vòng tay của hắn sao? Trong nháy mắt, tim Sở Thiên đập càng nhanh, nhanh vô cùng, hormone toàn thân cũng bắt đầu chạy loạn, làm cho cả người hắn đều ngập tràn trạng thái phân khởi cùng hạnh phúc, cũng lộ ra tươi cười, bước nhanh hơn, hướng Liêu Thiền mà đến.
Hắn thật sự rất thích Liêu Thiến, nếu Liêu Thiến nguyện ý hồi tâm chuyển ý, cho dù Liêu Thiên đã cùng Tiên Phong dây dưa qua, hắn cũng có thể châp nhận.
Khoảng cách càng ngày càng gân, hắn cũng càng kích động, tim đập càng lúc càng nhanh, lúc này, Liêu Thiền dang hai tay, muôn tiên vào trong ngực hẳn.
Thấy một màn nhưữ vậy, tươi Cười trên mặt Sở Thiên liền càng thêm dấu không được, bỏ qua suy sút cùng chán nản lúc trước, cười đến vô cùng cao hứng.
Nhưng mà, Liêu Thiên căn bản là không phải hướng hắn tươi cười, lại càng không muôn tiền vào trong ngực hăn, Liêu Thiến bỏ qua hắn, như con yến nhỏ tiên vào lòng người con trai kia, hơn nữa nũng nịu nói: “Anh yêu, em rất nhớ anh.”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!