Chương 765
Ngay trước mặt vợ lớn, Lâm Tử Minh nào dám biểu hiện cái gì thân mật với Tân Dao chứ. Mau chóng di dời ánh mắt, làm như không nghe thấy gì cả.
Sở Phi thấy lời Tân Dao không thích hợp, ánh mát cũng không có hướng mình mà nói, mà là liệc liệc Lâm Tử Minh, cảm thầy rất kì lạ, hỏi: “Tân Dao, cô nói mây lời này mà lại nhìn Lâm Tử Minh làm gì vậy?”
Lâm Tử Minh nghe thấy nói vậy liền hoảng hốt, thừa cơ lườm một chút Tân Dao.
Tân Dao có chút bối rồi, giải thích: “Đâu có, chả phải rất lâu không gặp qua chồng của cô rồi sao, nghe nói bây giờ đã là ông chủ lớn rồi.
Không thể không nói Sở Phi rất đơn thuần, cô cũng không hoài nghi Tân Dao và Lâm Tử Minh lại có bí mật gì không thể tiết lộ, lập tức tin luôn, còn tỏ ra kiêu hãnh nói, “Tử Minh hiện tại là chủ tịch của Tử Quỳnh công ty truyền thông Tử Quỳnh, thây có lợi hại không?” “Nói đên đây sự kiêu ngạo đắc ý đã hiện ra rất rõ ràng rồi, rước kia Lâm Tử Minh chính là sự hỗ thẹn sỉ nhục mà cô không bao giờ tự nguyện nhắc tới, ngược lại thì hiện tại Lâm Tử Minh chính
là niềm kiêu hãnh của cô.
Lâm Tử Minh có chút bắt đắc dĩ, nghĩ thầm, Tân Dao còn biết cái thân phận này nhiều hơn em.
Trong lòng Tần Dao cũng cảm thầy khó chịu, nói ra thì, thật sự là cô ây phát hiện ra thân phận này của Tử Minh trước, cũng là từ lúc đó, cô ây đã tìm thầy mục tiêu của
đời mình, băng tất cả mọi cách, phải câu được con rùa vàng này!
Vốn dĩ đối với cô ấy mà nói thì đã nắm chắc được chín phần, cho rằng thế giới này có đồ tốt thì làm gì thiêu kẻ muốn dòm ngó. Mèo thích tanh ấy.
Kết quả Lâm Tử Minh thật sự không phải như thê, đã lâu như vậy mà cũng không có động tĩnh gì với cô ấy, khiến cô ấy cũng phải hoài nghi đến sức hút của chính mình! Bây giờ Sở Phi lại nói những lời này, đừng nhắc con tim cô ấy u uất đến nhường nào.
Mà càng thêm bực nữa là, cô ấy lại còn muôn làm ra vẻ kinh ngạc, “Thật sao? Tử Quỳnh, đây chính là công ty có quy mô lớn, không ngờ Tử Minh lại là chủ tịch, thật thân kỳ”
Sở Phi cười không thấy mặt trời luôn, lại nói, "Vậy đó, tôi cũng không. biết sao anh ây có thể là chủ tịch của Tử Quỳnh”
Sau đó là một tràng lời khen của Sở Phi, Lâm Tử Minh có chút xấu hổ, nói: “ Mặt trời sắp xuống núi rôi, chúng ta vào trong rôi nói” : Sở Phi cũng nói, “Cô thấy không, tôi quên luôn cả việc này. Tân Dao, vừa hay mẹ tôi cũng đã nâu xong bữa tối rôi, cô ở lại ăn cùng cả nhà đi”
Tân Dao lúc đầu cũng có ý này, còn không biết nên nói như nào cho tự nhiên, vừa hay Sở Phi lại mở đường cho. cô ấy, đúng là chọc đúng chỗ ngứa.
Nhưng ngoài mặt là làm cái vẻ ngại ngùng nói: vậy, không hay lãm”
Lâm Tử Minh vừa nghe thấy muốn giữ Tân Dao lại ăn
cơm, liền thấy không ồn, cũng không phải là mình hẹp hòi mà là anh biết tính cách của Tân Dao, giờ mà giữ người ở lại ăn cơm tối, lại nói chuyện đến đêm, kiểu gì cũng có chuyện giữ lại ngủ qua đêm!
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!